Một chuyến nghỉ hè
H́nh như Paris xa vời, tôi chưa có duyên tới đó, năm 1964 đỗ Tú Tài xong, anh tôi từ Paris gửi thư về, bảo tôi lo giấy tờ xin đi du học ở Pháp, tôi đến Toà án Sàig̣n dịch Khai sanh, học bạ, chứng chỉ tạm, rồi vài tuần sau, anh tôi gửi thư về cho biết thôi tạm học ở Sàig̣n, anh tôi cho tiền ăn học, anh ấy sợ tôi sang rủi mà thất nghiệp hai anh em sẽ gặp nhiều khó khăn, một chủ vựa cá chợ Trần Quốc Toản biết chuyện bảo tôi cứ đi, họ sẽ tài trợ cho, tôi nghĩ thọ ân người dễ, nhưng trả ân mới khó, nên cám ơn ḷng tốt của họ và từ chối.
Năm 1972, lúc Hội nghị Paris đă họp, nhiều người Việt đă bắt đầu ra đi, anh tôi lại về thăm nhà sau 20 năm sang Pháp, lần ấy anh tôi dặn: “Theo như Trung Cộng lấy Trung Hoa Lục Địa, họ dành ra một tháng cho ai muốn đi nước ngoài cứ đi tự do, nếu Việt Nam lọt vào tay Cộng sản và cho đi như vậy th́ cứ đi, hoặc bằng cách nào ra khỏi Việt Nam, cứ vào khách sạn ở, liên lạc với anh, anh sẽ trả tiền khách sạn và mua vé máy bay cho đến Pháp định cư.”
Vào khoảng 20-4-1975, anh giáo sư Nguyễn Văn Quân, dạy giờ cho Trường Nguyễn Trường Tộ, cho tôi mượn quyển Lối Thoát Cuối Cùng của Georghiu, đọc xong quyển này tôi quyết định ở lại, như nhân vật trong truyện cuối cùng t́m đường trở về để chết ở quê hương. Năm nay tôi định đi Paris anh tôi cho biết nhà cũ không có chỗ ngủ, nhà mới anh dọn chưa xong, mướn người dọn, hư hỏng họ đền nhưng không thể mua sắm lại được, chờ nhà mới dọn xong sẽ có chỗ nghỉ ngơi đàng hoàng, lúc ấy hăy sang thăm chơi Paris, cho nên tôi chọn đi California trong dịp Hè này.
Trước khi đi, tôi gửi Email nhờ anh Tuệ Linh đón đưa tôi ở phi trường Orange County, c̣n ở San José, tôi điện thoại nhờ anh Nguyễn Thanh Ṭng, bạn cùng lớp Đệ Thất Kỹ Thuật Cao Thắng, phụ trách tổ chức Họp mặt, sắp xếp người đón tôi tại phi trựng và đưa đi đến địa đểm Họp mặt. Anh Ṭng cho biết có Lê Hữu Chính đón tôi, Chính vào Cao Thắng sau chúng tôi vài năm, sau khi Học Tập Cải Tạo về, khoảng năm 1980 Chính và tôi cùng làm cho một Công ty, tôi Trưởng Pḥng, Chính Phó Pḥng, thân thiết nhau từ đó.
Tôi cũng t́m cách liên lạc với anh Huỳnh Ngọc Điệp, cũng là bạn học Cao Thắng, anh ở Gia Định, không có học Trường Mỹ Thuật Gia Định, nhưng là một họa sĩ có tên tuổi có tranh Triển lăm ở Sàig̣n, hồi c̣n ngồi trên ghế nhà trường kỹ thuật Cao Thắng, anh có Thơ đăng trong Tạp chí Sáng Dội Miền Nam do Đái Đức Tuấn (Tchya) chủ biên, Thơ của anh được trả nhuận bút 200 đồng/bài, thời giá ăn một tô ḿ hay phở lối 5 đồng. Các bạn học của tôi ở San José, gần như bặt tăm anh sau lần gặp nhau tại nhà một người bạn vào năm 2000.
Dự định khi tôi đến Santa Ana buổi trưa, chiều sẽ có cuộc Họp măt với nhóm giáo sư Trường Trung Học Kỹ Thuật Nguyễn Trường Tộ, do v́ anh Nguyễn Văn Phấn nguyên Giám Học từ Úc sang thăm con trai ở San José, anh và tôi cùng có mặt tại Santa Ana vào ngày 9-7-2010.
Tôi cũng gọi điện thoại cho các em cựu học sinh Nguyễn Trường Tộ tại San José, sắp xếp một buổi Họp mặt với Thầy Nguyễn Văn Phấn và các em, trong đó có em Huỳnh Thẩm Mỹ, vừa t́m ra tôi trên Mạng.
Tại phi trường Minneapolis
Đến Orange County, được Trưởng Tuệ Linh đón, tôi nhờ Trưởng đưa tôi đi ăn ở quán ăn Zen của nhà báo Lư Kiến Trúc, ăn trưa xong về nhà thăm chị Tuệ Linh và Check-in Online vé ngày mai đi San José bằng phi cơ Southwest tại nhà anh Tuệ Linh, sau đó anh đưa tôi về nhà người em chú bác ở Anaheim.
