Mấy ngày ở Nam Cali

*

Ở San Jose trong 2 tuần lễ, để châm cứu chữa bệnh cho nhà tôi, được Dĩ và Phượng nhiệt tâm giúp đỡ, đưa nhà tôi đi châm cứu hàng ngày vào buổi sáng, sau đó đưa đi chợ mua thức ăn chay, hoặc đi thăm em của nhà tôi.

Cũng có những người đến thăm chúng tôi như Huỳnh Ngọc Điệp với Trần Thái Thông, anh chị Nguyễn Quang Vui, Điệp đă đưa tôi đi thăm chị Nguyễn Thanh Ṭng, tiếc rằng ngày Chủ nhật có lễ chung thất của Ṭng với nhiều anh em Cao Thắng được mời tới dự, tôi lại không đến dự được để gặp lại bạn bè như Nguyễn Công Mạnh, Nguyễn Kim Biên …v́ tôi đă nhận lời đi tham quan Đại học Stanford, nơi Học đă tŕnh luận án Tiến sĩ về Vật Lư.

Trước hôm tôi xuống Santa Ana, Ngô Đ́nh Duy đến thăm trao cho tôi cái UPS trong đó có tất cả ảnh Duy chụp và của Học chụp khi đi thăm Đại học Stanford, ngoài ra Duy trao cho tôi món quà của Học gửi biếu, tôi gửi trả lại mấy lần mà Duy không nhận. Đó là một số tiền đủ để tôi mời một số bạn bè đi ăn một bữa và mua một ít quà mang về nhà. Nó nói lên t́nh nghĩa thầy tṛ giữa chúng tôi. Tôi nhớ hôm Học đưa chúng tôi đi thăm Trường Stanford, lúc nào đó Học nói cho tôi biết, thân phụ của Học năm nay trên 90 tuổi, c̣n khỏe mạnh, căn dặn Học phải đối xử với tôi cho được tử tế. Lễ giáo của người xưa vẫn c̣n được trao truyền: “Quân, Sư, Phụ”. Tôi gửi email cám ơn:

Học,

Duy có trao cho tôi quà của Học gửi cho nhà tôi và tôi, cám ơn Học đă cho quà, làm cho tôi nghĩ lại: Xưa tôi đă dạy các em như thế nào, nay được các em đối xử tốt như thế đó.

Chúc gia đ́nh hạnh phúc và vui vẻ.

Huỳnh Ái Tông

 

Học đă gửi lại:

 

Kính thưa thầy cô,

 

Tiên học lễ, hậu học văn.  Đó là khẩu hiệu dán phía trên bảng đă đập vào mắt em lúc mới bước vào pḥng học lớp 5 (tức lớp 1/12 bây giờ).  Em vẫn nhớ đến bây giờ và luôn tâm niệm lễ nghĩa là trên hết. Do đó em rất quí trọng các thầy cô đă dạy ḿnh, nhất là các thầy cô đă tận tâm hết ḷng với học tṛ, mà thầy là người điển h́nh. Buổi học nào thầy cũng dạy từ đầu đến cuối để truyền đạt kiến thức, không bỏ phí thời giờ vào những chuyện không đâu.

 

Chúng em rất mừng được đón tiếp thầy cô sau hơn 40 năm.  Món quà chỉ là một chút để sưởi ấm t́nh thầy tṛ.  Kính chúc thầy cô được vui vẻ, khỏe mạnh, và tiếp tục viết để lưu lại cho đời.

 

Học

 

Sau khi Duy ra về, có anh Nguyễn Quang Vui đến thăm, cho tôi một hộp bánh Trung Thu và một gói trà 903, tôi cắt bánh để anh em cùng ăn, chúng tôi tṛ chuyện về những bản nhạc của anh, rồi anh Nguyễn Đ́nh Thống tới thăm, ngày nào bộ tứ chúng tôi Vui, Thống, Thu, Tông. Từ năm 2004, Ngô Mạnh Thu đột quỵ, bộ tứ chúng tôi chẳng khác nào “đại bàng găy cánh”, nhân dịp họp mặt chúng tôi chụp tấm ảnh làm kỷ niệm. Anh Vui tới trước đă lâu, nên anh ra về, anh Thống ngồi lại chuyện tṛ với chúng tôi, anh mời chúng tôi đi ăn, nhưng tôi cho biết tôi có chương tŕnh đi ăn với gia chủ vào buổi chiều và hẹn sẽ mời anh chị Thống cùng dự tại một quán chay do anh Nguyễn Quang Vui giới thiệu.

