Buồn muốn khóc

*

Tôi có thói quen, mỗi sáng dậy khoảng 5 giờ, pha một ly cà phê sửa, một b́nh trà thay mấy chung nước cúng Phật và cửu huyền rồi uống thuốc cao huyết áp, một tuần trà với vài chung mắt trâu, loại trà “Ô long 103” hoặc “Ô long Tâm Châu” không ướp chi cả.

 

Xong tuần trà ngồi thiền tĩnh tâm chừng ba mươi phút, sau đó mở computer đọc email. Thói quen này người ta gọi là “bệnh ghiền vi tính”, chắc là tôi có bệnh ghiền này thật, bởi v́ mỗi ngày đọc chừng 20 email, hầu hết đều đọc lướt qua tựa, chỉ có vài cái mới đọc chi tiết.

 

Sáng hôm qua, đọc email của anh Nguyễn Văn Hiếu, cựu học sinh Cao Thắng gửi cho với nội dung:

 

Kính gởi Anh Tông !

 

Hôm nay nhận được tin Thầy Nguyễn Văn Bài (GS Kỹ Nghệ Họa) đă ra đi vĩnh viễn. V́ biết Thầy cùng học khóa với anh nên Hiếu chuyển đến anh tin buồn này. Nhờ anh liên lạc thông báo cho các anh cùng khóa tại Sài g̣n mà em không có email. Rất cảm ơn anh.

 

Kính thư.

 

Nguyễn văn Hiếu

_______________________________________________________________

 

 

Ban liên lạc cựu học sinh vô cùng thương tiếc báo tin:

 

Thầy: NGUYỄN VĂN BÀI (GS KNH)

 

Đă từ trần lúc: 13 giờ 30, ngày 11/1/2013

Lễ Tẩm Liệm lúc: 20 giờ, ngày 11/1/2013 

Lễ Động Quan lúc: 13 giờ, ngày 13/1/2013

 

Linh cữu quàn tại số: 47 Nguyễn Duy - Quận B́nh Thạnh

 

 Toàn thể cựu học sinh THKT Cao Thắng

Thành Kính chia buồn cùng Tang Quyến

Cầu nguyện Hương Hồn Thầy sớm về cơi Vĩnh Hằng

 


BLL sẻ tổ chức viếng Thầy vào lúc 15 giờ,ngày 12/1/2013.

Các anh chị em nếu tham dự chung đoàn liên lạc trước với anh Đỗ Thọ B́nh (090 371 6588) để biết thêm thông tin. 

Cảm ơn.

 

Đọc xong thư Hiếu ḷng buồn tưởng nhớ tới bạn, anh Nguyễn Văn Bài, thời đi học Cao Thắng tôi không quen biết anh, tuy cùng nhập học năm 1956, cho đến khi vào Sư Phạm Kỹ Thuật học chung lớp tôi mới biết anh, cũng như Trịnh Như Tích và Phạm Văn Đước, c̣n Lương Văn Nhơn với Nguyễn Đức Lộc tôi đă có học chung, Nhơn với tôi học chung Đệ tam, Đệ nhị, học chung với Lộc từ năm Đệ ngũ.

 

Tôi nhớ có đến nhà anh Bài một lần, nhà anh ở cuối con hẻm bên hông trường Vẽ Gia Định, con đường này số 16 là nhà Thầy Hồ Văn Vầy, thân phụ Hồ Ngọc Thu, đi tận cùng là nhà anh Bài.

 

Trong lớp, may sao tôi có chụp chung với anh Bài một tấm ảnh máy Minota, phim 16 ly của tôi, cho nên ảnh không được rơ lắm, thời đó tôi thích chiếc máy này v́ nó nhỏ hơn bao thuốc lá, vốn một lần năm 1965 tôi ra Quảng Trị thăm một người bạn, anh ta cho tôi chiếc máy ảnh này để làm kỷ niệm, tiếc rằng sau năm 1975, đi học tập cải tạo về, tôi không c̣n thấy chiếc máy ảnh này nữa.

