Một ngày dạo chơi ở Nice

Hôm nay Thứ Tư ngày 9-6-2012, Cô Dượng đưa đi chơi ở Nice, mấy ngày trước, chúng tôi đă đến nhà ga xe lửa ở Thorame để biết giờ xe lửa chạy đến Nice, vào mùa này xe lửa đang sửa chữa đường rail.. để phục vụ khách vào mùa Hè nên xe chỉ chạy từ Nice đến Digne và ngược lại, nếu muốn đi ở ga Thorame phải báo điện thoại trước cho họ, để họ dùng xe ca đưa từ ga Annot về Thorame, do vậy Dượng tôi phải lái xe đi từ nhà đến ga Annot.

Nha ga Annot hướng đi Nice

Xe chạy mất khoảng 1 giờ từ nhà đến ga Annot, do vậy chúng tôi phải thức dậy từ lúc 6 giờ, đến 7 giờ phải ra khỏi nhà để đi đến nhà ga trước 9 giờ, xe lửa sẽ chạy lúc 9 giờ 5 phút, và sẽ đến Nice lúc 10 giờ 54 phút. Sơ dĩ chọn đi xe lửa, một là cho biết phong cảnh, hai là dùng xe đến Nice khó t́m được chỗ đậu xe.

Bảng chỉ dẫn tại ga Touet Sur Var

Nhờ đi xe lửa, xe chạy bên sườn núi cao, cạnh đường là vực thẳm, đường nhỏ hẹp, có một đoạn rất xa đường chỉ cho xe chạy một chiều, rât nguy hiểm, xe chạy chậm, trên một khoảng đường đèo dài chừng 20 cây số chỉ có một xe chạy ngược chiều ở đoạn 2 chiều, và chỉ có một xe vượt qua mặt. Phong cảnh hai bên rất đẹp, nghe nói thường xảy ra tai nạn v́ những tay lái xe chạy nhanh, bất cẩn.

Đến ga Annot c̣n sớm, chưa có khách, chúng tôi có dịp nh́n phong cảnh nhà ga, Đường xe lửa này luôn luôn lổ lă, sở dĩ nó tồn tại v́ người ta muốn bảo tồn con đường xưa, nó được lập ra từ năm 1911 đến năm 2011 họ làm kỷ niệm 100 năm, ở Nice họ đă làm nhà ga mới, cách nhà ga cũ là một Parking. Có một đường đặc biệt vẫn dùng toa xe cũ, đầu máy cũ, đốt bằng than đá, chạy để cho du khách đi, nhờ vậy du khách biết ngày xưa xe lửa đă chạy như thế, toa xe như thế.

Parking  trước nhà ga mới nh́n về phía sau nhà ga cũ

Nhà ga cũ họ định đập phá để làm chi đó, nhưng dân chúng phản đối v́ nhà ga xây cất theo kiểu xưa, trông rất cổ kính, sau 10 năm không tiền tu bổ, năm nay họ đang tu bổ, nh́n nhà ga cũ kiến trúc rất đẹp.

Dần dần khách đến, có chừng 10 người chờ đợi xe từ Digne tới, rồi xe lửa tới, đây là một đầu máy xe chạy Diesel vừa là toa tầu có 50 chỗ ngồi và 24 chỗ đứng, tổng cộng có thể chở 74 hành khách, trên xe có một tài xế và một người soát vé, người này dùng máy cầm tay để soát vé bán chuyến hay thẻ đi tháng hoặc năm và bán vé cho những ga không có pḥng bán vé.

Xe chúng tôi đi có nhiều hàng ghế, mỗi hàng có 2 ghế cho mỗi bên, ở giữa có lối đi, có chỗ ghế hướng về phía trước, nhưng có nhiều chỗ có 2 ghế xoay mặt ra phía sau làm thành 4 ghế ngồi đối diện nhau. Mỗi khi xe ngừng có tín hiệu c̣i, xe ngừng lại tự động mở cửa cho khách lên xuống ở ga, trước khi xe chạy cũng có hiệu c̣i xe đóng cửa lại rồi mới chạy. Bên trong toa xe có pḥng vệ sinh tiện nghi, sạch sẻ.