 

 

Anh Nguyễn Đ́nh Thống ra về lại có vợ chồng Nguyễn Đ́nh Đông tới, mang cho nhà tôi mấy cành Quỳnh hoa và định mời chúng tôi đi ăn, nhưng khi biết chúng tôi có chương tŕnh đi ăn buổi chiều, Đông ngồi uống vài chai bia rồi xin phép ra về.

 

Đông, vợ Đông, Phượng

 

Khi chúng tôi đi t́m ra quán ăn do anh Vui giới thiệu, hôm đó là ngày Thứ Tư, quán ăn đóng cửa nghỉ trong tuần, nên không có báo cho anh chị Thống tới đó.

 

Dĩ lái xe chạy loanh quanh đi t́m một quán chay khác, cuối cùng chúng tôi chọn ăn ở nhà hàng chay Green Lotus, tọa lạc tại 1143 Story Rd # 180 San Jose CA 95122, năm ngoái chúng tôi ăn ở đây, lúc đó có tên là Làng Chay.

 

Đây là bữa ăn sau cùng của chúng tôi tại San Jose.

 

Ngày Thứ Năm 25-8-2016, chúng tôi đáp máy bay Southwest xuống Santa Ana, như những lần trước kia, anh Tuệ Linh đón chúng tôi đi ăn rồi anh đưa tôi về nhà chú em nghỉ ngơi, lần nầy anh Tuệ Linh bận, sau khi đón chúng tôi tại phi trường Johnway, anh đưa chúng tôi về nhà chú em của tôi, rồi anh đi đón các cháu của anh ở trường học.

 

Phạm Minh Tâm biết tôi đến Santa Ana, mời chúng tôi đi ăn bữa tối ở Tịnh Tâm Trai với anh Tuệ Linh và anh chị Đặng Trần Hoa, nhớ tới năm ngoái Hải Đoàn đă tổ chức họp mặt anh chị em NTT-PĐP tại đây, năm nay tôi không muốn làm phiền Hải và Hà Hán Quyền, nên tôi không báo cho các em biết tôi có mặt ở Santa Ana, mặc dù tôi muốn xuống San Diego, ngoài việc thăm Hải, Quyền, Lắm, Thùy Hương c̣n thăm anh chị Trần Ngọc Lạc - Hồng Loan, bạn của nhà tôi cô Loan và anh Tạo. Hẹn lại lần sau vậy.

 

Chị Am, Chi, Tông, anh Tuệ Linh, Phạm Minh Tâm, Đặng Trần Hoa

 

Tại Tịnh Tâm Trai, tôi thích ăn bánh bèo để có dịp nhớ lại Bánh Bèo Vỹ Dạ, năm xưa Thầy Thích Chân Thiện đă mượn một chiếc xe Peugeot, đưa chúng tôi từ khách sạn Hương Giang, trên đường Phan Bội Châu giữa chợ Đông Ba và cầu Tràng Tiền, đến thôn Vỹ Dạ ăn bánh bèo, chúng tôi gồm có bác sĩ Trần Tấn Trâm, Phó Giám đốc bệnh Viện Nhi đồng Sàig̣n, anh Trần Thiện Bậc và tôi, lần đó đi dự Hội nghị Sinh Viên Việt Nam do Tổng hội sinh viên Huế tổ chức năm 1965.  

 

Cũng để nhớ đến chị Tâm Chánh Hoàng Thị Kim Cúc, đă được thi sĩ Hàn Mặc Tử sáng tác bài thơ Đây Thôn Vỹ Dạ :

Sao anh không về chơi thôn Vỹ ?
Nh́n nắng hàng cau, nắng mới lên.
Vườn ai mướt quá xanh như ngọc,
Lá trúc che ngang mặt chữ điền.

*

Gió theo lối gió, mây đường mây,
Gịng nước buồn thiu, hoa bắp lay.
Thuyền ai đậu bến sông trăng đó ?
Có chở trăng về kịp tối nay ?

*

Mơ khách đường xa, khách đường xa,
Áo em trắng quá nh́n không ra.
Ở đây sương khói mờ nhân ảnh,
Ai biết t́nh ai có đậm đà.

