Về Vĩnh Lộc đi Hồ Dầu Tiếng
*

Sáng Thứ Hai 21-11-2011, tôi đang ở nhà sửa morasse th́ được điện thoại của Nguyễn Xuân Thới gọi vào Phú Lâm chơi, tôi đồng ư rồi ra xe ôm đi Phú Lâm thăm những người bạn, đây là nhóm bạn Cao Thắng thường đi tập dưỡng sinh ở công viên Phú Lâm, nơi đài Radar cũ, họ gồm có Nguyễn Xuân Thới, Hồ Ngọc Điển, Lê Thanh Ánh, đôi khi có Nguyễn Đức Lộc từ Thủ Đức xuống đó nhập vào hay uống ở cà phê Tùng, ăn sáng ở Quán Lá. Tôi không biết hôm đó họ ở đâu nên gọi điện thoại hẹn tới nhà Hồ Ngọc Điển.

Đến nhà Điển, tôi phải chờ khá lâu anh ta mới về đón tôi chở tới cà-phê Tùng, có anh chị Lê Thanh Ánh với Nguyễn Xuân Thới, một anh kỷ sư cơ khí, hai chị bạn tập dưỡng sinh, một chị tên Cúc tuổi ngoài sáu mươi, một chị bác sĩ khoa nhi ngoài Bắc vào Nam hành nghề nhưng đă nghỉ hưu, tuổi ngoài năm mươi, Điển gọi thêm Nguyễn Hữu Nhân, đă cùng dự Ngày Nhà Giáo đêm qua với tôi, sau đó Điển gọi thêm Nguyễn Văn Vấn, tuy anh trang lứa với chúng tôi, nhưng vẫn c̣n đi làm thêm.


Nguyễn Xuân Thới, Nguyễn Văn Vấn, Hồ Ngọc Điển, Kỷ sư X

Anh em có gọi điện cho Đinh Bá Phát, Phát cho biết bận việc, mời anh em chúng tôi đến nhà anh dùng cơm trưa, thế là Điển, Thới mỗi anh đèo một chị c̣n Vấn đèo tôi, ba chiếc Honda chạy quanh co khá lâu chúng tôi mới đến nhà của Đinh Bá Phát, nhà Phát ở phía trước trồng một hàng rào tre, chừa một cái cổng gạch đủ xe tải ra vào, sân nhà Phát lót gạch Tàu đủ phơi 100 giạ lúa ngày mùa, xung quanh trồng nào là khế, măn cầu xiêm, lá lốt xanh tươi, sân vườn nhà Phát rất rộng, bê ngang mặt tiền trên 50 thước, phía sau là ruộng, đất ruông của Phát thừa hưởng từ bà ngoại để lại trên 5 mẫu, lớp sạ lúa, lớp trồng sen bán sĩ cho bạn hàng, qua dó Phát kết duyên với người vợ hiện nay chuyên cung cấp rau tươi cho các nhà hàng khắp Sàig̣n, Chợ Lớn, v́ nhà xa, nên Phát thuê nhà ở Nguyễn Cảnh Chân, hàng ngày phụ giúp vợ sổ sách, nhận đặt hàng và phân phối hàng hóa.


Tôi và Nguyễn Văn Nhân phu quân cô Nguyễn Thị Hoàng (TTCN Phan Đ́nh Phùng)

Vấn đưa tôi tới nhà Phát, bận việc nên về trước, c̣n lại 6 chúng tôi dùng bửa cơm chay, người nhà Phát nấu rất ngon miệng, món rau muống xào tỏi không thua nhà hàng.

Ăn xong cũng đă quá 1 giờ trưa, các chị xin mỗi người một gói lá lốt để về xào thịt ḅ, Phát hái biếu thêm những chùm khế ngọt, rồi họ về trước, Điển nhờ Phát chở tôi về quán Tùng trước 3 giờ.