Buổi chiều khoảng 5 giờ, anh chị Hà Mộng Giao đón tôi đến hiệu ăn Bồ Đề Tịnh Tâm Trai trong khu chợ Thuận Phát – đây là hiệu ăn khác, hiệu ăn kia vẫn nằm bên hông Phước Lộc Thọ - khi chúng tôi đến, đă có anh Nguyễn Anh Dơng và anh chị Nguyễn Quốc Súy. Anh Nguyễn Anh Dơng, giáo sư Trường NTT, em của ông Nguyễn Chánh Lư nguyên Tổng Giám Đốn Kỹ Thương Ngân Hàng (ngân hàng Quân đội), trước đây anh Dơng làm cho Thư Viện Việt Nam tại Orange County, nay dă về hưu, anh Nguyễn Quốc Súy giáo sư NTT, anh rời khỏi Trường năm 1965, sang ngành Tư pháp, anh từng làm Chánh án Toà án Quân sự, sau cùng là Chánh án Ṭa Thượng Thẩm Huế, anh sang Mỹ năm 1975, về hưu từ lâu, nhà ở cách xa Phước Lộc Thọ chừng 60 miles.
Chị Quốc, Anh Quốc, Anh Nguyễn Văn Phấn, anh Nguyễn Anh Dơng, anh Nguyễn Quốc Súy, anh Hà Mộng Giao và tôi
Theo chương tŕnh tôi được biết từ trước, anh Nguyễn Văn Phấn dự định từ 29-6 đến11-7-2010, anh sẽ có mặt ở Santa Ana, đi San Diego thămm bạn bè, nhưng sau cùng con trai anh đưa đi xem chương tŕnh ca nhạc Paris Bynight 100 ở Las Vegas, ngày 9-7 có anh Quốc bạn anh đưa từ San José xuống Santa Ana, sẽ đi thăm bạn bè ở San Diego rồi trở về San José để đến ngày 14-7 bay đi Honolulu rồi về Úc.
Anh Nguyễn Quốc Súy, Hà Mộng Giao
Anh Quốc lái xe đưa anh chị Phấn đi, lại cho hai người quá giang đi Hollywood, do đó anh phải dùng xa lộ 405, hẹn gặp nhau lúc 5 giờ nhưng v́ kẹt xe nên đến 7 giờ, chúng tôi mới được tay bắt mặt mừng với anh chị Nguyễn Văn Phấn và anh chị Quốc tại nhà hàng Bồ Đề Tịnh Tâm Trai, trong khu chợ Thuận Phát ở góc đường Beach và McFadden.
Nhà tôi, chị Hà Mộng Giao, chị Nguyễn Quốc Súy
V́ chúng tôi ăn chay, nên anh chị Nguyễn Quốc Súy đặt chỗ trước tại đây và mọi người phải ăn chay cùng chúng tôi, anh em gặp nhau là quư chuyện ăn uống là thứ yếu, tuy nhiên ngày nay các nhà hàng chay đều có nấu những món ăn khá ngon, nhưng những thức ăn nhập từ Đoài Loan, Trung Quốc thường họ chạy theo lợi nhuận nên chế tạo chẳng những kém vệ sinh mà c̣n có những phụ gia hóa học rất độc hại cho cơ thể, chẳng hạn như món Ham họ trộn vào đó 30% thịt thật, ăn nó có hương vị ngon nhưng không c̣n là món chay tịnh thanh khiết, ăn chay là v́ ḷng từ bi, tránh sát sanh, nên người ăn chay không ăn thịt cá …
Ngồi ở Lee's Sandwiches trong khu chợ Thuận Phát
Trong bửa ăn hôm nay có anh chị Nguyễn Quốc Súy, Nguyễn Văn Phấn, Hà Mộng Giao, Quốc, anh Nguyễn Anh Dơng và chúng tôi, sau khi ăn xong, tṛ chuyện đă lâu thấy có nhiều khách vào không chỗ ngồi phải chờ đợi, anh Súy đề nghị nhường chỗ cho khách khác và đi sang Cà-phê Lee's Sandwiches để tiếp tục hàn huyên, sau bao chục năm xa cách, tiếc hôm đó thiếu bà y tá Chi v́ con gái bà sanh, con gái ở chỗ khác về thăm, nên bà quá bận rộn không thể có mặt. Chuyện hàn huyên tiếp tục, đến 9 giờ Lee;s Sandwiches đóng cửa, nên chúng tôi đành phải chia tay.
Anh Nguyễn Văn Phấn, Nguyễn Anh Dơng, Hà Mộng Giao
Sáng sớm ngày 10-7-2010 lúc 8 giờ, Trưởng Tuệ Linh đưa chúng tôi ra phi trường John Way, tôi thích đi sớm chờ đợi hơn là chạy vội vả, 11 giờ tôi xuống phi trường San José đă có anh Lê Hữu Chính và chị Bích Trâm vợ anh đón chúng tôi, rồi lên xa lộ 101 chạy đến thành phố San Mateo t́m đến địa điểm Họp mặt ở Park.
Đến nơi chúng tôi thấy đă có anh Nguyễn Thanh B́nh, anh Nguyễn Thanh Ṭng, Trần Văn Cót, Trần Phước Châu, Nguyễn Kim Biên, Trần Thái Thông và các chị, rồi lần lượt có anh chị Lê Văn Mạnh, Nguyễn Công Mạnh, Nguyễn Thanh Tâm đặc biệt có anh chị Dương Quang Trọng từ Redondo Beach, CA 90278 đi xe đ̣ Hoàng lên, ở khách sạn cùng họp mặt với anh em, đáng ca ngợi tinh thần của anh, nghe nói hôm sau anh ra về, có Nguyễn Kim Biên và Trần Phước Châu đưa ra bến xe.
Chị Cót, Chị B́nh, Chị Tông, ChịṬng, Chị Chính. Chị Biên, Chị Trọng, Chị Mạnh Nguyễn
V́ anh em không thể chờ Thầy Lê Nguyễn Bá Tước lâu hơn, nên sau 12 giờ các chị dọn thức ăn ra, chúng tôi bắt đầu ăn uống, biết tôi ăn chay nên các chị đă có làm mấy món ăn chay cho anh Trần Văn Cót và chúng tôi, thật ra 12 giờ California tức đă 3 giờ chiều ở Kentucky, kiến cắn bụng từ lâu nên ăn rất ngon, lại c̣n có món xôi bắp là món tôi thích ăn.