 

Trước Trường Bách Khoa Trung Cấp Phú Thọ (Tông, Bài)

 

Tôi c̣n có kỷ niệm đáng nhớ với anh Bài, số là năm 1967, sau khi làm đám cưới, tôi đưa vợ về quê ở trong tỉnh Long Xuyên. Vào buổi chiều khi nhà tôi và tôi ngồi trong chiếc xe Lam đi từ Long Xuyên về Năng Gù, xe chạy ngang qua trường Kỹ Thuật An Giang, tôi thấy anh Bài đang chạy xe Honda dame màu đỏ, tôi gọi anh, thế là anh chạy theo và bảo tôi xuống xe anh chở một đoạn để nói chuyện chơi, thế là nhà tôi đi xe Lam, tôi được anh Bài chở chạy theo xe Lam, hai anh em nói chuyện sau một năm chưa gặp lại, rồi xe bỗng dưng ngừng lại v́ hết xăng, anh Bài và tôi dẫn xe đi t́m chỗ bán xăng bên đường, gần mười phút sau mới đỗ được xăng, trong khi đó chiếc xe Lam chở nhà tôi chạy biệt tăm, nhà tôi lần đầu tiên đi về quê chồng, đâu có biết xuống xe chỗ nào. Tôi lo, phải nói là rất lo nhưng sau khi đỗ xăng anh Bài tăng tốc, chạy đến khoảng mười cây số mới bắt kịp chiếc xe Lam kia ở tại cầu Mặc Cần Dưng. Hú hồn. Tôi lên xe Lam, anh Bài quay xe về Long Xuyên. Thật là kỷ niệm đáng nhớ.

 

Sau này, anh Nguyễn Văn Bài đổi về Pḥng Khảo Thí Nha Kỹ Thuật Học Vụ, tôi đổi về Trung Học Kỹ Thuật Nguyễn Trường Tộ, cả hai đơn vị cùng nằm trong khuôn viên Nha, nên hai chúng tôi hàng tuần trông thấy, chào hỏi nhau đôi ba lần. Sau đó, anh chuyển đi dạy ở trường Kỹ Thuật Cao Thắng, tôi không nhớ năm nào, có thể là khi Nha Kỹ Thuật bị giải thể năm 1974 chăng ?

 

Sau 1975, gần hai mươi năm trời lận đận ở Sàig̣n, tôi đi làm ở Sở Công Nghiệp nơi cư xá Brink cũ, cạnh khách sạn Continental, phía sau Quốc Hội cũ, nay đúng là địa điểm khách sạn Hayatt, hàng tuần ba bốn lần đi dạo phố trên đường Lê Lợi, chợ trời Huỳnh Thúc Kháng, cửa hàng Bách Hóa Tổng Hợp (Charner) trên đường Nguyễn Huệ, vậy mà tôi không lần nao ghé qua Trường Cao Thắng, thăm trường cũ, đồng nghiệp, nhất là nơi đó có anh Nguyễn Văn Bài.

 

Sau khi đọc email, tôi muốn báo tin cho Lương Văn Nhơn đang ở Cincinati, Ohio, nhưng chắc Nhơn đi làm không tiện dùng Cellphone, muốn báo tin cho Trịnh Như Tích ở San Jose, California, nhưng mấy năm nay tôi mất liên lạc, muốn nhờ anh Lê Văn Mạnh giáo sư Cao Thắng cũng ở San Jose t́m dùm Tích cho tôi, nhưng nh́n đồng hô lúc đó Cali mới có 5 giờ sáng, nên tôi phải email nhờ anh Nguyễn Thanh B́nh báo dùm cho các bạn Cao Thắng biết.

 

Lớp Sư Phạm Kỹ Thuật của tôi c̣n một người nữa đó là Nguyễn Đức Lộc đang ở Thủ Đức, tôi bèn gọi cho Lộc để báo tin, đúng như tôi nghĩ, Lộc chưa được tin, nên nghi ngờ hỏi:

 

- Ai báo tin cho ông vậy ?

 

- Một người quen biết, anh Nguyễn Văn Hiếu từ Sàig̣n báo tin.

 

- Bài ra đi buồn quá.

 

- Ừ ! Buồn muốn khóc.

 

Sau khi điện đàm với Lộc, tôi vội viết Phân Ưu đăng trên Website Cao Thắng của tôi, để Phân Ưu cùng gia đ́nh anh Nguyễn Văn Bài, cũng để cho bạn bè có thể biết tin bạn ḿnh vừa mới ra đi.