Buổi trưa tuy sân nhà Phát đầy cây xanh bóng mát nhưng trời hơi oi bức, Phát tắm rửa xong mới đưa tôi về, dọc đựng chúng tôi đi qua vài nơi đang phát triển, họ làm đường xá, xây dựng nhà cửa, đường xấu, bụi cát ngợp thở, đi ngang qua khu công nghiệp Tân Tạo là nơi theo Phát chỉ là những kho chứa hàng, những rảnh cống nước thải đen ng̣m, không thấy có sự sống ở đó. Chúng tôi dến quán Tùng, Điển cho biết các chị vừa mới ra về, như đă hứa, Điển đưa tôi về.

Tôi nhận đưọc Email của cô Hạ là một trong những người kết nghĩa huynh đệ với Lưu Minh Hoàng, Lư Cẩm Hán cựu học sinh Nguyễn Trường Tộ, họ nhờ Trang Web Nguyễn Trường Tộ đă t́m lại được nhau, do vậy cô Hạ muốn mời tôi đi nghỉ vài này ỏ Hồ Dầu Tiếng cũng ngập nước như thành phố Bangkok đang ngâm ḿnh trong nước, mấy hôm trước cô Linh đang ỏ Đan Mạch, cũng là một trong những người đó, muốn tôi cho biết ngày giờ để cô Hạ đón rước tôi tại phi trường, tôi đă từ chối, nên nay không thể không nhận lời. Cô Hạ cho biết tôi có thể mời thêm vài người bạn cùng đi cho vui.

Buổi tối như đă hẹn, Hùng và anh Thuận đến t́m tôi, chúng tôi t́m một quán nước có đèn sang để xem bài vở bàn chuyện in ấn sách của tôi, qua lời Hùng tôi biết anh Thuận rất bận, sách của tôi đa số có h́nh, h́nh tôi đă xếp đặt một chiều như chữ, nay các anh tự ư xoay h́nh tất cả phần dưới nằm ở gáy, do vậy khi đọc phải cầm quyển sách xoay tới xoay lui, mỗi h́nh làm thành một trang nên phần chữ  có khi chiếm một phần, phần c̣n lại để trắng, không có ai tŕnh bày sách như vậy vừa ngây ngô vừa xấu v́ không đồng nhất, tôi đành phải chấp nhận, không cách ǵ hơn là rồi sẽ làm lại toàn bộ.

Nhơn có Hùng và anh Thuận, tôi mời cả hai cùng đi hồ Dầu Tiếng chơi, chỉ có Hùng nhận lời, tôi hẹn sẽ nhờ xe đến đón Hùng vào sáng mai, trước khi đi tôi sẽ báo điện thoại.

Do vậy sáng Thứ Ba 22-11-2011, tôi chuẩn bị chờ xe cô Hạ tới rước đi, tài xế cô Hạ gọi tới xin tôi cho biết địa chỉ, mới bỏ điện thoại xuống th́ anh Nguyễn Kiển lại gọi điện thoại cho biết sẽ đưa xe đến đón tôi đi ăn sáng, tôi cố từ chối nhưng anh cũng khẩn khoản mời v́ Khiết ngày hôm sau về Úc, nên họ ăn sáng tại nhà hàng gần thao trường Thể Dục Thể Thao Trường Đua, gần nhà con gái tôi, muốn tôi dành chút thời giờ ra đó với họ. Với nhiệt t́nh các em như thế, tôi không thể chối từ, thê là Nguyển Kiển ngồi xe nhà đến đón tôi.


Mỹ Dung, Nguyễn Kiển, tôi, Hường, Thu Hương, Minh Nguyệt, Vàng, Khiết

Nhà hàng ấy trên đường Lư Thường Kiệt, gần tới ngă tư 3 tháng 2. Vào đến nơi đă thấy có Khiết, Hường, Mỹ Dung, Minh Nguyệt, Tạ Văn Vàng, Thu Hương ngồi đó, tôi nói rơ lư do không thể ngồi lâu với các em được, Thầy tṛ chụp ảnh lưu niệm, một lát sau Phúc đến, xách theo cái Laptop định chuyển ảnh Ngày Hội Truyền Thống cho tôi, nhưng tôi phải đi và không có mang theo cái dĩa cứng, nên Nguyễn Kiển nhận sẽ bỏ ảnh vào USB đưa cho tôi.


