Nhớ lại
*
Không có Không Quân Đào Hiếu Thảo th́ tôi đă quên mất Không Quân Thiếu tá Đỗ Khắc Vũ, bởi v́ chuyện đă xảy ra gần nửa thế kỷ rồi.
Có một thời gian Gia Đ́nh Phật Tử Giác Sơn ở chùa Linh Sơn của Thầy Từ Sơn, tại ngă tư Trung Chánh, Hóc Môn đang phát triển, một dàn Huynh Trưởng trẻ đầy năng lực đáng kể, đó là thời sau Pháp nạn 1963, có lúc Hội thảo Huynh Trưởng Miền Vĩnh Nghiêm, Trại Huấn Luyện Huynh trưởng Sơ Cấp Lộc Uyển đă được tổ chức tại trụ sở Gia Đ́nh Phật Tử Giác Sơn.
Tôi không nhớ có những chị Trưởng nào, nhưng Nam Huynh Trưởng th́ nào là Đỗ Khắc Vũ, Đỗ Khắc Hoành, Nguyễn Ngọc Lanh, Nguyễn Văn Lâm, Hồng, Ánh...
H́nh như năm nào đó, Ánh ở Cali cho biết có mời anh Vũ đi sinh hoạt Ái Hữu Vĩnh Nghiêm, nhưng anh Vũ v́ lư do chi đó ngại gặp lại anh em, chưa ai gặp anh Vũ mà Ánh cũng biệt tin từ đó, tôi vẫn chưa gặp lại lần nào cả hai.
Năm 1972, sau khi B́nh Long anh dũng với câu ca dao mới để đời trong quân sử Việt Nam Cộng Ḥa:
An Lộc địa, sử ghi chiến tích,
Biệt Cách Dù vị quốc vong thân.Có một buổi thuyết tŕnh tại rạp Thống Nhất, do ông Trần Chánh Thành nguyên Bộ Trưởng Thông Tin, thời Ngô Đ́nh Diệm chủ tọa, nhiều diễn giả báo cáo lại, trong đó có Huynh Trưởng Hồng là giáo viên dạy ở An Lộc, chịu chung số phận với người hùng Lê Văn Hưng. Lần đó, tôi có đi dự nghe thấy Hồng báo cáo lại, nhưng Hồng và tôi không gặp nhau.
Khoảng năm 1981, 1982, Nguyễn Ngọc Lanh làm ngành giáo dục, không phải là thầy giáo đứng lớp, tôi đang ở trường dạy nghề, Lanh gặp tôi để nhờ tôi hợp tác với Lanh vài việc chuyên môn, thỉnh thoảng tôi có ghé thăm anh, nhà ở trong hẽm trên đường Nguyễn Đ́nh Chiểu, gần nhà Trưởng Nguyền Đ́nh Thống.
Sau đó chừng một năm, tôi đang công tác vài ngày ở một xí nghiệp dệt bên Khánh Hội, một hôm gặp Đỗ Khắc Hoành, anh có công tác ghé ngang qua đó, tôi nhớ khuôn mặt anh cười rất tươi, cho tôi biết đă vượt biên không thành công, từ đó không gặp lại.
Trưởng Nguyễn Văn Lâm, nay ở Virginia vẫn sinh hoạt đều với anh em, cách nay vài năm, tôi sang, anh có mời đến nhà dùng cơm, có anh chị Hoàng Trọng Trữ và Trưởng Long Liên Đoàn Trưởng GĐPT Giác Hoàng.
Năm đó, có lẽ là năm 1967, Ban Hướng Dẫn GĐPT Miền Vĩnh Nghiêm có tổ chức Trại Huấn Luyện Huynh Trưởng, tại Gia Đ́nh Phật Tử Giác Sơn, lúc đó tôi đă đi dạy học ở Banmêthuột về, Ban Quản Trại mời tôi lên giảng, sau giờ giảng, tôi được anh em cầm chân lại tṛ chuyện, cho đến khoảng 10 hay 11 giờ đêm, tôi phải ra về, anh Vũ lấy xe Honda 67 đưa tôi đi và chở thêm một Trưởng nửa, tôi không c̣n nhớ là ai, về tới ngă sáu Sàig̣n, tôi xuống xe, anh Vũ nói: “Đường đi tối rất nguy hiểm, nhất là đoạn cầu Tham Lương, vắng vẻ, nguy hiểm v́ VC, tôi phải lận theo cây Cold đây!, vừa nói Vũ vừa lấy tay phải xốc xốc cây Cold lận ở lưng quần phía trước.
Chia tay anh Vũ, trên đường cuốc bộ về nhà gần đó, tôi lo nghĩ cho anh Vũ và Trưởng ngồi sau anh, trên đường họ trở về khúc vắng nguy hiểm từ nhà máy dệt Vinatexco cho đến Trung tâm 3 nhập ngủ, trước khi tới ngă tư Trung Chánh, tôi lo sợ cho hai anh, nhưng lo để mà lo.
Nay anh đă nằm xuống, cái đêm nguy hiểm đó v́ tôi mà anh Vũ phải đi, chắc anh cũng đă quên từ lâu, một trong những nguy hiểm mất mạng trong cuộc đời anh.
Nguyện cho Trưởng Đỗ Khắc Vũ được an nhiên nơi cơi tịnh.
Phúc Trung 15/6-2014