Thơ và tranh của Huỳnh Ngọc Điệp


Huỳnh Ái Tông

Tôi không nhớ có học chung với Huỳnh Ngọc Điệp ở lớp Đệ Thất hay Đệ Lục E không, nhưng biết chắc là tôi có học chung với Huỳnh Ngọc Điệp ở lớp Đệ Ngũ D và Đệ Nhị 5 và Đệ Nhất 3

.Những năm mới vào Đệ Thất rồi Đệ Lục ngoài chuyện đi học thêm Việt Văn, Toán, Lư Hóa th́ có nhiều anh đi học Nhu Đạo với Hồ Cẩm Ngạc, học vẽ với họa sĩ Vương Quốc Đạt, học làm thơ với ai đó. Tôi không rơ Huỳnh Ngọc Điệp có học vẽ hay học làm thơ không nhưng về thơ, ngày c̣n đi học, Điệp đă có thơ đăng trên Tập San Sáng Dội Miền Nam do nhà văn Đái Đức Tuấn có bút hiệu Tchya làm Chủ bút, Điệp đă nhận được tiền thù lao cho mỗi bài thơ là 200 hay 400 đồng thời đó, thời mà chúng ta ăn một cái bánh ḿ trét kem, sữa, đậu phộng chỉ có 2 đồng mà thôi, và Điệp đă là thi sĩ từ đó. Sau khi ra trường vài năm h́nh như Điệp cũng có triển lăm tranh ở Việt Nam.

Về Thơ, về Tranh tôi không có khả năng phê b́nh tài nghệ của Huỳnh Ngọc Điệp, cho nên xin mời bạn thưởng lăm.

thơ mùa đông

giữa đồng không quạnh
mù sương
phủ trắng
đồng không quạnh
ai bước mờ xa
giữa lũng buồn
trơ trọi
cánh hoa sầu buốt gió
ta hồn dong ruỗi
tóc pha sương
qua đồng chó ngáp
đông trải chân qua
đồng chó ngáp
sầu ai
trơ lại gốc thông già
ta
đêm ngủ thấy
ḿnh cô lẽ
ngồi giừa hiên đời tóc trắng phao
qua trời buốt gió
phải em
 ngồi dưới trời sương phủ
đợi nắng
vàng hong ấm cuộc đời
mà gió
vẫn qua trời buốt giá
nỗi sầu vương lại giữa hồn ta

-----------
trích Suối Văn số 16 mùa Đông 2001

giữa mùa mai nở

1

cành mai nở ánh trăng vàng
mùa xuân nắng thắp hai hàng nến hoa
em cười rực rỡ hồn ta
buâng khuân ai hát lời ca trữ t́nh

2

ta đang đi giữa mùa mai nở
trăng đă thành cây đứng giữa đời
ta hóa thành trăng soi đáy nước
vua đường bổng hiện giữa tim ta

3

mỗi năm trước nhà mai vẫn nở
trăng đổ vàng sân nắng cũng vàng
không hiểu v́ sao xuân vẫn dến
ở nơi nầy mai chẳng vàng bong
để ta long mong măi chờ mong
cây vẫn đứng trơ cành trụi lá
có phải chăng cây trồng nơi đất lạ
giống như ta trong nỗi nhớ quê nhà

4

Em đi qua chỗ đông người
dấu chân để lại phận đời mang theo
ta về đêm ngủ chèo queo
thấy hoa mai rụng vàng đèo nhớ thương

------------
trích Suối Văn số 17 mùa Xuân 2002

Sầu Đông

Mùa Xuân Của Ngọc

Lệ Trăng