CỰU HỌC SINH TRUNG HỌC KỶ THUẬT CAO THẮNG HẢI NGOẠI
HỌP BẠN THĂM THẦY HỌC CŨ
GIÁO SƯ SỬ- ĐỊA NGUYỄN KHÁNH NHUẦNTẠI SEATTLE – WASHINGTON STATE VÀO DỊP JULY 4th 2008
Lời mở đầu: Nhiều tháng trưóc ngày kỷ niệm Độc lập Hoa Kỳ, July 4th 2008, qua liên lạc trên hệ thống e-mail cùng với sự gợi ư của bạn Bùi Đúc Ly – Seattle, một số bạn đồng môn KT Cao Thắng cũ đă đồng ư và cùng quyết định “bay“ về Seattle với mục đích họp bạn đồng môn, sau nhiều năm xa cách, đồng thời luôn tiện thăm lại Thầy dạy cũ, giáo sư Sử - Địa Nguyễn Khánh Nhuần, nay đă thọ lộc 93 tuổi .
V́ lư do một số đông bạn đồng môn khác đă có sẳn chương tŕnh dự định từ trước vào dịp lễ July 4th, nên ngoài các bạn đồng môn tại địa phương Seattle như: Bùi Đức Ly, Đào Hải, Phạm Ngọc Phụng, Nguyễn văn Hoàng, Nguyễn Văn Khang, Nguyễn Lê Hinh và Anh Hiếu (bạn của Hồng văn Thêm, cũng là đồng môn Cao Thắng, nra trường vào những năm trước trước 1969), c̣n có Tạ Cẩm Chương, Hồng Văn Thêm và phu nhân đến từ San –Diego và cá nhân tôi, Trần Thanh Nghiệp, đến từ Toronto cùng Anh Chị Hải Quân LưuĐày. Vơ Hồng Phúc – Houston, nhân chuyến thăm viếng Toronto cùng trong thời gian này.
TƯỜNG TR̀NH CHUYẾN THĂM THẦY NGUYỄN KHÁNH NHUẦN
Chúng tôi cùng Anh Chi Vơ Hồng Phúc đă đến phi trường Tacoma International Airport – Seattle vào trưa July 3rd 2008, được biết bạn đồng môn Nguyễn Văn Khang đă phải cố thu xếp công việc, xin nghĩ để đón bạn từ phi trường, sau đó “drop“ ba chúng tôi ghé thăm tư gia của LĐ. Tống Viết Thuật (gần phi trương) để trở lại nhiệm sở, đến xế chiều gần 04:00PM, lại phải trở lại phi trường đón Tạ Cẩm Chướng rồi mới ghé lại đưa chúng tôi cùng đến Hội trường thuộc Tổ Đ́nh Việt Nam của Bùi Đức Ly, có 2 pḥng văng lai,nơi khuôn viên có đặt tượng Đức Thánh Trần Hưng Đạo, Thánh Tổ của Hải Quân QLVNCH, mà bạn Bùi Đức Ly cùng gia đ́nh đă cố công xây dựng, tiếp nối tâm nguyện của Ông thân sinh từ ViệtNam, vào những năm trước 1975.
Sau khi được bạn Bùi Đức Ly giới thiệu, hướng dẫn tham quan tượng đài Đức thánh Trần và cùng chụp h́nh lưu niệm … Bạn Hồng Văn Thêm cho Anh em xem Tấm Bảng Lưu Niệm dành tặng Thầy Nguyễn Khánh Nhuần, được Thêm thực hiện khá công phu, trên cùng là ḍng chữ lớn Trường Trung Học KT Cao Thắng, bên cạnh có h́nh tượng thước vẽ chữ T, ê-ke vuông góc,”compas” cùng bánh xe răng, chồng lên nhau,như trong Huy hiệu của Trường KT Cao Thắng ngày xưa, ở giữa bên dưới là ảnh của Thầy, ṿng quanh dưới ảnh là bài thơ “Mừng Thượng Thọ Thầy “ của bạn Hồng văn Thêm, hai bên là danh sách các bạn đồng môn Cao Thắng hiện cư ngụ tại Hải ngoại … Tất cả được khắc trên bảng kim loại không rĩ sét. Đặc biệt bạn Thêm đă thực hiện 2 bảng: một bảng đă trao tặng Thầy Nhuần, bảng c̣n lại hiện do bạn Bùi Đức Ly lưu giữ.
