T́nh cảm gia đ́nh.
Tạ Nam Sơn*
Bài “Bửa ăn tối” lần đầu tiên tôi nhận được cách nay chừng hai năm, đọc cảm động v́ t́nh cảm của mẹ dành cho con, nhưng tôi nhận thấy đó là nếp sống của người Tây Phương, hầu hết họ đều sống tự do, cá nhân, khác với người Đông phương tôn trọng đời sống gia đ́nh con cái sống chung với cha mẹ, t́nh yêu thương của cha mẹ dành cho con cái và con cái dành cho cha mẹ không hề thiêu vắng hàng ngày.
Một đứa con mời mẹ đi ăn mà không có dâu, không có cháu chắc chắn bà mẹ Việt Nam chẳng vui ḷng chút nào. Nếu bửa ăn đó được tổ chức ở nhà, có đông đủ mọi người trong gia đ́nh chắc chắn bà mẹ sẽ hạnh phúc hơn là đi ăn ở hiệu, dù cho ăn ở bất cứ hiệu ăn sang trọng danh tiếng nào.
Nhiều năm trước, đối diện với nhà tôi ở, một người đàn bà sống đơn độc, mỗi tuần một lần thấy bà ta lái xe đi chợ mua thức ăn, ngoài ra mỗi ngày bà ấy mở cửa dẫn chó ra ngoài sân độ năm, mười phút. Kỳ dư nhà đóng cửa im ỉm, không hề thấy có bạn đến thăm chơi, chỉ trừ dịp lễ Giáng sinh hàng năm, có gia đ́nh người con trai về thăm, ở đôi ngày.
Nhà tôi đi làm có quen thân với gia đ́nh người Mỹ kia, đôi lần tôi có đến nhà họ, cả hai vợ chồng đều đă nghỉ hưu, họ có con trai lẫn gái nhưng đều ở riêng, lâu lâu mới tới thăm một lần, bà ta trên bảy mươi vẫn đi làm, có người hỏi đă nghỉ hưu rồi c̣n đi làm làm chi? Bà ta cho biết đi làm cho vui vậy mà!
Tuổi trẻ Mỹ, thường học hết trung học đi t́m việc làm, ra khỏi nhà sống tự lập, hoặc vừa học vừa làm. Nếp sống ấy, đem lại cho gia đ́nh người Mỹ, người Tây Phương thiếu t́nh cảm gia đ́nh.
Cạnh nhà tôi hiện nay, một bà mẹ gần 60 sống với cậu con khoảng 40, thỉnh thoảng có những thanh niên, thiếu nữ đến chơi. Biết ra th́ anh con trai ấy đă có vợ con, có cả cháu nữa, nhưng anh ta đă ly dị vợ, hai mẹ con thuê nhà ở chung.
Trước nhà tôi, một cập vợ chồng khoảng 40, cả hai đều đă có gia đ́nh, đều có con riêng, đây là hôn nhân chấp nối, thỉnh thoẳng thấy có cô gái hay chàng trai trẻ lái xe tới chơi, đó là con riêng của họ hoặc đă sống tự lập hay sống với cha, mẹ kia không chừng.
Rất nhiều hay hầu hết người Mỹ chỉ hai vợ chồng già sống với nhau, cũng có thể chỉ là hai ngựi bạn, sống nương tựa nhau khi tuổi gia sức yếu, con cái đều có gia đ́nh sống đời sống riêng tư của họ.
Đời sống con người có cả vật chất và tinh thần, vật chất trong thế giới Tây phương không thiếu, c̣n về tinh thần, người ta không thể sống cô đơn, trầm lặng giữa xă hội con người, nên người ta luôn thấy thiếu t́nh cảm khi an ủi, khi vỗ về nhất là lúc ốm đau xảy đến.
Mỗi khu vực địa lư hay dân tộc đều có nền văn hóa khác biệt, việc hủ lậu cần bỏ đi nhưng những điều hay, lẽ phải của văn hóa dân tộc ḿnh cần được ǵn giữ, bảo tồn.
10-03-2010