một cuộc hội ngộ ở Louisville
*
Vài năm nay anh Bùi Minh Chánh và tôi có liên lạc nhau qua diện thư, tôi nghĩ anh là một đồng môn Kỹ Thuật Cao Thắng như những đồng môn khác, không ngờ khi Huỳnh Ngọc Điệp ở San José biết có cuộc hẹn họp mặt với Chánh, Điệp nhờ tôi chuyển tới Chánh lời thăm hỏi, hỏi ra mới biết Chánh học lớp Ngũ D, hóa ra cái lớp ấy có nhiều đồng môn vẫn c̣n liên lạc với nhau như Nguyễn Công Mạnh, Nguyễn Đắc Thận, Trần Thái Thông, Huỳnh Ngọc Điệp … và những anh em được nhiều người nhắc đến như Thạch Minh Thông, Phan Tùng, Thi Thái Thành, Nguyễn Hoàng Minh, Dương Văn Thơm, Lê Văn Thơm, Lê Kim Nghĩa, Huỳnh Văn Nỉ …
Tôi khó quên năm Ngũ D đó, thầy Phạm Văn Luật làm giáo sư hưóng dẫn hiệu đoàn, thầy đă khuyến khích anh em ra tờ báo Xuân của lớp, thầy đă giới thiệu tôi với ông Lê Ngọc Trụ Quản đốc Thư viện Quốc gia, để mượn sách của Thư viện, lây tài liệu viết về Thất Sơn Châu Đốc miền quê hương phía Nam. Tờ báo Xuân năm đó do Dương Văn Thơm và tôi phụ trách, đặc biệt b́a quay Ronéo 4 màu: Xanh, Vàng, Đỏ, Đen để in một cành mai vàng đón Xuân.
Khởi đầu cho cuộc họp mặt này, anh Chánh mời tôi sang Dayton, Ohio nơi anh cư ngụ, có bảo tàng trưng bày phi cơ, nhưng do nhà tôi bị suy thoái cột sống gần năm nay, đang điều trị Therapy nên không ngồi lâu, đi xa được, thế là Chánh đề nghị sang tôi chơi, nhân tiện mời thêm anh em họp mặt.
Do đó, tôi gửi ra Email ṃi anh em tham gia, nhưng tôi biết, ở một chỗ “đèo heo hút gió” sẽ không có ai đến làm ǵ, nhất là anh em đă họp mặt ở San José hôm tháng 7 vừa rồi, tôi nhớ tới Nguyễn Hữu Hiệp ở Chicago, gần tôi lái xe cũng phải mất 5 giờ, trước tiên anh Hiệp cho biết có thể anh cùng đi với gia đ́nh, và muốn tôi mời thêm Trần Hữu Hiếu, tôi chuyển Email đến Hiếu. Vài ngày sau anh Hiệp cho biết không thể đi được, hẹn lại dịp khác.
Trong khi đó, tôi t́m cách liên lạc với Lương Văn Nhơn, gia đ́nh Nhơn ở Cincinati cũng Ohio, cách xa Bùi Mnh Chánh chừng 40 phút lái xe, mấy năm trước tôi có sang thăm Nhơn và Nhơn cũng sang thăm tôi, nay gọi điện thoại nhà không ai trả lời, gửi Email, Email bị trả lại, tôi phải liên lạc anh Nguyễn Thanh B́nh, xin địa chỉ Email mới hơn của Nhơn, nhưng liên lạc cũng không được, tôi vào Internet t́m White Page, gơ t́m Nhơn, thấy số điện thoại không phải tên Nhơn nhưng họ Lương, tôi biết đó là tên con của Nhơn, anh B́nh cho ư kiến là gửi thư tới nhà xem sao ? Dương Ngọc Trọng nghe thấy vậy cho biết đă gửi thư, gọi điện đều không thấy tăm hơi của Nhơn, chắc tôi gửi thư cũng không được trả lời. Tôi nói với Trọng, tôi tin rằng Nhơn sẽ trả lời cho tôi.