Trước khi Phạm Minh Tâm cùng gia đ́nh vượt biên, anh có chỉ cách cho tôi vượt biên không tốn tiền, lại nữa trước khi từ Tennessee chuyển về Cali, Tâm cũng rủ tôi cùng chuyển về Cali. Cả hai việc tôi đều không thể làm theo Tâm được.

Trưa Thứ Sáu, chú em có đưa chúng tôi đi ăn ở An Lạc Duyên, 8851 Garden Grover Blvd. Garden Grover, CA 92844, v́ ăn vào buổi trưa nên ít khách, quán trang trí đạo vị hơn các quán chay khác.

Vài tháng trước, Kỷ sư Nguyễn Văn Quán mất, năm ngoái tôi có đi thăm anh chị Quán, sau gần nửa thế kỷ anh t́m tôi, tôi t́m anh. Gặp lại anh vẫn c̣n khỏe, mắt hơi mờ do bệnh tiểu đường, anh mất v́ bị tai biến mạch máu năo. Tôi được tin do anh Nguyền Đ́nh Lâm báo, nên lần nầy tôi nhờ anh Lâm đưa tôi đi thăm chị Quán, v́ anh Quán và tôi có những kỷ niệm khó quên, khi anh làm Hiệu Trưởng, một đêm kia ṭa Tỉnh cho biết có thể Fulro nổi dậy, đêm đó chúng tôi phải âm thầm di tản khỏi Trường, lúc tôi chuyển về Sàig̣n, anh dạy ở Đại học Bách Khoa, có mở lớp huấn nghệ về Điện lạnh ở Trường Đông Phương Gia Định, tôi có cộng tác với anh một thời gian.

C̣n một chuyện khác nữa là tôi vừa mới cưới vợ, đang ở nhà bên vợ tại Sàig̣n. Bỗng một hôm, có việc tôi đi vắng nhà, khi tôi đi về vợ tôi đón đường cho biết có một người đàn bà, bế con nhỏ đến t́m tôi. Tôi không biết chuyện chi, về tới nhà mới biết đó là chị Quán, chị từ Tuy Ḥa vào, muốn ở nhờ một đêm, để sáng mai đáp chuyến bay đi Banmêthuột.

Cũng là ngôi nhà năm trước, nhưng năm nay chỉ có chị Quán tiếp chúng tôi. Những đồng nghiệp thân thiết nhất của tôi ở Trường kỹ thuật Banmêthuột, c̣n có anh Nguyễn Văn Huệ nay ở Seattle, Washington State, Lê Văn Hớn đă cùng tôi đi khóa 27 Thủ Đức, rồi đến Trường Quân Cụ, ra Trường cả hai chọn vùng 4, anh ở Kho đạn Cần Thơ, tôi ở Quân cụ Sư Đoàn 21, sau đó cùng biệt phái về dạy lại, từ Banmêthuột anh đổi về Trường Kiểu Mẫu Thủ Đức, sau 1975 anh vượt biên định cư ở Đức. Tôi có t́m đến nhà cũ của anh ngày trước, nhà đă bán từ lâu, không ai biết anh, bên vợ anh có Nhà bảo sanh Thái B́nh, bên hông chợ Thái B́nh trên đường Phạm Ngũ Lăo, nơi đây đă bị giải tỏa từ lâu. Giáo sư Lưu Khôn từ Cần Thơ lên Sàig̣n dạy các trường Đại học, đều ở tại nhà anh, tôi liên lạc hỏi giáo sư Lưu Khôn, ông cũng bị mất liên lạc với anh Hớn, đúng là “biệt vô âm tín”.

Rời nhà chị Quán, anh Lâm đưa tôi đi t́m mua quyển sách Một cơn gió bụi của Trần Trọng Kim, chúng tôi đến hiệu sách Văn Bút gần Phước Lộc Thọ, nơi đây không c̣n, họ gọi tới nhà xuất bản, nhưng ở đây không bắt phone, tiện thể Lâm đưa tôi tới thăm Đặng Quang Sước. Kỹ sư Nguyễn Văn Quán, Nguyễn Đ́nh Nam nay ở Austin, Texas, Nhất Giang ở Úc, Sước và Lâm là những đồng môn, họ học trên tôi một lớp. Vợ Sước bận nói chuyện qua điện thoại, chúng tôi thăm hỏi nhau, chụp ảnh kỷ niệm ở ngoài sân trước nhà, rồi chia tay. 


