Thăm Thầy Phan Văn Mão

Nhân dịp về Việt Nam để đi tảo mộ và thăm viếng thân nhân trước Tết Tân Mão 2011, tôi ráng sắp xếp công việc để có thời gian kính viếng Thầy Phan Văn Mão.

Trước khi về, chị Phan Thị Minh Quang, phu nhân của Phạm Văn Tài, nguyên Hiệu trưởng Trung học Kỹ thuật Nguyễn Trường Tộ Sàigòn trước 1975, cho hay  thầy Mão rất suy yếu, cho nên tôi rất náo nức để viếng thăm Thầy.

Tôi nhờ người nhà chở đến khu địa chỉ 52 x khu phố Long Phượng, thị trấn Long Điền, Huyện Long Điền, tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu.

Sau một hồi gọi ở cửa trước không thấy có ai, tôi đi ra phía sau vườn thấy Thầy và Cô đang ngồi ở mái hiên nhà sau hóng mát.

Sau khi tự giới thiệu, cô mời vô nhà và cho Thầy hay là có học trò đến thăm. Khoảng vài phút tôi tự giới thiệu và chậm rải nhắc nhở, thầy ôm tôi nghẹn ngào trách sao không về thăm quê hương.

Thầy bảo cô mang các dĩa ra cho tôi xem, tôi mới vỡ lẽ đây là Bằng Công dân Danh dự của Tỉnh cấp cho Thầy. Rồi Thầy bảo tôi đi theo Thầy - Thầy phải dùng Walker để di chuyển – đi xuyên qua nhà sau, đến hành lang có treo các huy chương và các bằng khen, tưởng lục của hai chế độ.

Trong khi xem các huy chương, Thầy bắt đầu kể chuyện xưa. Thầy cho biết Ba của tôi và Thầy là người cùng làng và học chung tiểu học ở trường TRẢNG, dân địa phương gọi tên trường lúc bấy giờ.

Thầy cho biết là Thầy sanh năm Mão, cho nên Tết Tân Mão năm 2011 này, Thầy được 97 tuổi (tính theo tuổi Âm lịch).

Sức khỏe của Thầy suy yếu theo thời gian, nhưng trí nhớ của Thầy vẫn còn linh hoạt.

Gần nửa giờ kính viếng và chụp ảnh lưu niệm, tôi xin phép về thì một lần nữa, Thầy cầm tay tôi và bảo nên về thăm quê hương thường xuyên.

Sau khi kính chào Thầy Cô, tôi đi nhanh ra ngoài và không cầm được nước mắt, biết bao nhiêu cảm xúc tình bạn giữa Thầy với Ba tôi, tình nghĩa Thầy trò với tôi, lần này về sau 25 năm được gặp Thầy, lần tới biết có nữa hay không ?

Trần Hữu Hiếu
10-02-2011