Đường Về Hội Ngộ 2008

Phúc Trung

Năm 1995, lần đầu tiên tôi đến Virginia, trước để thăm chị Cúc, sau là thăm tất cả anh chị em Vĩnh Nghiêm chúng ta, tôi nhớ đă lấy vé của hảng Delta, để đi từ chỗ tôi ở là thành phố Louisville, Kentucky đến Washington DC. Chuyến bay ấy, bay từ phi trường Louisville đến phi trường Cincinati, chuyển sáng chuyến khác để bay từ phi trường Cincinati đến phi trường Washington, DC – Phi trường Cincinati là Đại bản doanh của hảng Delta, đó là nơi trung chuyển các đường bay khắp nước Mỹ và ra ngoại quốc. Phi trường Cincinati, là phi trường của thành phố Cincinati, cách Downtown của thành phố này chừng 20 phút lái xe và thành phố Cincinati nằm bên hữu ngạn sông Ohio của tiểu bang Ohio, c̣n phi trường nằm bên tả ngạn sông Ohia, thuộc phần đất của tiểu bang Kentucky. Giống y như phi trường Washington DC là phi trường của DC nhưng lại nằm bên phần đất của Viriginia, cách nhau bởi con sông Potomac.

Phi trường Washington DC là phi trường nhỏ, phi trường nội địa, c̣n có tên khác mà tôi không nhớ,  lại nằm bên cạnh các cơ quan trung ương của chánh phủ Mỹ, nào là Nhà Trắng, nào là điện Capitol, nào là Ngũ Giác Đài,.. nên sau vụ 911 năm 2001, có thể v́ vấn đề an ninh, nên đi lại phi trường này chắc khó khăn hơn.

Lần này anh Đỗ Đ́nh Kỳ đă chở chị Cúc và tôi về nhà anh để thăm chị Thanh Minh vừa mới sang định cự, lái xe từ Seven Corners (khu chợ Eden của Việt Nam ở Virginia) về nhà anh chừng 20 phút, và anh cho biết nhà anh ở là nơi tiếp giáp giữa DC, Viginia và Maryland.

Năm 1998, Chi Cúc mất, tôi ra phi trường mua vé đi trong ngày, sang gắp để cùng các an hem chuẩn bị tang lễ, ra phi trường tôi hỏi quầy vé của hảng hàng không Southwest Airline, họ cho biết không có chuyến bay đến Washington DC. Họ đề nghị tôi mua vé đến phi trường Baltimore ở Maryland, và cho biết từ phi trường Baltimore có Bus, có Train về DC. Lúc ấy tôi nhớ có lần đă hỏi Trưởng Khiết hay Phú là từ phi trường Baltimore về vùng Trưởng Khiết ở bao xa, người ấy cho biết trên một giờ. Do đó, tôi đă mua vé hảng hàng không khác, để đi từ Louisville đến phi trường quốc tế John Foster Dulles.

Trước khi tôi về, Trưởng Lâm có chiêu đăi anh em tại nhà, có mời tôi ngủ lại, hôm sau anh ta sẽ đưa tôi ra phi trựng cho gần. Nhưng Trưởng Khiết cho ư kiến là làm như thế lại làm phiền Trưởng Lâm, bởi v́ nhà Trưởng Khiết tuy xa một chút, nhưng Trưởng đă sẵn sàng đưa tôi ra phi trường hôm sau.

Đến năm 2001, Trưởng Ngô Mạnh Thu sang Washington DC hát Du ca, tôi có dịp cùng Trưởng Khiết đến phi trường Baltimore để đón Trưởng Thu, Chị Xuân Mai, anh Đức Quang, Bác sĩ Nhuận, thực tế lần ấy tôi mới biết từ nhà Trưởng Khiết đi vào DC qua Maryland để đến Baltimore, lái xe mất chừng 40 phút, hoặc không vào DC th́ đi xa lộ xa hơn một chút.

Từ trong DC, lái xe về Virginia dễ bị lạc, cho nên Phước, con trai út chị Cúc có lần nói với tôi: “- Đi đâu cũng được, nhưng vào DC em xin chịu, v́ em bị lạc một lần sợ quá, nên không muốn đi qua bên ấy nữa !”

