Điểm Hẹn
*Sau khi chia tay với các bạn ra về, tuy không phải giờ cao điểm nhưng Sàig̣n lúc nào cũng kẹt xe v́ lưu lượng xe gắn máy quá đông, lại thêm trên từng cây số của các con đường lớn đều có Lô-cốt làm cống thoát nước, nạn kẹt xe triền miên nhất là đường Điện Biên Phủ từ khúc Cách Mạng Tháng 8 (Lê Văn Duyệt cũ) đến Đinh Tiên Hoàng. Chẳng những kẹt xe nào khói, nào hơi xăng làm chúng ta ngộp thở luôn, ngoài ra c̣n bụi khói, bụi cát làm cho mắt chúng ta bị cay xé trên nhiều đoạn đường, về tới nhà, người làm cho biết có ông Tân gọi điện thoại hẹn gặp tại 71 đường Nguyễn Kim.
Ngọn Tháp Việt Nam Quốc TựTôi cố moi óc xem bạn học có ai là Tân, tôi không nhớ nhưng h́nh như không, c̣n học tṛ cũ chắc không hẹn tôi như vậy, c̣n một người tên Tân rất thân thiết với tôi trong Trại Học tập, anh ta vốn là Giáo viên biệt phái làm ở Nha Sinh Hoạt Học Đường, nhưng Tân nay tôi không biết anh ta ở đâu, bạn tù chung nay tôi không gặp lại ai, tôi tin chắc nếu Tân c̣n ở Việt Nam cũng không làm sao biết tôi về.
Trên đường Trần Quốc Toản (Việt Nam Quốc Tự)Măi đến buổi chiều, tôi lấy điện thoại ra mới thấy có 2, 3 cuộc gọi tới, có cái có số, có cái có tên Minh. Tôi gọi lại, Minh cho biết anh đă gọi tôi và hẹn chiều gặp ở 71 Nguyễn Kim. Buổi chiều tôi đi thăm giáo sư Phan Đ́nh Du - người họ Phan Đ́nh bà con rất gần với Lê Đức Anh, Mai Chí Thọ … - Sau đó tôi mới đi t́m 71 Nguyễn Kim.
Lô-cốt ở giữa đường gây nạn kẹt xe (ngă tư Cao Thắng-Phan Thanh Giản)
71 Nguyễn Kim là quán nhậu Bông Sứ, quán có hai tầng, tôi vào nh́n tầng dưới không thấy Minh, tôi đi lên tầng trên cũng chẳng thấy, tôi gọi điện thoại Minh trả lời, tôi biết Minh đă đến rồi, thế là tôi đi xuống tầng dưới, mấy cô ngồi quầy tính tiền chỉ cho tôi biết, có một pḥng cửa kính, tôi mở cửa vào, Minh cũng từ trong pḥng ra t́m tôi.
Nh́n bàn Minh ngồi, có một người lớn tuổi sau này mới biết ông ta tuỏi đă 74, có Nguyễn Tấn Lộc và một anh chàng tuổi ngoài 50 mươi, sau đó Minh gọi đến Bửu, Bửu cũng là cựu học sinh Cao Thắng, ra trường năm 1968, đang làm việc phụ trách cấp bằng lái xe 2 bánh, rồi Minh gọi một anh bác sĩ ở bệnh viện Nhiệt đới đến, anh ta cẩn thận dắt theo một đệ tử để đưa về, tôi quên tên, bác sĩ trên 40 ăn nói rất nhỏ nhẹ, lễ phép, và có một người đến sau cùng, tôi nh́n thấy nét mặt rất quen, nhưng người giống người chớ tôi chưa từng gặp anh ta lần nào. Đây là một dây Hụi do Minh làm chủ, khui vào mỗi đầu tháng, ai hốt phải trả chầu nhậu, lần này chính Nguyễn Tấn Lộc hốt.
Do Minh và Lộc nói tôi mới biết Lộc và Minh sui gia với nhau cũng như Điển và Đáng vậy, biết tôi ăn chay, Minh gọi mấy dĩa tàu hủ chiên, một dĩa ḿ, tôi ăn buổi trưa trễ nên không thấy đói, các anh dùng mấy món chay và cuối cùng món cháu cá.
Thấy mấy anh già có, trẻ có ngồi với nhau rất vui, người già cần có niềm vui để tăng thêm tuổi thọ, rượu uống vừa phải để tránh bệnh tật, tai nạn có thể xảy ra. Tôi muốn chụp tấm ảnh ghi lại kỷ niệm này, móc túi lấy máy bật mở máy nhưng làm mấy lần mà đèn không báo, mở ra xem th́ battery tôi charge lúc trưa, quên bỏ vào máy, tiếc quá.
Minh cũng như Lộc, chia tay c̣n hẹn 14 sẽ gặp lại, lần đó toàn là anh em kỹ thuật đến 15 hay 20 người, đông vui hơn. Minh hẹn với Lộc tất niên năm nay sẽ tổ chức sớm vào 20-12 -2009, để cho tôi được tham dự với anh em, quả thật là vinh hạnh. Tôi có thông báo với Minh và Lộc ngày mai đi sang nhà Đông, Lộc cho biết xa quá ngại đi, c̣n Minh cho biết cố gắng thu xếp v́ em út của Minh bị hẹp tim, đưa đi bệnh viện sáng sớm nay, phải đóng 70 triệu để nong tim, đặt ống.
Ngày 2-12-2009