Dưong Quang Trọng, tôi, Nguyễn Kim Biên, Nguyễn Thanh B́nh, Trần Văn Cót, Lê Hữu Chính, Nguyễn Thanh Ṭng,Nguyễn Công Mạnh
Ăn hơn nửa bửa th́ Thầy và Cô Lê Nguyễn Bá Tước tới, Thầy cho biết dùng GPS nhưng v́ ở Park sửa chữa lung tung, đă đến nhưng GPS đứng máy, Thầy lại chạy về San José rồi mới chạy trở lại, nên mất cả giờ chạy lang thang. Vậy mới biết Thầy Cô thật có ḷng, làm cho anh em tưởng nhớ đến Thầy Phan Hữu Tạt lần nào cũng đến, nay Thầy vắng bóng đă giáp năm.
Nguyễn Công Mạnh- Trần Thái Thông, Nguyễn Thanh Tâm-Trần Văn Cót-Dương Quang Trọng, Nguyễn Thanh B́nh-Lê Văn Mạnh
Năm nay, Thầy chuyện tṛ với các anh nào là chuyện chụp ảnh, chuyện biểu t́nh xưa kia năm 1963 trong đó có nhân vật Phạm Doăn Đương, Hiệu Trưởng Trường Kỹ Thuật Việt Đức, một thời nằm tạm trong trường Cao Thắng.
Hàng đứng chị Mạnh Lê, nhà tôi, Chị B́nh
Hàng ngồi, Chị Biên, Chị Cót, Cô Lê Nguyễn Bá TướcC̣n Cô và các chị kéo nhau đi ra bờ biển, nghe nói cảnh ở bờ biển rất đẹp, chính v́ thế mà các anh lần này đă chọn Họp mặt nơi đây. Cuộc vui nào cũng tàn, nhưng h́nh như lần này kéo dài cho đến gần 4 giờ mới chia tay nhau.
Lê Văn Mạnh, Nguyễn Thanh B́nh, Thầy Lê Nguyễn Bá Tước, Lê Hữu Chính
Chị Thông, Chị Mạnh Nguyễn, Chị Trọng. Chị Cót, Cô Lê Nguyễn Bá Tước, nhà tôi, Chị Mạnh Lê, Chị Chính, Chị Thanh Tâm, Chị Ṭng, Chị Châu
Thầy và các anh
Thầy Lê Nguyễn Bá Tước, Lê Hữu Chính, Nguyễn Thanh B́nh, Nguyễn Thanh Ṭng (hai anh tổ chúc họp mặt năm nay)
Nhờ chị Trần Phước Châu sắp xếp, nên có một số h́nh ảnh đặc biệt sau đây:
Thầy Cô Lê Nguyễn Bá Tước
Anh Chị Nguyễn Thanh B́nh
Anh chị Trần Phước Châu
Anh chị Trần Văn Cót
Anh chị Lê Văn Mạnh
Anh chị Nguyễn Thanh Tâm
Anh chị Trần Thái Thông
Cô và các chị
Họp mặt cả bầu đoàn thê tử
Chuẩn bị chia tay
Lê Hữu Chính đưa về nhà người cô vợ của tôi, sau đó Huỳnh Ngọc Điệp đến thăm, anh mời cô vợ tôi cùng chúng tôi đến nhà anh, xem cây cảnh anh trồng chung quanh nhà, hồ nước non bộ, cây cá cảnh đến đâu anh cũng hỏi chúng tôi có thích không anh sẽ cho mang về nhà trồng, dĩ nhiên là người có nghệ sĩ tính, không chỉ thể hiện qua tranh, thơ của anh mà c̣n qua hoa, lá, cành chung quanh nhà.
Huỳnh Ngọc Điệp và tôi
Nhà tôi, cô nhà tôi và Huỳnh Ngọc Điệp với những bức tranh trên tường
Huỳnh Ngọc Điệp sống rất hạnh phúc, mặc dù anh giao thiệp khá rộng rải trong ngành in ấn sách báo, quảng cáo trên truyền thanh, truyền h́nh tại San José từ lâu, nhưng anh không xuất hiện trong các sinh hoạt cộng đồng, văn hóa văn nghệ.
Do cô vợ tôi thích mua cây cảnh, nên hôm sau ngày Chủ nhật 11-7-2010, Huỳnh Ngọc Điệp cùng chúng tôi đi Chợ Trời Nhỏ, để giới thiệu cô của nhà tôi với một anh chàng Mễ chuyên bán cây trồng và cây cảnh, nhờ vậy tôi mới biết chợ trời này, theo Điệp đi cho hết chợ trời, khu th́ bán rau quả, khu th́ bán cây cảnh, lẫn lộn đó bán đủ thứ đồ điện tử, quần áo, cửa hàng CD, DVD, ốc, vít, kềm búa đục, máy ảnh, vi tính …, chợ bán ngày Thứ Năm, Thứ Sáu, Thứ Bảy và Chủ Nhật vé vào cửa 50 xu, một đồng, đồng bảy muơi lăm tùy theo ngày, nhưng ngày thứ năm dễ mua nhất, v́ người ta bán những vật dụng cũ, bán rẻ thay v́ đổ bỏ.
