Thăm những người thân cũNhư đă hẹn, anh Tuệ Linh đến đưa chúng tôi đi đến nhà anh Bùi Thọ Thi thắp cho anh nén hương, v́ từ ngày anh mất năm ngoái đén năm nay vào tuần tới là ngày Giáp năm của anh, chúng tôi chưa hề thắp cho anh nén hương, tưởng niệm t́nh đồng đội từ năm 1957, sinh hoạt trong Đoàn Nam Phật Tử, GĐPT Giác Minh sinh hoạt tại chùa Kim Cương, gần giáp quận Phú Nhuận.
Chúng tôi đến nhà anh Thi, thắp cho anh nén hương, nhớ năm nào anh Thi mới từ Việt Nam sang, tôi từ Kentucky qua. Chị Nga Phạm phu nhân anh San từ Los Angeles chạy xe xuống đón chúng tôi, đưa về nhà thăm anh Bùi Thế San, tôi không nhớ nhưng một lần chị nhắc cho tôi nhớ: “Ba ông Tân Tỵ gặp nhau ở nhà tôi đó”. Đó là Bùi Thế San, Bùi Thọ Thi và tôi.
Bùi Thế San (1941-2016)Anh San trước, anh Thi sau, nay đứng trước bàn thờ anh Thi, tôi nhớ tới anh San nhiều v́ anh và chúng tôi sinh hoạt một thời gian dài dưới mái chùa Giác Minh Sàig̣n. Tôi rời khỏi đơn vị GĐPT Giác Minh anh San thay thế tôi, nhưng chỉ được hơn 1 năm, anh ra trường Sư Phạm đi dạy học, nên cũng nghỉ sinh hoạt.
Bùi Thọ Thi (1941-2018)Sau khi rời khỏi nhà anh Bùi Thọ Thi, chúng tôi đến thăm anh Nguyễn Tư Cự trong Nurshing home. Mặc dù anh Cự nằm trong Nurshing home, nhưng trông anh da dẻ hồng hào, có da có thịt hơn mấy năm trước anh Tuệ Linh đưa tôi đến nhà thăm anh.
Khi tôi đến h́nh như anh ngủ, chị Cự gọi anh dậy, anh nh́n tôi trong đôi mắt anh có vẻ tinh anh. Chị Cự nhắc tên tôi rồi hỏi anh có nhớ không, anh không trả lời được nhưng đôi mắt anh nh́n tôi có vẻ chú ư hơn.
Hỏi về t́nh trạng sức khỏe của anh, chị Cự cho biết anh không ăn được, phải nuôi bằng ống và anh sắp sửa được bác sĩ cho về nhà, chị cũng cho biết sẽ có 2 y tá đến nhà chăm sóc, mỗi người một ca 8 tiếng. Mặc dù suốt ngày chị Cự ở trong Nurshing home, chỉ trừ buổi tối chị về nhà ngủ. Nhưng trông chị Cự có vẻ khỏe mạnh hơn mấy năm trước tôi tới thăm anh Cự và chi.
Người chúng tôi thăm viếng tiếp theo là anh Đỗ Đ́nh Kỳ, năm nay anh 85 tuổi trông anh khỏe mạnh. Trong số những anh trong Ban Hướng Dẫn Trung Ương nhiệm kỳ đầu tiên năm 1964-1967, các anh tuổi trung b́nh chừng 35, dưới mắt tôi anh Kỳ là người đẹp trai nhất, ăn nói nhỏ nhẹ và duyên dáng.
Từ trái: Huỳnh Ái Tông, Đỗ Đ́nh KỳLần gặp nầy anh Kỳ cho biết gần đây anh bị bệnh mất ngủ, sụt mất mấy pounds, có người chỉ dẫn, nấu Hắc kỳ tử với hoa Cúc thành trà, anh dùng khoảng một tháng, nay anh đă ngủ được, nên sức khỏe của anh khá tốt.
Rồi anh Tuệ Linh đưa tôi đi thăm chị Lê Xuân Mai vợ anh Ngô Mạnh Thu, trên bàn thờ anh Thu, có di ảnh của bà cụ anh Thu, làm cho tôi nhớ đến những ngày c̣n trẻ, có đôi khi tôi ngủ lại nhà anh Thu. Ngày tôi rời Sàig̣n đi dạy học Banmêthuột, cụ đă đăi tôi món thịt đông, dó là lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng tôi dùng nó. Tôi nghĩ chắc cụ thương tôi như anh Thu hay Quy con gái Cụ.
Từ trái: Trưởng Tuệ Linh, Tông, Kim Chi, Xuân MaiGặp lại chị Xuân Mai, tôi nhớ tới Quỳnh, em gái của chị khi xưa là Nữ Oanh Vũ Giác Minh, hỏi th́ chị cho biết Quỳnh hiện nay sống ở Na Uy. Nhà của chị xưa kia ở Vườn Bà Lớn, nên Quỳnh đi sinh hoạt trước chị khá lâu. Nay hỏi thăm chị về Vườn Bà Lớn, chị không biết nay nó đă ra sao. Tôi có đôi lần đến đó uống bia, cũng không nhận ra ngôi Từ Đường của Bà Lớn tức là bà Tổng Đốc Đỗ Hữu Phương, c̣n gọi là Tổng Đốc Phương, nó c̣n hay con cháu đă xây cất khác đi rồi.
Về sức khỏe hỏi thăm, được biết chị có bệnh mất ngủ phải uống thuốc hàng đêm, tôi góp ư kiến chị nên áp dụng pha nấu trà Hắc kỳ tử với hoa Cúc như anh Đỗ Đ́nh Kỳ, hoặc bảo các cháu t́m mua Trà Đinh Lăng của công ty dược thảo từ Việt Nam gửi sang, chị dùng trị bệnh mất ngủ.
Đương nhiên c̣n nhiều anh, chị em khác nên đi thăm, nhưng tôi không có phương tiện chớ không phải “lực bất ṭng tâm”. Ước mong mọi người đều được khỏe mạnh, như câu thường cầu chúc: “Thân tâm thường an lạc”.
8664280519