Ngậm ngùi
Ngày tôi về xóm xưa nay đâu mất .
Xe cộ nào thay bờ đất ngược xuôi .
Đồng ruộng xưa ngọn lúa nhớ ngậm ngùi .
Bây giờ đó giòng người xe bật tất .
Bàu Cát nay nhà lầu cao chất ngất .
Đường thênh thang che mất đám mạ non .
Nhìn phố vui sao dạ lại héo hon .
Giờ xóm cũ chỉ còn trong ký ức .
Xưa, xóm nhà nông yên lành cơ cực .
Đồng lúa vàng sáng rực ngày mùa về .
Giờ đứng đây tâm trí lại ủ ê .
Cứ tính mãi, ai còn ai đã mất .
Xóm đã đổi đã thay từng thước đất .
Bạn kế nhà giờ chờ khách xe ôm .
Bên kia đường quán cà phê tối om .
Cô em nhỏ dòm tôi đầy xa lạ .
Thời gian ơi, sao mi đầy nghiệt ngã .
Đã biến ta thành lữ khách phương xa .
Nay về đây thăm lại chốn quê nhà .
Xóm đã đổi người coi ta đã chết.
Hà Văn Tài