Buổi trưa, Huỳnh Thẩm Mỹ cựu học sinh Nguyễn Trường Tộ, lớp T4, mời chúng tôi đi ăn ở quán ăn Di Đà, Mỹ di tản từ năm 1975, sau một thời gian đi làm, nay mấy người bạn hợp tác với nhau mở công ty riêng, em làm Giám Đốc. Trông Mỹ hơi gầy, em cho biết làm Giám Đốc ở Mỹ vất vả nhiều nên không thể mập mạp được.
Buổi chiều cô vợ tôi đưa đi ăn ở quán Di Đà, sau đó đưa đi Downtown của San José, lướt qua vài con phố chính, ban đêm vài người đi bộ ngoài phố, lưa thưa xe cộ, đèn đường vàng nhạt, đôi nơi vẫn có khách đứng đợi xe bus, sinh hoạt vắng vẻ của một đêm cuối tuần.
Sáng Thứ Hai 12-7-2010, chúng tôi được anh chị Nguyễn Đ̀nh Thống đến đón đi uống cà-phê ở Century, ba chúng tôi đều nhớ tói anh Ngô Mạnh Thu, ngày xưa “bộ tứ: Vui, Thu, Thống, Tông”, mấy năm nay đă vắng bóng người, sao khỏi nhớ mỗi khi quy tụ lại! Uống xong chúng tôi đi dạo trong Mall, nhà tôi định mua cho tôi một b́nh trà, nhưng anh Nguyễn Quang Vui bảo để anh mua tặng làm kỷ niệm.
Chị Nguyễn Kim Chi, nhà tôi, tôi, anh Nguyễn Quang Vui, Nguyễn Đ́nh Thống
Rồi chúng tôi đi đến quán Di Lặc ăn trưa, nhưng quán này đă đóng cửa, thế là anh em phải quay lại quán Di Đà, hôm nay khách đông, chủ quán là một Phật tử c̣n trẻ, anh có bằng PhD nhưng cũng phải xắn tay phụ dọn bàn, đón khách.
Buổi chiều, mặc dù tôi cho biết sắp đi Họp mặt với nhóm Trường Nguyễn Trường Tộ, Điệp cũng gọi điện thoại báo trước và đưa Trần Thái Thông đến thăm tôi chơi vài phút cho đến khi có Vũ Ngọc Anh Thọ đến đón.
Huỳnh Ngọc Điệp, tôi, Trần Thái Thông
Chúng tôi đi ăn, họp mặt với anh chị Nguyễn Văn Phấn cùng các em học sinh cũ, trên đường đi tiện thể chúng tôi nhờ Thọ đưa đến cửa hàng bán giường, nệm của Thịnh trên đường Tully. Thịnh cho biết khó có dịp gặp mặt, nên sẽ đóng cửa sớm hơn thường lệ.
Tôi, Nguyễn Tấn Thịnh, Vũ Ngọc Anh Thọ
Chị Nguyễn Văn Phấn, Nguyễn Đ́nh Đông, Huỳnh Thẩm Mỹ, Vũ Ngọc Anh Thọ, anh Nguyễn Văn Phấn, tôi và nhà tôi
Khi chúng tôi đến quán Di Đà đă có anh chị Nguyễn Văn Phấn và em Nguyễn Đ́nh Đông đứng ngoài sân chờ sẵn, chúng tôi vào ngồi một chốc th́ có em Huỳnh Thẩm Mỹ đến. chúng tôi ăn uống một chốc th́ Thịnh mới đến, Thịnh rất hoạt bát, kể nhiều chuyện khó nín cười làm cho không khí buổi ăn khá vui. Mới năm nào, nay các em tuổi cũng đă trên 50 rồi, thời gian qua nhanh.
Nguyễn Tấn Thịnh, Nguyễn Đ́nh Đông, Huỳnh Thẩm Mỹ
Hàng sau Hùynh Thẩm Mỹ, Nguyễn Đ́nh Đông, Vũ Ngọc Anh Thọ
Hàng trước Nguyễn Tấn Thịnh, nhà tôi, chị Nguyễn Văn Phấn, anh Nguyễn Văn Phấn và tôiChia tay sau buổi ăn, Thọ đưa tôi đến hiệu ăn Bún Ḅ An Nam, lần này tôi được gặp anh Trần Tái Xuân chủ hiệu ăn này, gặp lại nhau sau hơn nửa thế kỷ, anh Xuân dĩ nhiên không thể nhận ra tôi, mà tôi cũng khó liên tưởng đến anh Xuân từ tuổi trẻ cho đến tuổi già ngày nay.
Chúng tôi và anh Trần Tái Xuân chủ nhà hàng Bún Ḅ An Nam ở San José
Tôi phải nhắc cho anh Xuân nhớ tới năm học 1955-1956 anh và tôi cùng học với Thầy giáo Châu Văn Tính, với những bạn học cũ như Châu Minh Quyền con trai của Thầy, Huỳnh Bảo Toàn em chú bác với tôi, Lê Văn Khá con Thầy Lê Văn Thọ, Hồ Văn Tri, Hồ Văn Phú, Danh, Bé, Tiên, Dễ… Khi đă nhận ra nhau rồi, anh Xuân mời tôi lần sau đến phi trường, gọi cho anh đón về ở nhà anh. Tôi cám ơn ḷng tốt của bạn, chúng tôi chụp ảnh kỷ niệm rồi chia tay.