Bên trong toa xe

Sau 2 giờ xe đến ga Nice, nhà ga cũng nhỏ, khách cũng không đông, chỉ có chừng 2, 3 nhân viên làm việc ở văn pḥng. Trong pḥng chờ đợi có nhà vệ sinh, có những ghế dài cho khách ngồi chờ và có những kệ để những tờ giấy quảng cáo. Trên tường có treo những bức tranh, chụp ảnh những cảnh đẹp, khách du lịch có thể dùng xe lửa đi đến đó để tham quan. Nói chung ngành xe lửa ở Nice đang ở thời kỳ suy thoái, sở dĩ ngành xe lửa c̣n chạy được là v́ họ muốn giữ lại những ǵ cũ xưa đă làm nên lịch sử xứ sở họ, có những khách đi để ủng hộ và chắc chắn là ngân sách địa phưong phải tài trợ để cho nó sống, dân chúng Âu Châu nói chung, họ là những người luôn có tinh thần tồn cỗ, nhờ vậy ngày nay chúng ta thấy được những đền đài cung điện xưa thể hiện một nền văn hóa của đất ngước họ của những ảnh hưởng hổ tương tạo thành nền văn hóa Âu Châu.

Đến Nice hơn 11 giờ, ra khỏi nhà ga cũ, chúng tôi đi qua Parking để tới chợ mua trái cây ăn, rồi đi trên con đường chính của Nice là Jean Médecin để ra ngắm biển Nice thuộc vùng Côte d’Azur.

Quang cảnh bên đường

Trước khi ra bờ biển, chúng tôi dừng chân ở vườn hoa Albert Premier sát bờ biển, chọn một ghế dài ngồi ăn trưa với bánh ḿ, fromage, chung quanh chúng tôi nhiều học sinh, chúng được thầy cô giáo và cả phụ huynh, chúng ngồi khắp những băi cỏ có bóng mát dưới tàng cây, chúng chơi đùa với nhau, mang lại cho tôi một nổi vui với chút buồn phiền v́ tuổi trẻ hồn nhiên của ḿnh đă lui vào dĩ văng quá xa.

Một ngôi thánh đường ở Nice

Chúng tôi có đi thăm cuộc triển lăm sách của những nhà sách và nhà xuất bản ở Nice, có vài của hàng có cả tác giả có mặt, để kư tên cho khách mua sách có yêu cầu tác giả kư tên, dĩ nhiên là có thời khóa biểu ghi rơ ngày giờ tác giả có mặt. Chúng tôi có vào một cửa hàng trưng bày sách cũ, trong cả ngàn cuốn sách đó, có hai cuốn sách h́nh bià in h́nh liên quan đến Việt Nam, nội dung nói về Việt Nam, tôi quên ghi tên sách, một quyển h́nh chụp hai phụ nữ đội nón lá đang gánh hàng, nền là những ḥn đảo Vịnh Hạ Long, một quyển khác h́nh một thiếu phụ tóc vấn, mặc áo dài, cổ đeo kiềng. Việt Nam ta đó trong văn chương của Pháp. Pháp đô hộ Việt Nam, ngược lại Việt Nam cũng ảnh hưởng trở lại người Pháp.

Xem triển lăm sách

Sau đó, chúng tôi đi ra bờ biển Nice, rất đông người ra bờ biển phơi nắng, uống bia và những khách du lịch đi tham quan như chúng tôi, trong những người khác này ở Nice cũng như ở Paris phần đông là người Hoa và Nhật, nghe nói Trung Hoa gần đây mỗi năm có 200 ngàn người trở thành triệu phú, họ sang Pháp bỏ tiền ra mua những đồng hồ, nữ trang hàng chục ngàn Euro, mua những chai rượu cũng vài ngàn Euro, có lẽ họ mua đi bán lại những nữ trang và đồng hồ đắt giá đó.

