Chùa Gác Vàng ở Nhật Bản


Phúc Trung

Kinkaku-ji (kanji: 金閣寺, phiên âm Hán-Việt: Kim Các Tự, tức chùa Gác Vàng)  tên chính thức của chùa là Rokuon-ji (kanji: 鹿苑寺: Lộc Uyển Tự, chùa Vườn Nai) ở Kyoto, Nhật Bản.



Sơ đồ có chú thích chữ Hán

Kiến trúc nguyên thủy xây năm 1397 vốn dùng làm nơi an trí cho shogun Ashikaga Yoshimitsu. (1358 -1408) gồm có 7 dinh cơ. Mười một năm sau khi Tướng quân Yoshimitsu qua đời,con trai ông cho đổi hành cung làm thiền viện cho phái Lâm Tế. Trong cuộc chiến Onin (1467-1477), chùa bị đốt cháy chỉ trừ Gác Vàng còn nguyên vẹn.


Cổng vào


Bên hông Chánh điện


Phía sau Chánh điện


Thuyền Bát nhã


Điện thờ


Gác chuông


Nơi uống trà

Còn tòa Kinkaku (Gác Vàng) trong khuôn viên chùa chỉ là một trong nhiều công trình kiến trúc ở chùa. Ngôi gác có ba tầng soi bóng xuống ao Kyoko-chi (鏡池: Kính Trì, tức "ao Gương"). Vách gác hai tầng trên đều dát vàng lá rực rỡ nên gác mới có tên là Gác Vàng. Cảnh trí gác, ao, vườn và lối đi có tiếng là hài hòa mỹ thuật. Gác này thường được so sánh với Ginkaku (銀閣; Ngân Các tức Gác Bạc) ở chùa Jisho-ji (慈照寺; Từ Chiếu Tự) cũng ở Kyoto.

 Ngày 2 tháng 7 năm 1950 một vị tăng trẻ 21 tuổi, sinh viên đại học Otani  đã đốt cháy rụi Gác Vàng cùng với 6 di sản văn hóa quan trọng trong chùa. Từ đó chùa không còn được coi là Quốc bảo nữa.

Gác Vàng bị đốt cháy ngày 2 tháng 7 năm Chiêu Hòa thứ 25

Khi đốt cháy Gác Vàng vị tăng này định nhảy vào lửa chết cháy theo nhưng bị bắt. Mẹ vị tăng cũng bị tra hỏi. Trên đường về, bà nhảy từ xe lửa, gieo mình xuống sông tự vẫn còn vị tăng bị Tòa tuyên án bảy năm tù. Trong khi thụ án ông chết bệnh trong ngục năm 1956. Câu chuyện ly kỳ này đã được nhà văn Mishima Yukio phóng tác trong cuốn tiểu thuyết Kinkaku-ji 金閣寺. Sách này được dịch sang nhiều ngôn ngữ khác. Bản tiếng Việt do Đỗ Khánh Hoan và Nguyễn Tường Minh dịch và xuất bản ở Sài Gòn vào cuối thập niên 1960, đầu thập niên 1970.

Phần kiến trúc Kinkaku hiện thấy là do cuộc tái thiết năm 1955. Năm 1987 nhà chùa dát thêm lớp vàng mới cùng sửa chữa nội thất; sang năm 2003 thì phần mái được trùng tu.


Gác Vàng tầng hai

Chùa Vàng nổi tiếng tới mức được đưa vào sách giáo khoa giảng dạy tại các trường học trên khắp nước Nhật và được UNESCO công nhận là di sản văn hóa thế giới vào năm 1994.


Gác Vàng tầng ba

Ngắm Gác Vàng đẹp suốt 4 mùa:

Mùa xuân: mùa xuân Nhật với nhiệt độ chừng hơn 10 độ C, một dịp lý tưởng cho những ai thích đi ngắm cảnh chùa. Hơn nữa mùa xuân luôn là mùa của lễ hội. Hoa Anh Đào nở lác đác trên các rặng núi cũng như trên lối đi vào chùa. Còn gì đẹp bằng

Mùa hạ: Khi ánh nắng chói chang của mùa hạ bắt đầu chiếu thì cũng là lúc khắp khu vườn của Kinkakuji những tiếng côn trùng kêu rí rách gọi bạn. Những tiếng xì xào của rừng trúc trước gió vào những đêm hè tĩnh lặng sẽ đem đến cho bạn một cảm giác tĩnh tâm hơn.

Mùa thu: Nếu ai từng đến Kinkakuji một lần trong mùa thu hẳn sẽ không bao giờ quên nổi màu đỏ của lá phong. Từng rặng phong đỏ rực như màu hoàng hôn đã làm cho Kinkakuji trở nên sáng bừng. Có lẽ nhìn cảnh này bạn chỉ có thể nghĩ nó giống trong cổ tích.

Mùa đông: Nếu ai đó sợ mùa đông vào chùa lạnh lẽo thì đừng lo. Bởi mùa đông là mùa Kinkakuji đẹp nhất trong năm. Từng bông tuyết trắng nặng hạt rơi trên mái chùa làm lòng ta dễ xao xuyến hơn lúc nào. Ánh lên trên nền tuyết là màu vàng ấm áp của mái chùa cong cong. Nó là ánh nắng xua tan đi cái lạnh lẽo của mùa đông giá rét.

Về đêm Ban đêm có ánh đèn chiếu, trông Gác Vàng rực rở nổi bật trong màn đêm.


Gác Vàng rực chiếu ban đêm dưới ánh đèn

Ngõ vào ra của chùa cũng không kém thơ mộng, ra về vẫn còn lưu luyến hẹn tái ngộ.


Lối ra

Viết theo các tài liệu trên Internet