Một buổi tiệc họp bạn vô cùng thân mật được gia đ́nh bạn Bùi Đức Ly cùng gia đ́nh các đông môn và thân hữu địa phương Seattle chung góp khoản đải, mồi gia đ́nh tự mang đến vài ṃn thức ăn, đă bày chật trên khoảng mặt bàn dài và đă phải kê thêm bàn vài ba lượt, khi có thêm bạn và thân hữu đến ... Đặc biệt món "Lẫu vịt nấu chao" do đầu bếp Đào Hải, đă từng có kinh nghiệm với món ăn độc đáo này, cung cấp ... Anh em chuyện văng,,tâm t́nh, ca hát, văn nghệ “bỏ túi“ với tiếng đàn Guitare và tiếng hát của Tạ Cẩm Chương, Hồng Văn Thêm, Phạm Ngọc Phụng, Trần Thanh Nghiệp, Chị Phúc cùng nhiều bạn khác nữa … Đặc biệt bạn Thêm đă hát lại bài Vọng cổ mà Anh đă sáng tác trước đây đă 20 năm …
Đến gần nữa đêm .. mọi người cùng chia tay ra về … Anh Chị Phúc được sắp xếp về tư gia Bạn Ly, tôi và Chương, độc thân tại chỗ,nên mỗi đứa thủ một trong hai pḥng văng lai, thuộc khu Hội trường của Tổ Đ́nh Việt Nam, nơi khuôn viên toạ lạc Tượng đài Đức Thánh Trần của bạn Ly... Có lẻ v́ sợ hai chúng tôi buồn trong cảnh vắng lặng nơi thờ tự, nên Anh Chị Hinh có nhă ư mời các bạn từ xa đến, về lưu ngụ tại tư gia, v́ nhà c̣n vài ba pḥng trống, đồng thời cũng c̣n có thể tiếp tục cuộc vui và tiện cho việc tập trung sinh hoạt vào các ngày sau đó, nên chúng tôi cùng Tạ Cẩm Chương và Anh Chị Vơ Hồng Phúc thu xếp hành trang theo về tư gia của bạn Hinh (ngoại trừ Anh Chị Hồng Văn Thêm được đồng môn Hiếu quen thân “Take care“) Thế là sự yên lặng thường đêm được trả lại nơi khuôn viên Tượng đài Đức Thánh Trần... Nếu không, chắc tôi và Tạ Cẩm Chương phải nghêu ngao suốt sáng để quên đi cảnh vắng lặng nơi thờ tự .
Sáng hôm sau, July 4th 2008, sau buổi đ́ểm tâm, Anh em c̣n lại 11 người (gồm cả Anh Chị Phúc từ Houston lên thăm viếng Lưu Đày Hà Văn Vinh tại Detroit – Michigan, hôm June 27th 03, sáng June 28th, chúng tôi từ Toronto lái sang nhà Vinh, cùng “x́ xụp“ và dạo ngắm ngoại cảnh vài hôm, đến June 30th, cùng Anh Chị Phúc trở về Toronto .. Và July 3rd, chúng tôi cùng “bay“ qua Seattle) Anh Chi Hồng Văn Thêm v́ lư do “Kỹ thuật “ đă không đến được để cùng đi thăm Thầy) … Với sự liên lạc và hướng dẫn của bạn Đào Hải, chúng tôi thẳng tiến đến nơi hẹn thăm Thầy lúc 02:00PM cùng ngày .
Với tuổi thọ 93, mái tóc bạc phơ, người chùn thấp, đi đứng phải cần tay vịn với bánh lăn, Thầy vẫn c̣n minh mẫn chuyện tṛ, Thầy rất vui khi anh em đến thăm (v́ hoàn cảnh sống nơi săn sóc người già thật cô đơn và buồn tẻ) Trước đây, Thầy sống cùng cô Vân, người con gái út, nhưng thời gian tụi này đến thăm, vợ chồng họ đang đi nghĩ hè tại Thái Lan, nên đưa Thầy đến gởi ở một nhà chăm sóc người già tư nhân này, chỉ độ vài ba pḥng nhỏ, có người thường xuyên trông nôm. Lúc Anh em đến, v́ là cuối tuần, nên có Cô Mai, một người con gái khác của Thầy đă đến trước .
Gặp lại đám học tṛ củ Cao Thắng Thầy rất xúc động, từng người một chào hỏi và bắt tay cùng Thầy, quà thăm Thầy gồm: một bộ b́nh & tách trà, một hộp trà thơm Đài Loan, một bịt càfé hổn hợp Việt Nam cùng Bảng Lưu niệm và bức ảnh cũ ngày xưa, lúc Thầy chụp cùng hai cô con gái nhỏ mặc đầm trắng và một số Anh em học sinh Cao Thắng, mà Vũ Ngọc Nhinh đă chuyển gởi trước đây (tôi đă copy và lộng vào khuôn h́nh dành tặng lại Thầy, Cô Mai rất ngạc nhiên v́ chúng ta c̣n giữ được tấm h́nh này), Bùi Đức Ly đọc cho Thầy nghe bài Thơ “Mừng Thượng Thọ Thầy“ của bạn Hồng văn Thêm và tên các bạn, thứ tự theo danh sách trên Bảng Lưu NIệm… Thầy xúc động đến nghẹn lời … Không nén được cảm xúc, Thầy đă bật khóc … Tụi này phải vỗ về giúp Thầy trấn áp nỗi xúc động đang dâng trào, đồng thời cũng rướm lệ kể cả Cô Mai, con gái của Thầy… Vài phút sau, lấy lại sự b́nh tỉnh, Thầy thốt: ”Tôi đă từng đi dạy Việt văn, Pháp văn, Sử Địa, cả Quốc Gia Thương mại, nhưng hôm nay lại không thốt được nên lời ..”