Bảy giờ sáng Thứ Ba 13-7-20010, Huỳnh Ngọc Điệp đưa nhà tôi đi châm cứu, sau đó anh đưa chúng tôi đi viếng Vườn Nhật, nói chung họ tŕnh bày theo phong cách Nhật, trong đó có những hồ nước, những ốc đảo nhỏ, nhà bên hồ nước, đi vào nhà qua chiếc cầu với những tấm ván, thác nước nhỏ, những cành liễu rũ bên hồ …
Nhà tôi
Điệp và tôi
Cổng vào Vườn Nhật
Đến trưa về lại nhà, anh chị Huỳnh Ngọc Điệp đưa chúng tôi đi ăn trưa cũng ở hiệu ăn Di Đà, ăn xong trở lại nhà Điệp, Điệp chỉ dẫn tôi sử dụng Phần mềm Photoshop, để chỉnh sửa h́nh nhằm làm cho Trang Web đẹp hơn, dĩ nhiên v́ không có th́ giờ nên Điệp không thể giúp tôi được nhuần nhuyễn, nhưng tôi hy vọng sẽ làm được sau này.
Huỳnh Ngọc Điệp và tranh của chàng
Điệp đưa vọ đi làm, dồng thời cũng đưa chúng tôi về, không quên cho tôi mộ số sách báo, Điệp cho tôi hai tờ báo cũ viết về Điệp, về nhà xem lại thấy có bài của anh Bùi Duy Thuyết viết về Hội Ngộ Ái Hữu Vĩnh Nghiêm năm 1999 tại chùa Giác Minh, có ảnh của Ḥa Thượng Thanh Cát với Đại Đức Đức Tuấn, ảnh của Trưởng Trần Thanh Hiệp với Ngô Mạnh Thu, nay Trưởng Ngô Mạnh Thu đă ra người thiên cổ, tôi và nhà tôi có dự Hội ngộ này.
Bốn giờ chiều, Trưởng Nguyễn Đ́nh Thống đón chúng tôi đến nhà anh để dùng cơm với các anh chị em Chi Bắc Ca-li. Khi chúng tôi đến đă có Chị Phạm Thị Lệ, anh Nguyễn Quang Vui, rồi lần lượt các anh chị Liêm-Châu, Hùng-Ngọc, San-Trà, Mạnh-Mai, Trung Nguyên-Khanh, sau cùng anh Chi Trưởng Nguyễn Định, anh đến trễ v́ là ngày đi làm. Anh Vũ Thế Khanh phải đi bác sĩ nên không thể đưa chị Tuyết tham dự.
Chị Trà, nhà tôi, anh Định, anh Hùng, anh Liêm, anh Trung Nguyên, Anh Vui, tôi, Anh Mạnh, anh San (phu quân chị Trà)
Chị Mai, chị Châu, chị Châu, chị Chi, chị Khanh, chị Lệ, chị Ngọc
Mỗi người góp một món, ai cũng chuẩn bị cho nhiều người ăn, nhất là chị Chi nấu Bún Ḅ chay, mỗi người một tô thành ra các món ăn khác, rất ngon nhưng cũng không thể nào độ thêm nhiều, rồi c̣n bánh, c̣n trái c̣n nước uống nên rất thịnh soạn. Anh Định không quên mang theo một chai rượu chát đỏ để khai vị.
Các Chị Khanh, Lệ, Ngọc, các anh Hùng, Liêm, Trung Nguyên, Vui, Định, Tông, Thống, San, các chị Trà, nhà tôi, chị Mai, Châu, chị Chi (đứng), (anh Mạnh chụp ảnh)
Anh Nguyễn Quang Vui đi xe đạp nên về sớm, chị Lệ đề nghị lâ lâu mới có dịp gặp nhau nên ngồi lại tiếp tục chuyện tṛ. Cuối cùng chia tay, anh chị Lê Văn Mạnh đưa chúng tôi ra về, có nhă ư mời chúng tôi về nhà anh chị nghỉ, sáng mai sẽ đưa ra phi trường nhưng tôi phải từ chối v́ đă nhờ anh Huỳnh Ngọc Điệp.
Sáng sớm Thứ Tư 14-7-2010, anh Huỳnh Ngọc Điệp đến đón chúng tôi, đưa ra quán Cà-phê Vĩa Hè, nơi đây đă có anh chị Nguyễn Đ́nh Thống, Nguyễn Quang Vui ngồi đợi sẵn chúng tôi buổi cà-phê sáng. Dù anh em bịn rịn, nhưng cũng phải chia tay, Điệp đưa tôi ra phi trường San José, chia tay nhau, hẹn ngày tái ngộ San José, nơi nhà tôi ca ngợi tấm ḷng của những bạn bè, đúng là Cali nắng ấm t́nh nồng, như tựa một bài tôi viết mười năm trước, nay lại đậm đă hơn nhất là Huỳnh Ngọc Điệp, năm ngày tôi ở San José, ngày nào anh cũng lái xe đưa tôi đi nơi nọ, chỗ kia.
Về đến Santa Ana, đă có anh Tuệ Linh đón, anh đưa chúng tôi đến quán chay Zen của Lư Kiến Trúc, nơi đây nhà tôi chấm món Phở áp chảo, quán này làm ngon hơn những quán ăn khác ở Nam, Bắc Cali.
Ngày Thứ Năm 15-7-2010, sau khi uống cà phê sáng, ghé chợ ABC tôi may mắn gặp được anh Nguyễn Kim Liên đi chợ, anh và tôi một thời sinh hoạt GĐPT từ năm 1957, cũng đă 10, 15 năm mới gặp lại anh, lần gặp trước tại nhà anh trên đường Westminster, anh cho biết vừa mới đi tập Therapy về.