Phúc, Vàng, Hường, Mỹ Dung, tôi, Thu Hương, Minh Nguyệt

Tôi xin phép về sớm, để cô Hạ khỏi đợi chờ, khi tôi về đến đă thấy cô Hạ ngồi chờ ở nhà rồi. V́ không biết khi nào tôi về nhà, anh Kinh đă đi thăm người bạn ở gần đó, nhưng tôi không chờ đợi lâu, anh Kinh đă trở lại để đón cô Hạ và tôi, tôi nhờ xe chạy theo đường Điện Biên Phủ để đón Hùng ở đường Bàn Cờ, rồi chúng tôi trực chỉ hướng B́nh Dương đi Hồ Dầu Tiếng. Trong xe có anh Kinh phu quân cô Hạ, tuổi goài 60 cô Hạ xấp xỉ tuổi chồng, người bà con với anh Kinh được gọi là anh Ba khoảng 70 tuổi, cựu sĩ quan thiết giáp, Hùng cũng ngoài 60 và tôi.


Cô Hạ, anh Kinh, anh Ba, Hùng và Tông, phía sau là nhà An B́nh của anh chị Kinh

Sau khi qua chợ Dầu Tiếng, đi vào rừng cao su xe chạy quanh co một lúc th́ tới nhà anh Kinh, nhà đúc hai tầng, ngang chừng 16 thước, sâu chừng 8 thưóc, tầng trệt chỉ xây 2 pḥng, phần c̣n lại để tróng, bày trí những bàn ghế để ngồi chơi, hóng gió, có cầu thang rộng dẫn lên tầng trên, 3 gian rộng để bàn thờ, bộ ván, pḥng khách, pḥng ăn, bếp, c̣n lại là ba hay bốn pḥng ngủ, phía sau lại có cầu thang dẫn xuống ḥn giả sơn, hồ cá, có cầu bắt ngang qua. Nước mênh mông, ngập cả tầng trệt chừng 3 tấc nên không thể sử dụng, muốn vào nhà anh Kinh mọi người phải cởi giày, đi trên những phiến đá ngập nước. Từ phía sau nhà anh Kinh nh́n ra Hồ, nghe nói thường khi c̣n phải đi xa chừng non cây số mới tới mé nước, nay đước đă dâng cao, đến mức báo động 3, là mức báo động nguy hiểm cao nhất, chẳng những vậy mà nó c̣n ngập lút mức báo động 3.


Phía sau nhà anh Kinh

Hồ Dầu Tiếng là một hồ nước thủy lợi dùng để tưới tiêu cho những cánh đồng B́nh Dương, B́nh Phước, Tây Ninh, Long An, nay nước ngập linh láng có thể dùng thuyền đi qua nước bạn Kampuchea, v́ nước ảnh hưởng đến đời sống dân chúng nên việc xả nước của Hồ Dầu Tiếng phải do Thủ Tướng ra lệnh, sở dĩ người ta không xả nước, v́ khi xả nước sẽ chảy theo sông Sàig̣n ra biển, nhưng do thời gian triều cường dâng cao, nếu xả nước, thành phố Sàig̣n sẽ bị ngập lụt như thủ đô Bangkok ở Thái Lan.

Buổi chiều chúng tôi thấy mấy người giúp việc cho anh Kinh đi giăng lưới, có người thu lưới bắt được nhiều con cá to có thể mỗi con từ 3 đến 4 kư. Rồi anh Kinh và chúng tôi lên thuyền nhỏ có gắn máy đuôi tôm, chạy ra xa hơn 1 km, nơi đó có một đám cây bị ngập nước, anh cho biết đó là cḥm cây trong đất của anh trồng, có một cái cḥi lá cũng bị ngập lụt trơ nóc, rồi thuyền quay về nh́n thấy xa thật xa, ánh đèn nhà anh Kinh cô Hạ hiện ra lung linh mờ ảo trên mặt nước mênh mông.


Đi thuyền máy trên Hồ Dầu Tiếng

Pḥng tôi ngủ nh́n ra Hồ cả hai mặt, đêm không trăng nên chỉ thấy những v́ sao, mặt hồ âm u, xa là những rặng cây của núi Cậu, c̣n núi Bà ở Tây Ninh ban ngày c̣n nh́n thấy, ban đêm th́ không.

