Thăm Bắc Cali
*
Tôi rời Nam Cali sáng ngày 11-6-2009, chỉ mất một giờ bay, tôi đến San José trước 12 giờ trưa, ở nhà một người bạn, mấy ngày sau đến ở nhà anh Lê Văn Mạnh, giáo sư Trường Kỹ Thuật Cao Thắng.
Hôm sau, ngày 12-6-2009, em Nguyễn Đ́nh Đông cựu học sinh Nguyễn Trường Tộ đến rước tôi đi chơi, em Đông niên học 1974-1975 là Trưởng Ban Đại Diện Học Sinh Nguyễn Trường Tộ, trên Trang Blog An Lạc của Nguyễn Tăng Cường Bảo, tôi đă xem h́nh em Đông, nay gặp lại nên dễ nhận ra và em cũng không thay đổi nhiều, chỉ có cao lớn hơn, tuy sang Mỹ nhưng nét da bánh mật của em vẫn không thay đổi.
Đông đưa chúng tôi tới cửa hiệu bán bàn ghế của em Nguyễn Tấn Thịnh Citi's Sleep World, 561 Tully Rd. San José, trước kia em hùn vốn với người khác, em báo cho chúng tôi biết là em vừa mới sang lại cửa hàng trên, nói khác hơn là em vừa mới trở thành chủ nhân cửa hàng ấy.
Huỳnh Ái Tông, Nguyễn Tấn Thịnh, Nguyễn Đ́nh Đông, Vũ Ngọc Anh Thọ.
Cửa hàng rất lớn, tủ, bàn, ghế, nệm giường rất nhiều, bày biện chật cả lối đi, em giải quyết với khách hàng nhanh gọn, em không chào mời khách vồn vả, em cho biết lư do: " - Khách hàng họ mua, khỏi cần mời, không mua ḿnh cố mời họ cũng không mua". Em đă kinh doanh nhiều năm, tôi nghĩ em cũng có kinh nghiệm trong việc kinh doanh này, gặp thời buổi kinh tế khó khăn như hiện nay, vậy mà em dám nhận làm chủ cửa hàng, cũng mừng cho em.
Thọ, Tông, Kimchi, Đông, Thịnh
Thịnh, người G̣ Công, con của Quận trưởng quận Ḥa Đồng, em cũng đă trải qua những ngày khốn khó ở Việt Nam, đi làm cho Hợp Tác Xă Tiêu Thụ, từng kê lưng vác những bao gạo, những việc nặng nhọc khác, nên sang đây em chịu khó đi làm, và giữ được nề nếp gia đ́nh Việt Nam. Thân phụ em trước sinh hoạt gắn bó với Cộng đồng, gần đây bị Tai biến mạch máu năo, nay đi lại được nhưng sinh hoạt kém đi, em kính trọng và phụng dưỡng song thân rất chu đáo, đáng khen.
Vào ngành doanh thương nên Thịnh nói năng hoạt bát, nhanh nhẩu, ứng xử trong gia đ́nh cũng như ngoài xă hội em khá tế nhị, và có những nhận xét xác đáng. Thịnh biếu cho nhà tôi và tôi mỗi người một cái gối Tempur-Pedic, Thịnh nói : "- Em biếu Thầy, Cô đem về nằm cho khỏe!" Không lẽ không nhận th́ phụ tấm ḷng của em, tôi nhận nhưng biết rằng với 2 cái gối ấy, phải đóng thêm một cái thùng để gửi hành lư trong khi đi náy bay, v́ ngoài 2 cái gối ấy, em c̣n khéo tay, đóng cho nhà tôi một cái ghế ngồi, thứ ghế ở nhà quê để phụ nữ ngồi khi làm bếp. Gối th́ đáng giá, c̣n ghế th́ đáng công nào cưa, bắt vít, trét hồ, đánh bóng, sơn. Tất cả nói lên tấm ḷng "tôn Sư, trọng Phụ" của em.
Chúng tôi đến cửa hàng Thịnh một lúc th́ Vũ Ngọc Anh Thọ đến, tôi cũng đă xem h́nh Thọ trên Blog của em Bảo nên nhận ra Thọ ngay, nhưng thật ra, Thọ khác xa với lúc em đi học ở Trường, khi đi học ở Trường người em ốm, nên trông dong dỏng cao, nay em mập mạp mà không cao thêm. Em và Đông đều nói năng hiền ḥa từ tốn.
Sau khi ở chơi với Thịnh một lúc th́ Đông phải về, đưa Nhạc mẫu của em đi thăm người thân vừa mới nhập viện, Thịnh nhờ Thọ đưa chúng tôi đi ăn ở quán chay Di Đà, trên đường Senter Rd.
Rồi em đưa tôi về nhà em, hướng dẫn tôi làm Website, Thọ đang thất nghiệp, sau 6 tháng, em được trợ cấp của thêm 9 tháng để đi học, v́ đă có bằng Master, nên em đi học làm Website để giải trí. Biết vậy, tôi nhờ em hướng dẫn thêm vài kỹ thuật. Xưa tôi dạy em học, nay tôi học lại em. Về Computer tôi vẫn thường học hỏi với con trai của tôi, thời đại này là thời đại của trẻ, chúng ta muốn bắt kịp trào lưu đương đại, học vi tính với trẻ hiểu biết nhanh hơn.