Tông, Đặng Quang Sước, Nguyễn Đ́nh Lâm (giáo sư KT Cao Thắng)

Tôi mời Lâm đi ăn, nhưng Lâm bận nên không thể đi với chúng tôi, anh đưa tôi về nhà rồi chia tay.

Ngày Thứ Bảy, chú em đưa chúng tôi đi ăn sáng, uống cà phê ở quán Ly Ly khu Little Sàig̣n, trong lúc đang ăn, nhà tôi được điện thoại của người cô họ gọi tới. Người cô nầy ở Maryland sang California thăm cháu nội, nhân dịp cùng ở Cali, bà cô nầy hẹn rước chúng tôi đến nhà cô cháu nội ở Huntington Beach chơi, cô cháu nội nầy tên Thảo, xưa kia ở với bà nội tại chợ Long An, chúng tôi xuống thăm, cô ta c̣n bé nên thường bắt tôi chở Honda đi Vĩnh Công, là nhà ông bà ngoại của cháu, cách chợ Long An chừng 5, 7 cây số. Ba của cháu Thảo lúc đó đă vượt biên sang Mỹ, rồi lấy vợ khác. Năm 1990, một người cậu lănh mẹ và cháu sang Cali. Khi cháu lập gia đ́nh với bác sĩ Kỳ, ba của cháu Thảo cho một chiếc xe Mercedes mới và một căn nhà. Nay cháu đă có hai cô con gái, đứa lớn 4 tuổi, đứa nhỏ thôi nôi. Sau đó, bà nội của cháu Thảo theo chồng đi diện HO sang Mỹ, trước tiên cũng ở Cali với mẹ con cháu Thảo, sau theo chồng về Maryland.

Chúng tôi vội quay về nhà, kịp lúc hai bà cháu của Thảo đến, thế là chúng tôi đi với họ về nhà Thảo, gặp mẹ của Thảo ngày nghỉ đến chơi. Cũng là dịp tốt để gặp nhau. Vợ chồng Thảo với bé gái đi dự Sinh nhật bạn của bé gái, tổ chức trong Disneyland.

Buổi chiều, trước khi đưa chúng tôi về, vợ chồng cháu Thảo đưa chúng tôi đi ăn ở Brodard Chateau, 9100 Trask Avenue Garden Grover, CA 92844, nơi đây có thức ăn chay và mặn, cô của nhà tôi thích ăn món Nem cuốn, đây là món ăn danh tiếng ở nhà hàng nầy cũng như tại Santa Ana. Tôi dùng ḿ vịt tiềm chay, biết được nó ngon hơn các nhà hàng chay khác ở Nam Cali, quán nầy đông khách, người ta cho biết do người chủ t́m thầy địa lư ở Thái Lan chọn cho địa điểm.

Trong bữa ăn tôi được biết Kỳ đến Mỹ khi c̣n nhỏ, đă ra trường hành nghề bác sĩ được 17 năm rồi. Kỳ hỏi tôi ăn chay đă được bao nhiêu năm, tôi cho biết từ năm 1980, Kỳ cho biết thân mẫu Kỳ ăn chay được 40 năm, không bệnh chi hết, nay ăn mặn, từ ăn chay chuyển sang ăn mặn dễ dàng, không bị phản ứng chi cả v́ có người trường chay, khi bệnh tật, bác sĩ khuyên ăn mặn, họ ăn mặn bị ói mửa hoặc khó chịu.

Tôi muốn thăm Bùi Ngọc Bách, do Đặng Trần Hoa đưa đi, nhưng anh Bách hẹn vào 12 giờ trưa, không thuận tiện cho tôi. Thay vào đó, anh Tuệ Linh đưa tôi đi thăm anh Nguyễn Tư Cự, anh bị tai biến, nay ngồi xe lăn, anh nói chỉ có chị Cự nghe và biết mà thôi. Anh C nói chi đó, chị Cự vào trong pḥng, một lúc ra đưa cho tôi tờ giấy 100 đô, anh Tuệ Linh hiểu nên giải thích, cám ơn và từ chối:

- Ông Tông không c̣n làm báo nữa, anh Cự khỏi phải cho tiền. Cám ơn tấm ḷng của anh.