Ngồi ở bờ biển Nice

Sau khi ngắm biển, chúng tôi đi dọc bờ biển rồi vào khu phố cũ của Nice, nơi đây bán những gifts cho du khách, đường phố nhỏ chỉ đi bộ, cũng có nhiều quán ăn, uông, rồi chúng tôi theo những bậc thang đi lên lộ lớn có xe điện, vào cửa hàng Subway để uống café mỗi tách chỉ có 1,2 Eu, tiện thể đi vệ sinh.

Trên đường dọc theo bờ biển

Sau đó đi len lỏi trong phố, có đi qua Lycée Massena, đây là một trường Trung học chuyên luyện thi vào các trường lớn ở Pháp như Pont Chaude … muốn vào trường này phải thi tuyển, học sinh của trường là những học sinh ưu tú, phải học 2 năm để đi thi. Trường rất lớn, cất từ xưa nên rất đẹp với nét cổ kính của nó.

Cửa chánh Lycée Massena đang sửa chữa

Chúng tôi đi trở lại đường Jean Médecin để về nhà ga, trên đường đi này chúng tôi có dịp quan sát lại đường phố, trên đường này có cửa hàng KFC, Mc Donal, có China Fast Food, nghe nói năm 1997, khi Anh trả lại Hồng Kông cho Trung Quốc, nhiều người Hồng Kông đă mang tiền của ra nưóc ngoài mở cửa hàng buôn bán như China Fast Food ở Nice, ở Paris, ở Toronto …

Trở lại nhà ga c̣n sớm, chứng tôi đáp chuyến xe 17 giờ 15, đây là chuyến xe áp chót, có nhiều học sinh ở làng quê đến Nice học, hôm nay Weekend họ đáp xe về nhà, toa đầu máy phải kéo theo thêm một toa hành khách.

Trên đường về

Cảnh lên xe, xuống xe không ồn ào khi có những người bạn chia tay nhau, có nhũng người xuống xe lầm lủi bước nhanh về nhà họ, có những ga lố nhố người đón khách ở xa đến hoặc người thân ở tỉnh về, cảnh xum họp họ ôm nhau trao đổi những nụ hôn nồng ấm.

Xe đến Annot, toàn bộ khách xuống, ai đi đến Thorame th́ hăng xe lửa cho đi tiếp bằng xe Taxi, ai đi Digne th́ theo xe car. Mùa này đường Nice đến Digne vẫn chạy ngay cả sáng nay chúng tôi lên xe từ Digne chạy tới để đi Nice, nhưng tôi không rơ v́ sau chuyến xe chiều tôi đi, phải dùng xe ca là loại xe lớn chở khoảng 50 hành khách về Digne.

Từ nhà ga Annot, chúng tôi dùng xe lái về nhà, nhưng do đường sáng nay nguy hiểm nên dùng đường khác đi qua Casttilane, đường đi ṿng xa hơn 15 cây số nhưng an toàn hơn.

Về tới nhà hơn gần 9 giờ tối, hoàng hôn đă xuống, trời nhá nhem tối, cái lạnh của vùng núi Colmars làm êm dịu lại sau cái nóng oi bức ở Nice, ở trên xe lửa không máy lạnh và trên xe hơi dọc đường về.

Một ngày nữa được ngắm cảnh đẹp hoang vu ở vùng núi non hùng vĩ, được viếng thăm Nice, được đi xe lửa nhớ đến năm 1957 cùng vài bạn học đi về quê bằng chuyến xe lửa Sàig̣n - Mỹ Tho và theo đoàn La Hầu La của GĐPT Giác Minh đi xe lửa lên Lộc Ninh. Một ngày đáng nhớ.

9-6-2012