Tôi và anh Nguyễn Kim Liên
Buổi chiều, tôi t́m được ngựi bạn học cũ, anh Thiếu Tá Quân Cụ Vũ Văn Trung, tức nhà Phong thủy Cao Trung, t́m được anh ở trên Mạng, Internet giúp cho người ta t́m lại đuợc bạn bè sau bao năm xa vắng, anh Trung đưa tôi về căn hộ của anh dành cho những người cao niên, ngay cạnh Tượng Đài Việt Mỹ, đối diện Ṭa Án.
anh Vũ Văn Trung tức Cao Trung
Ảnh chụp lại h́nh chụp kỷ niệm Lễ phát bằng Cử nhân Vạn Hạnh năm 1973,
Hàng đầu từ trái: anh Trần Thanh Quang, Bùi Văn Sớm, Vũ Văn Trung (ở giữa), tôi ở giữa hàng sau cùngNgày Thứ Sáu 16-7-2010, tôi gọi điện thoại cho anh Nguyễn Đ́nh Lâm, giáo sư Trường Cao Thắng, hẹn uống cà-phê tại Tip Top Sandwich, anh Lâm gọi thêm anh chị Nguyễn Đức Thiêm, anh Nguyễn Anh Dơng, từ ngày anh Thiêm rời khỏi Trường Kỹ Thuật Ban Mê Thuột, nay tôi mới gặp lại, anh em nhắc lại nhiều chuyện xưa liên quan tới Trường Ban Mê Thuột, nào là anh Hiệu Trưởng Đống Văn Quan, Nguyễn Văn Huệ, cô Diana Gardiner, Nguyễn Văn Yến, Nguyễn Văn Pháp, Quảng Đại Khẩn…Khi chúng tôi sắp chia tay th́ có Vơ Ngọc Minh, cựu học sinh Cao Thắng gọi điện thoại cho tôi, tôi cho biết đang ngồi uống cà-phê, thế là anh chạy đến gặp chúng tôi, rồi đưa tôi về nhà anh chuyện tṛ sau khi từ giả các anh đă ngồi với tôi từ lâu.
Tôi, chị Nguyễn Đức Thiêm, anh Nguyễn Đức Thiêm, anh Nguyễn Anh Dơng
Anh Nguyễn Đ́nh Lâm (gs KTCT), chị Nguyễn Đức Thiêm, anh Thiêm (gs KTCT), anh Nguyễn Anh Dơng (gs KTNTT)
Anh Vơ Ngọc Minh học sau tôi một lớp, về nhà anh tṛ chuyện, chúng tôi nhắc đến những bạn bè cùng học chung như Hỳnh Hữu Lộc, Trần Xuân Minh… với những kỷ niệm tuổi học tṛ. Do tôi thi rới Tù Tài I phải ở lại lớp, nên Minh và tôi học bằng nhau nhưng không cùng lớp, gần đây trao đổi thư từ trong Emailgroup, nên có biết nhau, đây là lần gặp đầu tiên nhưng anh em tṛ chuyện với nhau rất cởi mở.
Buổi tối, em tôi mời đi cùng để đăi gia đ́nh Trần Văn Phát, Phát có con du học ở Úc, nay qua Mỹ làm việc, vợ chồng Phát sang đây mua nhà cho quư tử là con một, Phát là em vợ của giáo sư Huỳnh Hữu Chí, dạy ở Nguyễn Hữu Cảnh Châu Đốc, ông thân của Phát là chủ nhân của rạp chiếu bóng Tân Việt Châu đốc, là người có chân trong Ban Quản Trị Hội Chùa Bà Chúa Xứ Núi Sam.
Phu nhân của Trần Văn Phát, B́nh con trai Phát, Trần Văn Phát
Huỳnh Hữu Hiệp (cháu gọi tôi bằng bác) và tôi
Sáng Thứ Bảy 17-7-2010, chúng tôi đi chợ mua dùm cho bạn tôi mấy hộp trà 103, nhà tôi đi đến hiệu Vua Ḅ Khô mua một ít thức ăn chay, mặn cho gia đ́nh và các con ở riêng. Buổi trưa có gia đ́nh bạn của con gái tôi tới thăm.
Nhà tôi, chị Năng (mẹ của Đoan Trang ), Đoan Trang (bạn con gái tôi) và chồng là Khoa (cựu học sinh Trung cấp Nguyễn Trường Tộ)
Buổi chiều, anh chị Châu Viễn đến đón tôi đi ăn, trên đường đi lại đón anh Trương Văn Quảng cùng đi chung, Châu Viễn với tôi học cùng lớp Đệ Thất, c̣n anh Quảng nhập học cùng năm, nhưng 7, 8 năm tại Trường Cao Thắng chưa từng học chung lớp nào, mặc dù thường mỗi năm chúng tôi mỗi đổi lớp nọ sang lớp kia.
Hàng đứng: Vũ Duy Dần, tôi, Vơ Ngọc Minh, Châu Viễn, Trương Văn Quảng, Phan Văn Hùng, Dương Ngọc Trọng
Hàng ngồi: Chị Minh, chị Châu ViễnĐến quán Bồ Đề Tịnh Tâm Trai, khu chợ Thuận Phát đă có Vũ Duy Dần, Dương Ngọc Trọng, Phan Văn Hùng và anh chị Vơ Ngọc Minh. Tôi vừa gặp Minh hôm qua, Trọng đă gặp ở San José tuần trước, Vũ Duy Dần có học chung năm Đệ Nhị, Đệ Nhất, c̣n Hùng không học chung năm nào nhưng cả hai đều nhận ra nhau.
Châu viễn, tôi, Quảng, Hùng, Trọng, Dần, Minh, chị Minh, chị Châu Viễn
Ăn xong, thấy đă ngồi lâu, anh em lại kéo nhau đến quán Cà-phê Gypsy gần nhà hàng Royal trong khu Catina, một ít uống cà phê sửa đá, hầu hết uông rau má, chúng tôi ngồi tṛ chuyện cho đến gần 9 giờ 30, sắp đóng cửa chúng tôi mới chia tay nhau ra về.