Tiếp đó, chúng tôi chụp ảnh lưu niệm cùng Thầy… V́ căn pḥng nhỏ, gồm cái ghế bành cũng là nơi Thầy dựa ngủ, nên chúng tôi 11 người thêm Cô Mai là 12, đă choán cả căn pḥng … Cô Mai và cả Thầy cùng đồng ư, nên chúng tôi đưa Thầy ra phần “Deck” sau nhà với bàn & ghế ngồi có dù che nắng (May là bầu trời Seattle hôm ấy không mưa)… Ngồi quanh Thầy chuyện văng . .Thầy vui miệng kể chuyện xưa… Xưa hơn cả chuyện Cao Thắng nữa …
Thầy kể rằng: ”Ngày xưa khi c̣n bôn ba bên đất Thái Lan, nhờ có hiểu biết về khoa bói toán, nên Thầy kiếm sống bằng nghề Thầy Bói, bởi người dân Thái rất mê thích xem bói ... Ở Thái Lan có một Chợ Thầy Bói có gần đến 300 Thầy Bói … Người Thầy Bói cần đăng quăng cáo trên báo, tự ǵới thiệu về ḿnh để chiêu dụ người xem … Một hôm nọ, bổng nhiên Thầy được quân lính đến với một chiếc xe màu đen, vời Thầy vào Cung Vua… ”hồn phi bách tán“ chưa biết chuyện lành dữ ra sao ?! Vào đến Cung gặp Vua Thái, c̣n rất trẻ, chỉ độ 18, Ngài cho biết là du hoc từ Thụy Sĩ vừa trở về nước để nối ngôi Hoàng huynh vừa bị ám sát … Nhà vua phán “Biết Ông là người Việt Nam (là dân ngoại quốc) giỏi nghề bói toán, lại nói thạo tiếng Tây (Pháp), nên ta muốn nhờ bói xem một quẻ “…Thế là Thầy lấy hết sức b́nh sanh” (Nguyên văn lời của Thầy ) xem cho Vua Thái một quẻ ...
Thầy nhắc lại: ”Xem xong, không biết có hay ho ǵ không“, nhưng Vua Thái ngợi khen và ban thưởng cho Thầy 100 đồng (một trăm) tiền Thái thời bấy giờ, Thầy ngại ngần không dám nhận, quyết chối từ, chỉ xin nhà vua viết cho vài chừ để làm kỷ niệm cùng con cháu về sau … Thấy thế, nên Vua truyền ban cho Thầy một Giấy khen, xác nhận tài bói toán của Thầy… Nhờ trương Giấy khen này lên, nên thiên hạ xúm nhau nhờ Thầy xem bói đông “nuồm nuộp”, vi ngoài việc mê bói toán, người dân Thái rất trọng kính nhà Vua, thấy Giấy khen của Vua ban cho Thầy, nên họ càng tin tưởng, và Thầy có dịp “hốt bạc triệu“.
Tụi này chen vào: ”Thế th́ Thầy quả là cao kiến“ nhả con tép, để bắt được con tôm càng lông rồi ! “…Thầy cười thích thú !…
Lợi dựng lúc Thầy vui, tôi nhắc lại câu nói bất hữu mà Thầy thường chêm vào lúc giảng bài cho bọn ḿnh đỡ …ngáp ... Tôi nhắ : "Thầy có c̣n nhớ câu nói ǵ Thầy thường chêm vào lức giảng bài Sử Địa cho tụi này đỡ buồn ngủ không ?... Không đợi Thầy đáp, tôi tiếp luôn …Haha! Thầy thường nó : ”Vô lậu ,bất thành nhân“ đó ! …
Nghe câu hỏi này Thầy làm bộ tỉnh bơ: ” Nói ǵ kỳ vậy? Ai dạy mà nói tục tỉu quá vậy ?...
Im lặng một lúc, Thầy lại hỏi: “Nhưng mà có đúng không ?” Cả bọn cùng ráp nhau cười !
