Một nghề cao quư
Năm nay tôi đă 81 tuổi, chưa lấy làm già lắm, chưa thật sự lên lăo, v́ tôi vẫn c̣n đi đây đó, vẫn c̣n thích đi du lịch chỗ nọ kia.
Mấy hôm nay có vài sự kiện làm cho tôi nhớ đến Ngày Nhà Giáo Việt Nam, không nhớ làm sao được bởi v́ tôi là một thành phần trong đó và vài sự kiện làm cho tôi phải nghĩ tới Ngày Nhà Giáo Việt Nam đầu tiên cũng như Ngày Nhà Giáo Việt Nam năm nay.
Trước tiên có một em Cựu học Sinh, mấy năm trước thấy có một đồng môn của em có cùng họ với tôi, gọi tôi là Papa, em nầy cũng vậy cùng họ với tôi lại bắt chước em kia cũng gọi tôi là Papa. Tôi nhận 2 em nầy là nghĩa tử vậy. Một em đă định cư ở Detroit, Hoa Kỳ, em c̣n lại vẫn ở Việt Nam, biết tôi đang ở Việt Nam, em nầy cho biết là thành viên ban tổ chức họp mặt Cựu học sinh của Trường THKT Nguyền Trường Tộ và TTCN Phan Đ́nh Phùng, nên thông báo và mời tôi đến dự, sẽ tổ chức vào ngày 27-11-2022 tại nhà hàng Đông Hồ như những năm trước.
Tuần trước tôi có được lá thư của Trường Cao Đẳng Kỹ Thuật Nguyễn Trường Tộ mời tôi tới dự lễ Ngày Nhà Giáo Việt Nam 20/11 vào lúc 8 giờ 30 ngày 19/11/2022.
Cách nay vài hôm, một anh đồng môn báo cho tôi biết, v́ tôi là nhà giáo, nên nhân Ngày Nhà Giáo Việt Nam năm nay, ngày Thứ Bảy 19-11-2022 các bạn sẽ đến nhà con rể tôi, cùng uống một ly rượu bia chúc mừng, làm sao tôi từ chối.
Hôm nay, một anh đồng môn cũng là đồng nghiệp anh Lê Đ́nh Cần, trước kia anh dạy ở Trung học Kỹ Thuật Cao Thắng, nay định cư ở Hawaii, Hoa Kỳ, anh gọi điện thoại cho tôi biết rằng anh đă về Việt Nam, nên tôi mời anh đến chung vui cùng chúng tôi, anh đă nhận lời. Nhân tiện tôi gửi điện thư mời luôn đồng môn cũng là đồng nghiệp Huỳnh Văn Nĩ hiện nay ở Quận 7, trước kia anh là giáo sư Trường Kỹ Thuật Vĩnh Long rồi Trường Kỹ Thuật Gia Định tới dự chung vui.
Tất cả những sự kiện trên, gợi cho tôi nhớ lại Ngày Nhà Giáo đầu tiên là ngày Thứ Bảy 20 tháng 11 năm 1982, lúc đó tôi là Hiệu Phó Chuyên môn Trường Kỹ Thuật Nghiệp Vụ Thành phố Hồ Chí Minh.
Tôi muốn nhắc lại, trước ngày 30-4-1975, tôi là Hiệu Trưởng Trường Trung Học Kỹ Thuật Nguyễn Trường Tộ tọa lạc tại số 2 Phạm Đăng Hưng, Quận Nhất, Thủ đô Sàig̣n, đến tháng 5 năm 1975 Ban Quân Quản tiếp thu Trường, sau đó cải danh là Trường Kỹ Thuật Công Nghiệp Thành Phố Hồ Chí Minh.
