Ngày Nhà Giáo Đầu Tiên Của Trường.
*
Tôi về lại Trường đầu niên học 1982-1983, việc cũng khá nhiều nào là tuyển sinh nào là tổ chức thi tốt nghiệp cho các lớp Trung học Chuyên nghiệp, rồi đến ngày Nhà Giáo Việt Nam, đó là năm đầu tiên tổ chức trên toàn quốc.
V́ đó là lần đầu tiên nên tôi không biết là ngày nghỉ hay tổ chức lễ xong rồi học sinh sẽ vào lớp học. Ban Giám Hiệu chỉ chuẩn bị sáng hôm ấy làm lễ ở ngoài sân trường, có sân khấu và ghế ngồi cho khách cũng như giáo viên và công nhân viên của Trường. Chương tŕnh buổi lễ dự kiến Hiệu trưởng sẽ nói về ư nghĩa ngày lễ, sau đó đại diện học sinh phát biểu bày tỏ ḷng biết ơn về công lao đào tạo của Thầy, Cô giáo, Tuyên dương một số giáo viên tiên tiến, phát biểu cảm tưởng của phụ Huynh học sinh, cuối cùng là phát biểu cảm tạ của Ban Giám hiệu, sau đó các em học sinh học sinh và cựu học sinh tặng hoa hay vật lưu niệm cho các Thầy, Cô giáo.
Nhà trường mời phụ Huynh học sinh tới tham dự lễ, vận động một số cựu học sinh tới trường để tặng hoa hay phẩm vật cho quư Thầy, Cô. V́ đây là lần đầu tiên, cũng không phải là ngày lễ được nghỉ cho nên chúng tôi không hy vọng có nhiều phụ huynh cũng như các em cựu học sinh tới tham dự.
Tôi nhớ hôm đó là Thứ Bảy 20-11-1982, buổi lễ diễn ra hết sức tốt đẹp, có nhiều phụ huynh tới tham dự cũng như khá đông các em học sinh cũ trở về trường, buổi lễ chấm dứt khoảng hơn 10 giờ, các em học sinh cũ cũng như mới, t́m gặp Thầy, Cô giáo ở ngoài sân Trường chuyện văn vui vẻ, có em tặng Thầy, Cô hoa hoặc những gói giấy nhỏ, cho đến khoảng 11 giờ th́ một số phụ huynh mời Thầy, Cô giáo đi ăn trưa.
Tôi nhớ cả Pḥng Giáo vụ được anh Năm Nết mời đi ăn ở một cái quán trên Xa lộ, gần ngă tư Hàng Xanh. Cô Tuyết và Cô Sảnh yêu cầu tôi dùng xe hơi của Trường đưa hai cô ấy đi ăn.
Mặc dù Trường có chiếc xe con, tôi chưa hề sử dụng lần nào. Xưa kia làm Hiệu trưởng, tôi cũng chỉ đi xe Honda của ḿnh trừ có một lần dự Liên Hoan cuối năm toàn bộ Hiệu Trưởng các Trường Trung Học Sàig̣n, Gia Định do Nha Học Chánh tổ chức tại một Trường Trung Học ở Thủ Đức. Do vậy, lần này tôi đành phải gặp ông Hiệu Trưởng Trần Minh Chánh để yêu cầu cho tôi sử dụng xe đưa các Cô ấy đi, h́nh như các Cô muốn được hưởng trọn vẹn hạnh phúc một ngày của Nhà Giáo, nghe tôi mượn xe Hiệu Trưởng Trần Minh Chánh rất vui vẻ trả lời;
- Xe của Trường, anh cần cứ sử dụng, miễn là không phải dùng cho việc cá nhân ḿnh.
Sang đến quán ăn, tôi mới biết ngoài Năm Nết ra, c̣n có vài phụ huynh nữa, trong đó có anh Phú Toàn Cang nhạc sĩ, tôi có nghe tên tuổi anh, thuộc đàn anh của tôi, nhưng anh không biết tôi. bửa ăn khá vui vẻ, nhất là anh Cang vừa đàn, vừa hát những bản nhạc thời tiền chiến.
Trong số phụ huynh học sinh gắn bó với Trường lúc đó có Năm Nhuần, anh làm ở Sở Bưu Điện c̣n Năm Nết, chủ nhiệm Hợp Tác Xă Tiêu Thụ ở một Phường bên Thị Nghè. Cả hai thường tới dự những buổi lễ của Trường tổ chức.
Khi trở về Trường đă trưa, giáo viên cũng như học sinh vẫn c̣n lác đác ở Trường, có người báo cho biết, tôi được mời buổi chiều tối đi ăn địa điểm cho biết sau. Thường th́ tôi chẳng nhận lời khi không biết ai mời, v́ ăn của người ta một bửa là nợ một bửa ăn, nhưng tôi nghĩ hôm nay là “Ngày nhà giáo”, người ta có lời mời không nên phụ ḷng người biết “tôn sư, trọng phụ”.
Đến giờ chót tôi mới được vài giáo viên của Trường hướng dẫn đi đến Khách sạn Caravelle, lúc đó Khách sạn Caravelle có một nhà hàng ở tầng trệt nằm về phía hông của Nhà Hát Lớn và tôi mới được giới thiệu người mời là một Chủ nhiệm Hợp tác xă cơ khí bên Khánh Hội.
Lâu quá, bây giờ tôi rất tiếc nhiều chi tiết tôi không c̣n nhớ rơ, chỉ nhớ buổi tiệc ấy khá thịnh soạn, h́nh như thực khách ngồi hơn một bàn tṛn, nay tôi chỉ c̣n nhớ có giáo sư Vũ Duy Thuận, Nguyễn Anh Dơng, Giảng Huệ Thắng. Anh chủ nhiệm ấy là cựu học sinh Nguyễn Trường Tộ h́nh như là học tṛ của giáo sư Thắng. Tôi chưa hề gặp anh ta trước đó, nhưng trong buổi tiệc anh ta rất tôn trọng tôi, như là tôi đại diện cho một thần tượng Thầy giáo để anh ấy bày tỏ ḷng biết ân của ḿnh. Tuy uống nhiều bia, nhưng tôi c̣n nhớ không khí khá vui tươi, có lúc chính anh đầu bếp chánh của nhà hàng Caravelle được mời ra uống một ly bia, và anh ta đă tự hào về thành tích cuộc thi nấu cơm cháy như thế nào mà anh ta đă giành được giải thưởng, v́ miếng cơm cháy ấy vàng ươm, là nguyên cái h́nh của một nồi đất, gồm đáy miếng cơm cháy to, cổ nhỏ, miệng loe ra.
Cũng gần ba mươi năm trôi qua rồi, nhớ lại “Ngày Nhà Giáo Việt Nam” đầu tiên ấy, h́nh ảnh những cựu học sinh trở lại mái trường xưa, mang theo cả một tấm ḷng của học tṛ đối với Thầy, tôi cũng là Học tṛ, nhiều khi nhớ tới Thầy của ḿnh, Thầy nào tôi cũng cảm thấy đáng kính. đáng yêu v́ “Thương cho roi cho vọt, ghét cho ngọt cho bùi”. C̣n đối với học sinh của ḿnh, tôi thường nghĩ không biết các em thành đạt ra sao, nghe có em thành đạt tôi mừng, nghe có em bệnh hoạn, khó khăn tôi buồn lo. Tôi luôn luôn mong sao cho các em được an vui, hạnh phúc.
2-5-2009