Chủ nhân đặt tên cho căn nhà là nhà nghỉ An B́nh, anh có sáng tác bài thơ về ngôi nhà này:

Nhà An B́nh
 

Mời bạn lên chơi Hồ Dầu Tiếng

Nhà tôi nho nhỏ ở ven bờ

Núi Cậu hữu t́nh vui mấy chén

Bà Đen huyền ảo khói sương mờ

 

Nhà An B́nh bạn tha hồ tới

Vườn Nhân Ái tỏa ngát thơm hương

Gác bỏ ưu phiền và danh lợi

Vui cùng non nước với yêu thương.

 

*** Trị An, Tấn B́nh , Nhân Ái là tên của 3 đứa con Kinh-Hạ.


Dù là đi nghỉ ngơi, nhưng tôi vẫn mang theo sách để sửa morasse, Hùng nằm bên cạnh cuốn người trong chăn v́ chiếc máy điều ḥa, đă đi vào giấc ngủ êm đềm, tôi vẫn thức sửa từng ḍng từng trang, đôi lúc nghĩ sao ḿnh tự làm vướng bận.

Sáng hôm sau tôi dậy, trong căn nhà thật an b́nh như tên của chủ nhân đă đặt, không có tiếng động cơ, không tiếng sóng vổ ŕ rào, mở cửa ra đón nhận không khí trong lành, một nơi thật đáng hưỏng nhàn.


Tông, anh Kinh, cô Hạ, anh Ba uống cà phê sáng

Uống cà phê, ăn sáng xong, chúng tôi được gia chủ đưa đi xem đập nước, do anh tài xế trẻ quên đường, nên thay v́ vào cửa đập trên đất B́nh Dương, lại vào cửa đập thuộc đất Tây Ninh phải mua vé vào cổng, xe chạy trên mặt đập là con lộ tráng nhựa, phía nước lên tới mặt lộ chừng 3 thước, nhưng phía ngoài đập, nh́n xuống mặt đất cách chừng 15 đến 20 thước, chúng tôi có xem một chỗ xả nước trên dất Tây Ninh và một chỗ xả nước trên đất B́nh Dương, cách nhau không xa, và một cột ghi mốc mực nước, như một nhà thủy tạ tṛn, xây cất kiên cố xi măng cốt thép.


Anh Kinh, Hùng, Tông, anh Ba – phía sau là cột móc ghi mực nước Hồ Dầu Tiếng

Do Hùng và anh Kinh trao đổi, theo Hùng ngày trước có học lóp cứu thuơng do Huỳnh Tân Mẫm phụ trách, anh Kinh cho biết có cùng Huỳnh Tấn Mẫm lập trường Khai Trí ở Hàng Xanh để dạy dỗ các em bị bệnh Tự kỷ, nên trên đường về, anh Kinh có đưa chúng tôi đi thăm trường này, rồi cùng anh Huỳnh Tấn Mẫm đi ăn cơm trưa ở quán cơm chay trước cửa chợ Đa Kao. Huỳnh Tấn Mẫm là sinh viên nổi tiếng một thời với Nguyễn Tấn Á, Lê Văn Nuôi về các cuộc biểu t́nh ở Sàig̣n trước năm 1975. Nghe nói gần đây ở Sàig̣n biểu t́nh chống Trung Quốc về Hoàng Sa, Trường Sa Huỳnh Tấn Mẫm có tham gia, nhưng sau đó bị nhà cầm quyền mời tới, yêu cầu anh ta không nên tiếp tục, tôi nghe vậy biết vậy nhưng không hỏi về việc này, chỉ hỏi anh ta về trường sở, về các cô giáo… nói chung là về phương diện giáo dục mà thôi.


Cô Hạ, anh Mẫm, anh Kinh, anh Ba, Tôi và Hùng

Được cô Hạ và anh Kinh mời đi nghỉ an dưỡng, tuy chỉ có hai ngày nhưng rất hữu ích cho tôi, sau chuyến đi dài trên phi cơ, chuyến đi vội vả ở Long Xuyên, tôi được nghỉ ngơi thoải mái, được biết thêm nhiều điều hữu ích, không thể không để lời cám ơn anh chị Kinh.

Jackson,TN 14-12-2011

(Tiếp theo)