Thư tôi gửi đi rồi, tôi nghĩ nếu Nhơn không trả lời, tôi sẽ nhờ con của bạn tôi làm Nail ở Cincinati, t́m đến nhà Nhơn xem sao. May thay, sau một tuần Nhơn trả lời cho tôi qua Email, cho biết v́ con dâu bệnh, nên ít khi về nhà, cho tôi số điện thoại cầm tay và cho thêm một địa chỉ Email nơi làm việc, tôi đă biết từ trước Nhơn làm việc ở văn pḥng với máy vi tính, chuyện lên Mạng là hàng ngày, liên lạc nhau không được do không có địa chỉ Email mà thôi.
Nhơn cho biết thêm, mắt anh kém chờ mỗ cườm, nên không lái xe, yêu cầu tôi liên lạc với Chánh cho Nhơn quá giang cùng đi, tôi cho Chánh các thông tin mới để liên lạc với Nhơn, Chánh không liên lạc được, lại phải đi sang Canada chơi, do đó sau gần 2 tuần Chánh trở về, Nhơn và Chánh mới liên lạc được với nhau chỉ một hay hai ngày trước khi sang thăm tôi.
Chánh muốn tổ chức như anh em ở San José, ăn chơi ở Park cho vui, tôi nghĩ ra Park th́ thoải mái, nhưng miền Đông Hoa Kỳ đang những ngày nóng bức, hơn nữa anh em chỉ có 3 người, trước tôi định gặp nhau ở nhà tôi, sau kéo nhau đi ăn nhưng cuối cùng nghĩ lại ở nhà cũng tiện, cũng thoải mái.
Khoảng 11 giờ, các anh chị mới tới nhà tôi, gồm có anh chị Bùi Minh Chánh, anh chị Lương Văn Nhơn, nhà tôi chuẩn bị thức ăn chay đơn giản chỉ có bánh bèo, bánh bột lọc ăn trưa, tráng miệng với thạch.
Chị Chánh, Chị Nhơn, chị Tông, Tông, Nhơn, Chánh
Do nhà tôi bệnh, thức ăn do người khác làm, tôi nghĩ gặp nhau thăm hỏi tṛ chuyện là chủ yếu, ăn uống phụ mà thật vậy, nếu tôi không lầm, Chánh và tôi đă không gặp lại nhau từ sau năm Đệ Ngũ D niên khóa 1958-1959 đến nay cũng đă 52 năm mói gặp lại. Tôi nói với Chánh trung thực ư ḿnh:
- Anh và tôi cùng học Ngũ D v́ cùng học với Huỳnh Văn Nỉ, Huỳnh Ngọc Điệp sao tôi không nhớ chút nào về anh?
Chánh trả lời:
- Do lúc đó tôi không có ǵ đặc biệt hết!
Anh Bùi Minh Chánh, chị Chánh, chị Lương Văn Nhơn
Sau khi gặp lại, tôi mới biết rơ Bùi Minh Chánh, kỷ sư Công nghệ cùng khóa với Nguyễn Giụ Hùng, Hoàng Thanh, Vĩnh Nguyện, nay anh đă về hưu sau nhiều năm làm việc cho GM. Anh chị có hai cháu gái, một đă có gia đ́nh, anh chị đă có cháu ngoại.
C̣n anh chị Lương Văn Nhon, bà mẹ Nhơn nay trên 90, vẫn sống khỏe mạnh ở Sàig̣n, có sang Mỹ thăm Nhơn một lần lâu rồi, con gái Nhơn kết hôn với con trai của anh Trang giáo sư Trường Kỹ Thuật Kiến Ḥa, cháu theo chồng về ở Texas, con trai Nhơn trước vượt biên với người cậu, khi Nhơn được bảo lănh sang Cali rồi định cư ở Ohio, cậu con trai về Việt Nam cưới vợ, nay đă ra riêng, anh chị Nhơn đă có cháu nội, chính cô con dâu này bệnh, nên anh chị Nhơn ít về nhà, nay bệnh cháu đă đỡ.