Phước nói thật, bởi v́ năm 2001 sang DC gặp chị Phùng Thị Thọ, lâu ngày mới gặp lại, chị nói: “- Hôm nay tôi sẽ đưa hai ông bà đi chơi suốt ngày, muốn đi đâu th́ đi!”. Rồi chị lái xe đưa đi ṿng ṿng khu Nhà Trắng, định đưa chúng tôi vào viếng nghĩa trang Arlington, nhưng hôm đó là ngày hôm trước lễ Memory Day, người ta đang chuẩn bị trong nghĩa trang, họ không cho vào, chị Thọ đưa chúng tôi về chợ Eden, trên đường về, chạy một lúc chị thảng thốt bảo : “- Măi lo nói chuyện, không rẽ nên lạc rồi !

Có lẽ Phước cũng bị lạc như chị Thọ vậy.

Viết cho dài ḍng, đọc nghe cho êm tai nhưng thật ra là để nói cho anh chị nào mua vé máy bay đi dự hội ngộ AHVN năm 2008 “Nồng Ấm Sắc Hoa Đào”, biết được 3 phi trường có thể đến. Gần là phi trường nội địa Washington DC, xa một chút là phi trường quốc tế Foster Dulles và xa hơn nữa là Baltimore.

Những anh chị em thành viên Ái Hữu GĐPT Vĩnh Nghiêm Hải Ngoại dự Hội Ngộ lần này sẽ được gặp lại Ḥa Thượng Thanh Đạm, Sư Ông Trí Hiền là những vị đă xuất thân từ Chùa Giác Minh, nhất định quí Ngài sẽ dành cho quư anh chị như anh Nam, Liên, Sước … nhiều thiện cảm, ấm áp thêm sự “Nồng Ấm Sắc Hoa Anh Đào”.

C̣n một chuyện nữa cũng đáng nhắc tới “Chuyện của tôi mua vé rẻ” cũng liên quan đến Hội Ngộ.

Sau khi dự Hội ngộ năm 1999, năm 2000 chúng tôi lại sang San Jose chơi, lần này tôi đă lên Mạng mua vé giá rẻ. Nên năm 2001 đi dự Hội Ngộ tại Dallas, tôi cũng lên Mạng để mua vé giá rẻ. Cách mua này, người mua trả tiền bằng Thẻ Tín Dụng (Credit Card) được chọn ngày đi, ngày về, c̣n giờ giấc, hảng máy bay th́ do Dịch vụ bán vé chọn cho người mua, vé mua rồi không thể trả lại cũng không thể đổi. Nếu đi trễ, không đi th́  ném vé vào sọt rác !

Từ chuyến đi chơi ở DC, trên đường về, tôi đă quyết định đi dự Hội Ngộ vào ngày Thứ Sáu là đêm Tiền Hội Nghị, ngày Thứ Bảy họp, ngày Chủ Nhật đi tham quan th́ chúng tôi về. Sau khi mua vé xong, đến chừng nhận vé do họ gửi tới, tôi mới biết trên vé ghi chúng tôi phải theo chuyến bay từ Louisville tới Philadelphia, chuyển phi cơ tại đây để bay về Dallas, đến phi trường Dallas 10 giờ đêm Thứ Sáu, và chuyến về phải có mặt tại phi trường Dallas lúc 6 giờ sáng để 7 giờ phi cơ cất cánh.

 Như vậy tôi không thể dự đêm Tiền Hội Nghị, chỉ dự họp ngày Thứ Bảy, đế hôm sau Chủ Nhật phải dậy sớm, lại làm phiền người khác đưa ra phi trường trong lúc c̣n đang ngáy ngủ, hơn nữa v́ một chuyên rất riêng tư, tôi đă quyết định bỏ chuyến đi mà không thể đổi chuyến, không thể trả vé.

Sau 7 năm, chuyện dịch vu bán buôn vé trên mạng có thay đổi chi không? Nếu không, xin hăy cẩn thận cho chuyện mua vé nếu chúng ta không có rộng ngày giờ, c̣n nếu có rộng thời gian th́ cứ mua vé kiểu này, đi được nhiều phi trường, biết thêm được nhiều chuyện lạ. Hoặc mua vé xe Bus chạy xuyên bang, vừa đi vừa ngắm cảnh nếu có bạn đồng hành càng thêm vui.

Hy vọng bài viết này, có thể giúp ích cho các thành viên tham dự Hội Ngộ, hoặc lần nào đó đến viếng Thủ Đô nước Mỹ và thăm anh chị em miền Đông Hoa Kỳ.

Louisville, Kentucky ngày 19-01-2008