Tôi liền đáp: “Đúng quá chứ !Tụi này vào lính rồi, đi chơi thằng nào cũng dzính hết ! Đúng quá đi chứ ! “… Thầy cười …
Thầy nói là Thầy rất vui, so với ngày xưa, bây giờ Thầy c̣n hơn Ông Picarno bên Pháp, chỉ có được mỗi một người học tṛ củ ghé thăm lúc già yếu … V́ nắng gió lên, nên Cô Mai (ngườ́ đă xác nhận hai cô bé trong h́nh, mặc áo đầm trắng chụp h́nh cùng Thầy khi xưa, là 2 cô em, Liên và Vân, Vân là cô gái Út sống cùng Thầy trước đây và hiện đang đi Vacation tại TháiLan) sợ Thầy bị lạnh nên đề nghị đưa Thầy vào pḥng khách … Bất chợt như nhớ điều ǵ, nên một ḿnh Thầy nhanh nhẹn bước về pḥng, tụi này sợ Thầy té ngă, nên vội chạy theo, vào pḥng Thầy kéo các ngăn kệ nhựa t́m chi đó, h́nh như Thầy muốn t́m tập nhật kư để ghi chép ngày tụi học tṛ đến thăm ?! Thấy Thầy đang t́m kiếm, nên tôi ra báo cho Cô Mai đang tṛ chuyện cùng Chị Phúc và Chi Ly, vội vào th́ Cô báo cho Thầy là v́ mới chuyển đến đây, nên Cô em út chưa mang hết đồ dùng của Thầy đến … Thầy và chúng tôi lại trở ra pḥng khách …
Một chốc sau th́ có thêm một người con rễ của Thầy cùng đến, Anh cho biết ngày xưa cũng là dân Kỷ thuật Qui Nhơn, có chuyển vào Cào Thắng học, nhưng bị dân Cao Thắng húng hiếp quá nên lại trở về học Trường kỷ thuật Qui Nhơn … Có lẻ Anh nói đùa cho vui mà thôi! Chứ dân Kỷ thuật Ban Toán “hiền như cục bột“, luôn chăm chỉ học hành, trọng Thầy, mến bạn, với người ngoài cũng c̣n thân thiện, huống chi là bạn đồng hoc cùng trường, ai đành húng hiếp! … Nh́n trên sổ thăm viếng, tôi thấy ghi 12 người thăm Thầy Nhuần trong ngày … Có lẻ người con Rễ của Thầy đến sau chưa được tính thêm vào …
Thăm viếng rồi cũng đến lức từ biệt để Thầy nghỉ ngơi … Nhưng Thầy có vẻ lưu luyến lắm! Không muốn tụi này ra về… Cả bọn ra đến xe đậu phía trước .. Chợt thấy Thầy bước ra đến “Balcon” dọc lối ra vào nhà, nên cả bọn phải vội quay trở lại để bắt tay và vẩy chào từ biệt Thầy thêm lần nữa … Thầy vẫn đứng trông theo cho đến khi tụi này lên xe, lăn bánh khuất dạng …
Đấy! Diển tiến thăm Thầy là như thế đó! Tôi cố gắng ghi lại trung thực, đầy đủ để các bạn đồng môn, không có dịp về thăm Thầy lần này, cùng chia sẻ được những t́nh cảm, tương giao t́nh nghĩa Thầy Tṛ cùng người Thầy dạy cũ. Chúng ta có được may mắn hay nói cách khác, có được cái Phúc, đă vào tuổi lục tuần, có người mái tóc cũng đă “hoa râm“, nhưng c̣n có được một người Thầy dạy cũ, c̣n hiện hữu với tuổi thọ gần bách niên, cho chúng ta có dịp thăm viếng, vấn an, thể hiện t́nh nghĩa Thầy Tṛ trong tập quán đời sống văn hóa Việt từ ngàn xưa, với ảnh hưởng Khổng học Trung Hoa, ”Nhất tự vi sư, bán tự vi sư “ luôn kính trọng người Thầy dạy.
Topronto –Canada,July 10th 2008
CT.69 Tr ần thành NghiệpMời vào xem thêm những h́nh ảnh liên hệ do đồng môn CT.69 Tạ Cẩm ChươngPosted
http://community.webshots.com/album/564062647opGVMY
Đồng môn CT Hải ngoại thăm Thầy Nguyễn Khánh Nhuần Hè 2009 ( 19 -07 – 1009 )
http://www.youtube.com/watch?v=tOtt3snQsCk
Gs.Nguyễn Khánh Nhuần & Ngày Lễ Tạ ơn 2002 tạiTổ đền Việt Nam Seattle ( do chính đồng môn Bùi Đức Ly chủ tŕ xây dựng )