Hùng, chị Châu Viễn, Châu Viễn, Quảng, Minh, Dần
Sáng Chủ nhật 18-7-2010, anh Tuệ Linh đến đưa chúng tôi đến nhà anh Ngô Mạnh Thu, thắp cho anh một nén hương, anh mất năm 2004 mới đây mà đă 6 năm trôi qua rồi, tôi nhắc tới Nguyên Trung Dũng, trong ban Hoa Niên của anh Thu ngày xưa trên Đài Tiếng Nói Quân Đội, chi Xuân Mai vợ anh Thu cũng trong ban nhạc ấy, vậy mà phải một lúc lâu chị mới nhớ ra anh Dũng, nay anh cũng là một nhà văn.
Tôi, anh Tuệ Linh, chị Lê Xuân Mai (vợ của cố nhạc sĩ Ngô Mạnh Thu)
Sau đó đến nhà họa sĩ Nguyễn Văn Bảy, họa sĩ Bảy có tặng cho tôi tập sách californiacontemporaryartcollection eighthannual, anh Bảy muốn mời chúng tôi đi ăn sáng, nhưng anh cũng như tôi đều bận v́ anh có hẹn bạn đến chở anh đi xem triễn lăm tranh, c̣n tôi bận đi thăm nhiều bạn mà anh Tuệ Linh chỉ chỏ tôi đi từ 9 giờ 30 đến 12 giờ mà thôi. Cho nên thăm hỏi nhau, uống hết một ly cà-phê sữa rồi tôi xin phép phải đi, đúng là chúng tôi nói ít nhưng t́nh cảm trao nhau rất sâu đậm, nói ít nhưng chân t́nh.
Chị Nguyễ Văn Bảy, họa sĩ Bảy, anh Tuệ Linh và tôi
Rời nhà họa sĩ Bảy, anh Tuệ Linh gọi điện thoại cho chị Nga Phạm định đi thăm anh Bùi Thế San, nhưng không ai bắt điện thoại, nên chúng tôi đi thăm anh Đặng Trần Hoa, và chị Am, may gặp được anh Hoa c̣n chị Am phải lo tổ chức họp mặt Sư Phạm Sàig̣n nên không thể gặp chúng tôi, trước đó ghé thăm cô Diệu Hương Lê Thị Hằng, tiếc không có nhà.
Anh Tuệ Linh, anh Đặng Trần Hoa và tôi
Đến thăm Đặng Quang Sước trên đường Bolsa, gần Phước Lộc Thọ, anh cũng không có nhà. Gọi điện đến thăm Nguyễn Hoài, Hoài cho biết đang ở Texas ra phi trường bay về nhà, hẹn hôm sau gặp lại. Rồi chúng tôi đi thăm anh Phạm Minh Tâm, anh em tâm t́nh khá lâu, uống hết một lon bia, ăn hết một trái cam trong vườn nhà anh mới cáo từ. Trên đường về, ghé thăm anh Bùi Thọ Thi, nhà anh trong khu kín cổng cao tường, chúng tôi đă vào được trong khu nhà, gọi điện thoại chị cho biết anh đi vắng, nên chúng tôi ra về v́ anh Tuệ Linh có việc không thể đưa tôi đi thăm vài anh chị khác nữa.
Sáng Thứ Hai 19-7-2010, anh Lê Thế An, khoảng năm 1972, tôi có thuê pḥng trong nhà anh ở đường Hoàng Hoa Thám Gia Định ở một thời gian, từ đó sự liên hệ giữa gia đ́nh anh với chúng tôi khá thân nhau, năm trước tôi sang, anh đă đưa tôi đi Chinatown, đưa về nhà anh, anh chị đưa tôi đi uống cà-phê, hôm nay anh dành thời gian một ngày đưa tôi đi chơi, trước tiên chúng tôi đi Hollywood.
Tôi và anh Lê Thế An
Nhớ lại chừng trên10 năm trước, anh chị Phạm Minh Tâm ở Tennessee hẹn cùng chúng tôi sang Cali Họp Mặt Ái Hữu Vĩnh Nghiêm, sau đó chúng tôi đi Hollywood, chạy xe lên khu nhà của các tài tử Hollywood nhưng không có mua bản đồ, nên không biết nhà của tài tử nào hết, xe cứ chạy lên hết đồi rồi chạy xuống. Lần này, chúng tôi đi đến Hollywood Blvd. trên con đường mà hai bên vĩa hè có những ngôi sao, trên đó có tên các tài tử, các đạo diễn …, trên đường này có Kodak Theater, The Highlands Mall, nơi các tài tử viết tên ḿnh, in dấu bàn tay, bàn chân của ḿnh, nơi đây khá đông du khách chụp ảnh kỷ niệm, nhiều hơn những người chụp tại các sao của tài tử ḿnh ưa thích ngoài vĩa hè.
Nhà tôi chụp ảnh ngôi sao Tony Curtis
nhà tôi chụp ảnh chỗ tên hay chữ kư, dấu bàn tay, bàn chân của các tài tử
Sau khi đi dạo một lúc, chúng tôi quay về Chinatown, như năm trước anh An đă đưa tôi đến một lần, chúng tôi vào hiệu 永合豐 (Vĩnh Hợp Phong)lần nầy tôi cũng chọn mua một b́nh trà, thật ra b́nh trà ở đây rẻ nên không có b́nh đẹp, sau đó chúng tôi chạy về Little Sàig̣n để ăn trưa ở quán Zen v́ nhà tôi thích món Phở áp chảo ở đây, ăn xong anh An đưa chúng tôi tới 香嚴寺 (Hương Nghiêm Tự) lễ Phật, thắp nén nhang cho nhạc phụ chúng tôi để ảnh thờ tại đây, thăm Ni trưởng Huệ Thiện, cô ưu ái mời chúng tôi ăn bánh xèo, xoài riêng, mứt me … ân cần căn dặn lần sau tới chùa ở trong những ngày tới Nam Cali. Sau khi thăm cô Huệ Thiện, anh An đưa chúng tôi về, v́ tôi có hẹn với Nguyễn Hoài vào buổi chiều.
