Lá thư....
Rồi một ngày nào đó, ai cũng phải trở về với cát bụi....nhưng biệt ly nào cũng mang niềm thương tiếc.
Những tháng cuối năm, chi Bắc Cali nghẹn ngào tiễn biệt hai người bạn yêu thương.
Lê Văn Mạnh những ngày bệnh vẫn mang niềm tự tại an lạc.
Chúng tôi đến thăm Mạnh trong niềm vui lạc quan...

Nhưng rồi Mạnh cũng đi, như Mạnh đã chuẩn bị...

Thất tuần, theo ý Mạnh, chị Mạnh đã thả tro anh vào biển cả.

                 Ngày mai chim bỏ bay về biển.
                 Ta đứng một mình ngó nhánh sông.
                 Ta khóc nhìn theo giòng nước chảy
                 Nghe trăm ngọn sóng vỗ trong lòng.

                                                  
                                  (Sương Mai)
 


Và tiếp theo Nguyễn Hữu Lộc, cũng giã từ cuộc chơi nầy.
Sau ngày bị tai biến, trên chiếc xe lăn, Lộc vẫn đến cùng anh em...
Rồi tiếp theo một tai nạn đụng xe.
Thăm Lộc lúc đang nằm....sức khỏe càng ngày càng yếu.


Viết những giòng nầy, cho vơi đi niềm thương nhớ.
Xin các anh chị cùng chi Bắc Cali góp lời cầu nguyện...
                                                
                    San Jose.