Lễ bàn giao Trường cho Ban Quân Quản Sàig̣n-Gia ĐịnhTháng 6 năm 1975 tôi đi học tập cải tạo đến tháng 9 năm 1977 tôi được về, đến tháng 10 năm 1977 tôi được thu nhận vào làm nhân viên Pḥng Thanh Tra Sở Lao Động Thành Phố, năm 1978 tôi được chuyển về Phân Viện Thiết Kế thuộc Sở Công Nghiệp, đến năm 1981 tôi được Sở Công Nghiệp điều về làm Hiệu Phó Chuyên Môn Trường Kỹ Thuật Nghiệp Vụ Thành Phố Hồ Chí Minh, nên Ngày Nhà Giáo Việt Nam đầu tiên tôi phải đứng ra tổ chức tại trường nầy.
V́ là lần đầu tiên không ai biết làm ǵ, trong Ban Giám Hiệu họp bàn, thống nhất hôm đó học sinh vẫn đi học như thường lệ, nhưng sẽ tổ chức có sân khấu, Hiệu Trưởng sẽ nói về truyền thống của Việt Nam là Tôn Sư Trọng Đạo, phát bằng khen cho giáo viên dạy giỏi, phát giấy khen cho học sinh tiên tiến và cuối cùng là văn nghệ giúp vui.
Có một số em cựu học sinh tự động đến trường tặng hoa cho vài Thầy, Cô và cũng có vài em tặng quà cho Thầy, Cô với hiện vật là cây bút máy, cái ví tay … Một số phu huynh đến dự mời quư Thầy, Cô đi ăn bữa trưa. Do đó ngày hôm ấy Ban Giám Hiệu cho học sinh nghỉ học sau buổi lễ và buổi chiều.
Riêng tôi nhớ có một anh Chủ nhiệm Hợp Tác Xă Phường Bà Chiểu mời cả pḥng Học Vụ đi ăn trưa ở một quán ăn bên Xa Lộ. Cô Phùng Thanh Tuyết và Cô Nguyễn Thị Sảnh thuộc Pḥng Giáo Vụ muốn đi xe hơi, tôi phải nói qua anh Hiệu Trưởng để được vui ḷng cấp trên vừa ḷng cấp dưới, dùng xe con của nhà trường đi ăn trưa.
Tôi nhớ buổi chiều lại được một anh Chủ Nhiệm Hợp Tác Xă Cơ Khí bên Khánh Hội mời một số giáo sư đi ăn ở nhà hàng thuộc khách sạn Caravelle. Biết ra, anh Chủ nhiệm Hợp Tác Xă Cơ Khí kia là học tṛ của giáo sư Giảng Huệ Thắng, Trưởng xưởng Ban Máy Dụng Cụ. Cho tới nay tôi vẫn c̣n nhớ trong khi ăn uống, anh đầu bếp chánh của nhà hàng có nói cho chúng tôi biết anh ta giành được giải nhất về cuộc thi Đầu Bếp nấu nồi cơm cháy.
Thật là những kỷ niệm khó quên về Ngày Nhà Giáo Việt Nam đầu tiên đó, tính đến nay đă 40 năm trôi qua, từ lâu tôi đă giă từ nghề giáo, lăn lộn với nó từ Banmêthuột về tới Sàig̣n, từ Việt Nam qua tới Mỹ từ tiểu học, trung học cho đến đại học.
Đặc biệt năm nay, đồng môn đă tặng cho tôi một chậu Phong Lan, phải chăng tôi đă để trong ḷng họ thấy rơ, nhiều anh học tṛ nay đă ngoài 60 luôn luôn thương mến tôi, v́ đă làm tṛn chức vụ của một nhà giáo, một nghề cao quư, nhất là vào thời buổi củi quế, gạo châu người thầy vẫn đứng vững trên bục giảng với phấn trắng, bảng đen.
Cho nên thời đó, có người cho rằng Ngày Nhà Giáo Việt Nam là một cái bánh vẽ, để cho Thầy, Cô giáo ấm ḷng trên mâm cơm với những chén "cao lương" và thần dược "xuyên tâm liên" khi ốm đau, bệnh tật.
8664161122