Ngày 14-6-2009, con ông Lê Bá Thanh mời tôi tới một nhà nguyện để dự lễ Bách nhật của ông Thanh, ông Lê Bá Thanh là Trưởng pḥng Hành Chánh của Trường, sau ông cùng với vợ là chị Hà mở Hợp Tác Xă thêu Cẩm Tú, anh chị có hai con gái lấy chồng rồi định cư ở Mỹ, một ở Texas, một ở San Jose, ông bà Thanh đi du lịch rồi con bảo lănh xin ở lại định cư, ông Thanh bị tai biến mạch máu năo mấy năm qua, ông mất năm nay thọ 85 tuổi. V́ buổi trưa tôi đến nhà nguyện, chia buồn với con ông rồi ra Overfelt Garden Park dự Họp mặt với cựu học sinh Kỹ Thuật Cao Thắng, lúc đó không gặp bà Thanh. Buổi chiều bà gọi điện thoại cho biết muốn gặp tôi. V́ chỗ quen biết lâu năm, ông Thanh là đồng hương của tôi, nên chúng tôi tới thăm bà Thanh, thắp cho ông một nén hương, tưởng tới những ngày vui buồn bên nhau ở trường cùng khi đi chùa chiền, nay ông đă mất, nguyện cho ông về chốn an nhiên vĩnh hằng đất Chúa, như ước nguyện sau cùng của ông.
Huỳnh Hữu Tâm, Tông, Xuân Mai, Thu, Hải (GH) Tuệ Linh, Bác Tự, Ô Lê Bá Thanh
(Ảnh chụp ngày 2-4-1991, tại Tân Sơn Nhất, tiễn tôi đi định cư)Thịnh mời chúng tôi đi ăn ở Dynasty Seafood Restaurant, có vợ chồng Vũ Ngọc Anh Thọ và Nguyễn Đ́nh Đông, Thịnh bảo: "- Tiếc quá, không biết trước để đưa vợ em đi cùng cho vui"
Bửa ăn rất vui vẻ, v́ Thịnh đến trễ, chúng tôi đă gọi mấy món ăn rồi, nhưng khi Thịnh đến, em gọi thêm mấy món chay nữa, chỉ gọi một món mặn Vịt hấp muối mà thôi, chúng tôi ngồi quanh bàn tṛn, giữa có mặt bàn xoay, trên đó có một chén nước tương với ớt xắt lát, mọi người phải xoay tới xoay lui để gắp ớt. Thịnh thấy bất tiện nên gọi thêm một chén nữa để riêng cho nhà tôi, người hầu bàn thấy đă có một chén ớt mà chúng tôi c̣n yêu cầu thêm, hắn có vẻ không hài ḷng, nhưng cũng phải đi lấy, khi đem chén ớt ra hắn nói nửa đùa nửa cho hả dạ:
- Rán ăn cho hết nghe!
Thịnh, Đông, Tông, Kimchi, phu nhân Thọ, Thọ
Nhưng cho đến khi tính tiền, h́nh như Thịnh cho tiền Tip đến $40.00, dù lúc tráng miệng mỗi người ăn một chén chè, nhà hàng c̣n thêm cho mỗi người một chén chè xoài (xoài xay nguyển và đặc), gửi cho Thịnh một thẻ, giảm giá lần tới và khi chúng tôi ra về, người hầu bàn c̣n tặng thêm một thẻ khác nữa, và đứng ở cầu thang tiếp chuyện mọi người, trong khi chờ đợi tôi chừng 3, 4 phút sau. Đúng là "Phú quư sanh lễ nghĩa".
Ngày 16-6-2009, Đông lại chở tôi ra chỗ Thịnh chơi một lần nữa, tôi nhờ Đông hôm sau đưa ra phi trường. Buổi chiều, Thọ đến nhà giáo sư Mạnh, hướng dẫn tôi thêm về việc làm Web, và trao cho tôi cái đĩa em đă save vào đó một số tài liệu cho Web designed.
Ngày 17-6-2009, như đă hẹn trước, khoảng 9 giờ Đông đến nhà giáo sư Mạnh, đưa tôi tới Miss Café, uống café và ăn sáng, dù đă ăn sáng ở nhà anh chị Mạnh, nhưng nghĩ đến đêm tôi mới về đến nhà, nên chúng tôi ăn sáng thêm lần nữa. Ở quán này, có đến chừng 7, 8 cái Digital TV trên 50" và một màn h́nh rất lớn chắc phải 80 hay 100", trong số đó chỉ có 1 hát Asia DVD, c̣n những cái kia chiếu những đài Mỹ không có âm thanh. Đông cho biết, vào mùa bóng đá, đông nghẹt khách đến xem đá bóng, cá độ.
Rồi Đông đưa tôi ra phi trường San José trước 10 giờ, chờ đến 12 giờ 10 phút, máy bay sẽ cất cánh, kết thúc một chuyến đi thăm Cali nhiều thú vị, nhất là được gặp các đồng nghiệp cũ, được thăm, biết các em học sinh cũ của Trường, ở Việt Nam nay có những em có chức quyền, có những cơ sở kinh doanh với nước ngoài, mừng cho các em đă thành đạt.
Louisville 24-6-2009