Vài câu Ca Dao ở An Giang
Huỳnh Ái Tông

*

Trong Ca Dao nói chung, nếu không có kèm theo những địa danh, những đặc điểm, th́ chúng ta có thể gán cho bất kỳ nơi nào xuất phát câu ca dao ấy cũng được, bởi v́ nó có thể là câu Ca dao diễn tả t́nh cảm con người, nói về phong tục, tạp quán… của người Việt Nam ta.

Cho nên chọn lọc ra những bài Ca dao của địa phương ḿnh, hay có liên quan đến địa phương ḿnh, không phải là khó nhưng cái khó là phải ḍ t́m trong sách Ca dao, tuy nhiên không phải sách là có ghi đầy đủ, c̣n có những bài Ca Dao mà người viết chưa biết đến.

Trong bài này, tôi ghi ra một số Ca dao có liên quan đến tỉnh An Giang, quư vị nào biết thêm được câu nào khác, xin cho biết để thêm vào đầy đủ hơn. Trong Ca dao, dĩ nhiên là nhiều người đă sửa đổi thêm thắt, cho nên những câu gần giống nhau, chúng ta cũng nên ghi lại theo cách sưu tầm, c̣n việc san định, xin dành lại cho người có khả năng.

*

Anh đi lên Bảy Núi,
Anh chạy thẳng núi Tà Lơn,
Căn nợ keo sơn, thấu đến ông Trời;
Ngó lên trời thấy trời cao,
Ngó xuống đất thấy đất thấp,
Anh đến tam cấp
Lập Cửu Trùng Đài
Thời hư trời khiến; anh lập hoài cũng phải nên.

*

Anh đi Châu Đốc Nam Vang,
Viết  thơ nhắn lại em khoan lấy chồng.

*

Ba phen quạ nói với diều,
Cù lao ông Chưởng có nhiều cá tôm.                                                                                                                                                    

*

Chàng đi Châu Đốc, Nam Vang,
Nỗi sầu em chịu đa mang một ḿnh.

*

Chiều chiều quạ nói với diều,
Cù lao Ông Chưởng có nhiều cá tôm .

*

Đèn nào cao bằng đèn Châu Đốc
Dốc nào cao bằng dốc Cần Thơ
Anh thương em lững đững lờ đờ
Giả như Tôn Các mà chờ Bạch Viên.

*

Đèn nào cao bằng đèn Châu Đốc,
Đất nào dốc cho bằng đất Nam Vang?
Một tiếng anh than,
Hai hàng lụy nhỏ,
Có cha mẹ già biết bỏ cho ai?

*

Đèn nào cao cho bằng đèn Châu Đốc,
Gió nào độc cho bằng gió G̣ Công?
Thổi gió Đông lạc vợ xa chồng,
Nằm đêm nghĩ lại, nước mắt hồng tuôn rơi.

*

Đèn nào cao bằng đèn Châu Đốc,
Gió nào độc bằng gió G̣ Công ?
Nổi một trận giông lạc vợ mất chồng,
Đêm nằm nghĩ lại phật phồng lá gan.

*

Đèn nào cao bằng đèn Sở Thượng,
Nhân nghĩa nào trượng bằng nhân nghĩa phu thê?
Dầu anh có lạc Sở qua Tề,
Năm ba bữa anh cũng trở về thăm em.

*

Đường Nhà Bàn nó trơn như mỡ,
Đường ngoài chợ lạnh tợ thâm sương.
Giăng tay se sợi chỉ hường,
Kết duyên chồng vợ kiếm đường ra vô.

 

*

Gà nào hay cho bằng gà Cao Lănh,
Gái nào bảnh cho bằng gái Tân Châu?
Anh thương em chẳng nại sang giàu,
Mứt hồng đôi lượng, trà Tàu đôi cân.

*

Hang Tra là xứ quê mùa,
Đi thăm cháu ngoại cho vùa Cà na.

*

Ngó lên Châu Đốc,
Ngó xuống Vàm Nao.
Sóng bổ lao xao,
Anh thương em ruột thắt gan bào,
Biết em có thương lại chút nào hay không?

*

Ngó lên Châu Đốc,
Thấy gốc bần trôi.
Ngó xuống Vàm Nao,
Thấy sóng bủa lao xao.
Anh thương em ruột thắt gan bào,
Biết em có thương lại, chút nào hay không?

*

Tri Tôn- Châu Đốc rất gần
Thương anh em nhớ, em lần xuống thăm.

 

Tháng ba, 29-2008