Trong khi ăn uống, ngoài chuyện thăm hỏi nhau, dĩ nhiên ai tuổi cũng cao nên ưa gợi chuyện xưa, nhắc tới bạn bè, tôi gọi điện thoại cho Nhơn và Trọng nói chuyện với nhau, tôi gọi điện thoại cho Điệp, tiếc rằng điện thoại Điệp không ai trả lời, tôi muốn để cho Điệp và Chánh nói chuyện với nhau, v́ Điệp có nhờ tôi chuyển lời thăm hỏi Chánh.
Huỳnh Ai Tông, Lương Văn Nhơn, Bùi Minh Chánh
Trong khi ba chúng tôi tṛ chuyện, th́ các bà trao đổi nhau, chuyện gia đ́nh, chuyện đi chùa, lễ Phật, chuyện của trường cũ Gia Long, chuyện chị Chánh học cùng lớp vơi ca sĩ Hoành Oanh, nhà tôi học trước đó vài năm.
Tông, Nhơn, ChánhChuyện văng cho đến hơn 3 giờ, Chánh muốn ra về, nhà tôi mời dùng thêm Bún Huế Chay do nhà tôi nấu, các anh chị nễ t́nh nên có người khen ngon dùng thêm một tô nữa hay là do bửa trưa ăn ít v́ nói chuyện nhiều lại thêm uống chút bia LARGER.
Khi các anh chị ra về, chị Nhơn muốn trồng Quỳnh hoa, tôi cắt cho chị mấy nhánh loại hoa trắng thơm ngào ngạt khi hoa nở về đêm, tôi cũng cắt mấy nhánh cây, sau mùa đông nở như hoa mai màu đỏ, không biết tên thật là chi, có người gọi là mai đỏ, thật ra hoa th́ giống nhưng lá th́ không, tôi nghĩ nó không phải là họ cây mai như mai vàng, mai trắng, mai tứ quí.
Anh Chánh, chị Tông, chị Chánh, chị Nhơn, Nhơn, Tông
Các anh chị Bùi Minh Chánh, Lương Văn Nhơn ra về chừng nửa giờ sau, đột nhiên một trận cuồng phong nổi lên ở Louisville, nhiều cây găy đổ, đựng dây điện bị đứt, nhiều trường học không thể mở cửa ngày khai giảng mấy hôm sau.
Huỳnh Ngọc Điệp gọi điện thoại tới cho tôi, lúc đó Chánh đă lái xe về hơn một giờ rồi, tôi cho Điệp số phone của Chánh để họ liên lạc nhau. Sau đó kỷ sư Sầm Bửu Sơn gọi điện thoại tới, cũng hỏi thăm Chánh và tôi đă gặp nhau chưa, trước đây tôi chưa quen biết anh Sơn, anh là kỷ sư công nghệ khóa 1, lúc tôi vào học Đệ Thất th́ kỷ sư công nghệ khóa 1, cũng học năm đầu tiên cùng trong khuôn viên Nha Kỹ Thuật và Mỹ thuật học vụ, tại số 48 Phan Đ́nh Phùng, cổng vào số 2 Phạm Đăng Hưng, qua anh Chánh tôi có việc nhờ t́m để nối liên lạc với em anh Sơn, do thân phụ anh Sơn là Tổ trưởng Tổ Dân Phố, nơi tôi sinh sống ở Cư Xá Đô Thành.
Một cuộc họp mặt không đông, chỉ có 6 người nhưng rất vui và đầm ấm, Nhơn ước muốn làm sao tổ chức được những lần họp mặt đồng môn Kỹ thuật Cao Thắng như các Trường khác nào là Gia Long, Trưng Vương, Quốc Gia Nghĩa Tử …., tôi th́ mỗi lần sang thăm anh em ở San José, Virginia đều hẹn ḥ, qui tụ anh em lại bên nhau, tôi cũng liên lạc với các nhóm khác, hy vọng có ngày nối ṿng tay lớn, đừng để quá muộn.
Louisville 16-8-2011