Nhà tôi và Ni Trưởng Huệ Thiện
Đến 8 giờ, Nguyễn Hoài mới đến gặp tôi, đưa tôi đi thăm anh Bùi Thọ Thi, anh chị sang Mỹ hơn năm, nay đă mua nhà, mừng anh chị dă an cư, có lẽ cuộc thăm viếng anh Bùi Thọ Thi rất lâu, chúng tôi trao đổi nhau nhiều việc, nào là việc mua nhà, việc thi quốc tịch, chư Tăng và chùa chiền ở Mỹ, tin tức về Đào Đức Khiết đă mất ở Wichita, Kansas ngày 25-5-2010. Tôi đọc được Cáo Phó trên tờ báo cũ Người Việt, phát hành ngày 28-5-2010. Khiết Sĩ Quan Hải Quân, tốt nghiệp khóa 17/SQHQ/NT. Một chuyến di chơi của tôi, đây là một tin buồn nhất, bởi v́ bác Phán Lai, tôi kính trọng như bác Nguyễn Đức Lợi, như một bà mẹ của tôi, bác đă dành cho tôi sự ưu ái, tôi đi học Toán, Lư Hóa mấy tháng ở Trung Học Tư Thục Vạn Hạnh tại ngă tư Yên Đỗ-Hai Bà Trưng, do Thầy Đức Nghiệp làm Giám Đốc, bác Phán đă không hề thu học phí của tôi, mỗi lần đến thăm Khiết, bác xem tôi như con cháu trong nhà, anh của Khiết h́nh như cũng là Sĩ Quan, chị của Khiết là Ni cô Tịnh Anh, cũng đối đải với tôi thân thiết như Khiết.
Trên đường về nhà, Hoài và tôi ghé quán chay Hương Sen dùng bửa cơm tối, có lẽ hai chúng tôi là khách cuối cùng, v́ chỉ có hai chúng tôi mà thôi, Hoài dùng bún chả gị, tôi chọn món bún riêu cho có nước dễ ăn trong những ngày Cali quá nóng bức. Hoài đưa tôi về đến nhà đă hơn 9 giờ đêm.
Sáng Thứ Ba 20-7-2010, chúng tôi đi uống cà phê sớm ở Hương Lan Quán, trên đường Westminster Ave. sau đó vào Phuớc Lộc Thọ mới 9 giờ, sáng sớm nhiều cửa hàng c̣n đóng cửa, nhiều anh Thất thập cổ lai hy ngồi đầy những bàn ăn trong các cửa hàng ăn trong chợ, em họ tôi cho biết đó là những anh HO, chẳng những ở đó mà c̣n những quán khác nữa, sáng sớm ra quán uống cà-phê, đọc báo, trao đổi tin tức, mấy hôm nay tin quan trọng nhất là Lư Tống giả mỹ nhân, tặng hoa, xịt hơi cay Peper spray vào mắt ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng tại Santa Clara Convention center ngày chủ nhật 18-7-2010.
Chúng tôi đi vào khu chợ ABC mua vài thứ trái cây, có dịp thấy nhiều hành khách đứng đợi xe đ̣ Hoàng chạy từ San Diego lên tới Sacrameno và từ Santa Ana đến Phoenix Arizona, tôi thấy quảng cáo giá vé đi từ Santa Ana đến San Jose bao luôn ăn uống là $30, khá rẻ nhưng mất th́ giờ, nghe đâu ngồi xe đến 5, 6 tiếng đồng hồ.
Nhà tôi đi mua vài thức ăn chay mang về nấu nướng để ăn trưa tại nhà, chúng tôi ở nhà nghỉ, thu xếp hành lư, chuẩn bị ngày mai trở về nhà.
Buổi tối, Châu Viễn gọi tới thăm, nhắc lại bạn bè xưa và anh cũng nhắc lại chuyện đời quân ngũ, tù đày ở thành ông Năm Hóc Môn, Trăng Lớn, Đồng Bang, Rừng Lá rồi trốn trại, vượt biên sang Cali từ năm 1978, anh đi làm cho hảng Mỹ nhưng có mở chợ Tân Mai, thời đó gặp được nhiều người như Thầy Phan Hữu Tạt, các bạn Bùi Ngọc Di, Vơ Duy Khiết …, anh c̣n hẹn lần tới sang sẽ đưa tôi đi Disneyland cho biết, nói chuyện với anh khá lâu.
Sau đó Vũ Duy Dần gọi tới, cho tôi địa chỉ thân nhân của Đào Đức Khiết (8415 Beachtree Lane Wichita, Kansas 67207 Phone (318) 688-0955), anh cũng gửi cho mấy tấm ảnh chụp đủ tất cả anh em khi ăn ở nhà hàng Bồ Đề Tịnh Tâm Trai.
Sáng Thứ Tư 21-7-2010, anh Tuệ Linh đến đúng 6 giờ, đưa chúng tôi ra phi trường Orange County, chấm dứt một chuyến đi thăm các anh chị AHVN, Họp mặt cựu học sinh Cao Thắng, gặp gở quư đồng nghiệp Kỹ Thuật Cao Thắng, Nguyễn Trường Tộ và các em Học Sinh Nguyễn Trường Tộ, tuy chỉ có ít ngày nhưng gặp mặt rất đầy đủ, t́nh cảm đậm đà.
Louisville 22-7-2010