Một ngày đi viếng lâu đài

Ngày Thứ Tư 23-5-2012, chúng tôi bốn người, cô Ba, chú Sáu, Kimchi và tôi đi viếng lâu đài. Dượng Ba cho biết mệt nên không đi chơi.

Khởi hành từ 10 giờ sáng, xe chạy về phía Nam Paris, trên xa lộ hai bên đường là những cánh đồng lúa ḿ xanh ŕ, đôi chỗ có màu vàng đó là bông cải dung để làm dầu ăn, hơn 12 giờ, chúng tôi mới đến Château de Chambord, đây là một Château nằm trong một khu rừng 400 mẫu, đường vào Château trải đá đỏ thẳng tắp, hai bên là những cánh rừng nhưng cây c̣n nhỏ, không phải rừng già.

Château đang tu bổ, thấy có những dàn giá ở phần giữa trên các nóc tháp, vẫn cho du khách tham quan, nhưng chúng tôi chỉ xem ở bên ngoài, không có vào bên trong. Sau khi xem sơ qua, chúng tôi đi ra khu vườn có nhà nghỉ, nơi đây có những bàn và băng ghế, để du khách ăn uống, nếu không muốn ăn ở nhà hàng gần château.

Ăn xong, lấy xe lái một lúc lên cầu qua bên kia sông có Château du Clos Lucé, chúng tôi không vào tham quan, định chiều về có th́ giờ sẽ ghé lại, chúng tôi đi tới Château Amboise đó là Lâu đài của các v́ vua Pháp (Le château des Rois de France – Château Royal), lâu đài cất trên đồi, nh́n xuống ḍng sông Loire, phía sau lâu đài này là thành phố nhỏ, chúng tôi chọn một quán ngồi uống café hay ăn kem.

Rồi tiếp tục đi đến Château de Chanonceau, rời khỏi băi đậu xe, vào pḥng mua vé rồi đi qua trạm xét vé, qua khỏi đây, du khách đi trên một con đường hết sức thơ mộng, v́ hai bên là hai hàng cây to thân chừng một ôm, cao vút, những nhánh hai bên vươn ra và giao nhau tạo thành một mái ṿm, cho chúng ta có cảm tưởng như ḿnh đi dưới ṿm mái che của một thánh đường, khoảng đường này dài chừng 500 mét.

Chenonceau là một ṭa lâu đài rất thơ mộng, được xây cất toà nhà chính trên đất liền, một phần cất qua con sông, như vậy nước chảy dưới ṭa lâu đài, trước ṭa lâu đài, có một pháo đài cũ được giữ lại, hai bên có hai vườn hoa, từ ngoài nh́n vào ṭa lâu đài, vườn hoa bên phải nhỏ hơn bên trái. Vườn hoa bên tay phải trồng nhiều gốc hồng và những thảm cỏ, vườn hoa rất đẹp, vườn hoa bên tay tráii có hơn một mẫu đất, có những lối đi chung quanh và đi vào giữa là một hồ nước có ṿi phun nước.

Bên trong ṭa lâu đài có ba tầng, nhiều pḥng như pḥng cho cận vệ, nhà nguyện, pḥng ngủ, pḥng trưng bày, pḥng vẽ của vua, thư viện, hành lang triển lăm, nhà bếp …

Trên tường treo những bức tranh thêu xưa, để bảo quản, người ta phải che những tấm kính bên ngoài.

Các pḥng đều có những b́nh hoa tươi. Pḥng triển lăm hôm ấy tŕnh bày về Jean Jacques Rousseau.

Sau khi xem hết các pḥng ở 3 tầng, chúng tôi đi dạo ở hai vườn hoa, nhiều bụi hồng đầy nụ, phải 1 hay 2 tuần sau hồng ấy mới trổ hoa, ra về ḷng đầy luyến tiếc.

Chúng tôi trở lại lâu đài Ambois, có hai chị em chơi đàn violon trên đường dẫn lên ṭa lâu đài, chúng tôi lên nghe ḥa nhạc, chụp ảnh rồi xuống, đi nếm rượu mua một chai chát đỏ rồi ra về.

Trên đường về, xe chạy ngang qua lâu đài Clos Lucé nhưng chúng tôi không vào xem, tuy mặt trời chưa lặn, nhưng đă hơn 8 giờ nên phải ra về.

Tham quan đền đài cung điện vua chúa xứ Pháp này, nhớ lại xưa tôi cũng đă vào điện Thái Ḥa, lăng Tự Đức, Khải Định ở Huế, dinh Bảo Đại ở Đà Lạt, xem người mà gẫm lại ta. Đền đài cung điện không có ǵ, việc bảo quản lại quá kém nó không thể hiện được nét văn hóa dân tộc.

Cho rằng cung điện, lăng tẩm ở Huế chúng ta không có tiền trùng tu, bảo quản nghe có vẻ hợp lư, nhưng dinh Bảo Đại ở Đà Lạt năm 1990 tôi có tới tham quan, năm 2009 trở lại, nh́n thấy nệm, drap tả tơi, cửa tủ nhà bếp xọc xệt, những thứ ấy đều có thể thay thế mua mới với tiền thu của du khách, chẳng lẽ cũng tại v́ không có ngân khoản.

Đáng buồn thay cho đất nước Việt Nam ta có bốn ngàn năm văn hiến!

3-6-2012