Anh Tuệ Linh, Nguyễn Tư Cự, Tông

Do từ năm 1995, tôi có chủ trương tờ Phật Học phát hành khắp thế giới, độc giả xin, tôi gửi tới biếu không, sau khi 3 cái máy copies loại lớn bị hư và internet phổ biến, từ năm 2009 Phật Học không c̣n in báo giấy, nhưng vẫn phổ biến trên mạng theo địa chỉ: nsphathoc.org

Rời khỏi nhà anh Cự, anh Tuệ Linh đưa tôi đi thăm sư cô Huệ Tâm, tức là nhà thơ Thu Nhi, Sư cô tu ở Việt Nam một thời gian, nay trở lại Mỹ, ở nhà của một Phật tử.


Anh Tuệ Linh, Sư cô Huệ Tâm (Thu Nhi)

Rồi anh đưa tôi đến chùa Điều Ngự, để dự ngày giỗ đầu của Đức, đến nơi có gặp Hoài và Lâm, nhưng tôi không có th́ giờ dự lễ, anh Tuệ Linh đưa tôi về nhà, để anh đi thay cục đề máy xe đă bị hư.


Trong sân chùa Điều Ngự

Do Thảo giới thiệu, gia đ́nh chú em và chúng tôi đi ăn nhà hàng chay Hoa Nguyên ở khu T & K Food Market. Đây là quán chay do nhà hàng Hỉ mở rộng. Ăn xong chúng tôi đi t́m mua quyển Một cơn gió bụi cho ông anh của tôi ở Pháp, khi trả tiền, chú em bảo tôi: “Để em trả tiền, mua tặng cho anh Hai quyển sách nầy”. Công đi t́m 5 lần, bảy lượt mới mua được, cái đó c̣n quí hơn tiền mua sách, cho nên tôi để cho chú em trả tiền. Nhà sách ở Santa Ana không kém ǵ nhà sách ở Sàig̣n.


Cháu Huỳnh Hữu Hiệp, Huỳnh Hữu Ư, Chung Cẩm Sánh, Chi và Tông trong quán Hoa Nguyên

Buổi chiều anh Tuệ Linh đưa tôi đi chơi, tôi mời anh chị dùng cơm, nhà tôi và chị Tuệ Linh đi dạo trong Phước Lộc Thọ, c̣n anh Tuệ Linh và tôi đi đến cửa hiệu Nam Bắc Hăng để tôi mua trà 103, nhưng lúc đó quá 6 giờ, đă đóng cửa, chúng tôi vào Phước Lộc Thọ, mua trà trong tiệm thuốc Bắc. Sau đó chúng tôi đi ăn ở quán chay Bồ Đề, nằm bên hông Phước Lộc Thọ. Nếu phải xếp hạng các quán chay, tôi muốn xếp hạng như sau: Brodard chateau, Tịnh Tâm Trai, Hoa Nguyên, An Lạc Duyên và Bồ Đề.

Sáng Thứ Hai 29-8-2016, anh Tuệ Linh đến đưa tôi ra phi trường vào lúc 9 giờ sáng, sau khi anh đă đưa các cháu tới trường học. Từ phi trường Johnway tại Orange County, chúng tôi chuyển máy bay ở phi trường Denver thuộc tiểu bang Colorado, phi trường nầy có một tầng gác lửng với hai hàng ghế để cho khách ngồi khi ở tầng trệt không c̣n chỗ ngồi, nơi đây nh́n xuống tầng trệt du khách dập d́u đi lại.


Trên tầng gác lửng ở phi trường Denver nh́n xuống

Do phi cơ tới trễ, thay v́ 11 giờ đêm chúng tôi về tới nhà, nhưng đến 12 giờ 30 phi cơ mới đáp xuống phi đạo, nhà ga vắng tanh, chờ lấy hành lư về tới nhà hơn 1 giờ sáng, chấm dứt một chuyến đi với nhiều kỷ niệm, nhưng tôi vẫn c̣n thấy thiếu, chưa gặp được một số đồng môn ở San Jose, chưa gặp được các đồng nghiệp Nguyễn Anh Dơng, Hà Mộng Giao và người bạn tù ở Kà-tum nhà văn Huỳnh Hữu Ủy ở Santa Ana. Riêng việc châm cứu chữa bệnh cho nhà tôi có kết quả tốt.

8664100816

- Một ngày Chủ nhật ở Thung lũng hoa vàng

- Quán Di Lặc chiều Chủ nhật

- Họp mặt với các Cựu học sinh Nguyễn Trường Tộ - Phan Đ́nh Phùng

- Đến San Jose Hè 2016

- Bạn già ngày thêm thưa vắng