Hạnh Ngộ Bắc CaliĐược anh chị Thống và anh Định cho biết Quư anh chị Bắc Cali chờ mọi người tại nhà anh chị Ngọc Khanh và cùng ăn cơm chiều.
Vi bi kẹt xe , Anh Trần Thanh Hiệp, Minh Châu và cháu Minh Chinh đă đến trễ 1 tiếng đồng hồ. Vừa bước chân vào đến cửa nhà chi Ngọc Khanh, một không khí ấm cúng, tràn đầy niềm vui đă ùa ra bao bọc lấy những người khách phương xa.
Minh Châu chào quư anh chị và xin sám hối v́ đến trễ, Chị Phạm Nga đang ngồi trên ghế "chủ tọa đoàn" đón Minh Châu với nụ cười tươi như hoa hàm tiếu. Ai cũng tặng Minh Châu những nụ cười bao dung vaà phái đoàn đă dược toàn thể quư anh chị Bắc Cali. đón mừng (chỉ thiếu chị Nhung, chị Nhung vừa đi giải phẫu mắt để lột cườm). Anh Khanh dù mới mổ, chưa b́nh phục hẳn, nhưng vẫn sốt sắng, đi tới đi lui để quay phim và chụp h́nh, thật là cảm động.
Anh Hiệp vào nhập cuộc bên anh Vui, Minh Châu xí chỗ giữa 2 người chị thân yêu: Chị Lệ và chị Thống, đối diện với chị Ngọc Khanh, chị Mạnh và chị Liêm. Cháu Chính ngồi lọt thỏm giữa chú Định và chú Trung Nguyên (chủ nhà).
Trên bàn, chao ôi, la liệt những thức ăn và thức ăn (Minh Châu đang đói và càng đói hơn v́ dọc đường chỉ lót dạ bằng "chíp"): su-si, vịt quay, heo quay, bánh dầy đậu, nghêu xúc bánh tráng, bánh cuốn, xôi mè, ḅ kho bánh ḿ....và hấp dẫn nhất là món ḿ quảng (do chủ nhà nấu), nóng hổi, vừa thổi vừa ăn (và tối hôm ấy, MC đă phải uống thuốc hạ đờng đến 2 lần).
Nhưng nổi trên hết vẫn là T́nh Thân, tinh anh em ruột thịt mầu lam, mọi người cười nói, vui vẻ hồn nhiên, tay trong tay, mắt trong mắt, mọi người trao cho nhau những nụ cười tươi vui, những ánh mắt đầm ấm.
Mọi thứ chuyện trên đời đều được nói đến va được nói đến nhiều nhất la chuyện của "những ngày xưa thân ái", thủa c̣n la Oanh vũ, cùng nhau, nắm tay nhau quay một ṿng... Ngoc Khanh đă tâm sự rằng : "ngày xửa, ngày xưa, có một oanh vũ, bé tẻo tèo teo, bé ơi la bé, đă ao ước được mặc áo dai Lam, nhung lại chỉ được mặc áo cổ lá sen với jupe ngắn, đến tuổi ô mai th́ lại ngung sinh hoạt. bây giờ vẫn muốn có một áo dai lam và sẽ may ngay khi có dịp về VN"
Nghe Ngoc Khanh chân tinh tâm sự một "mộng thường", thương ơi là thương như vậy, thật cảm động (chac hôm nay NK đă có một áo lam rôi).
Đúng la ăn và nói mệt nghỉ (ăn mệt rồi nghỉ, nghỉ khỏe lại ăn....), và vui ơi là vui. măi vui quên hết lời BTC dặn ḍ (ngày mai là lễ tưởng niệm Người Thầy kính quư). gần 12 giờ đêm, mọi người mới bịn rịn chia tay. các anh dặn phải đúng giờ vào sáng hôm sau.
Xin cám ơn Anh chị Trung Nguyên-Ngọc Khanh, đă đăng cai lần hạnh ngộ này, để anh chị em chúng ta được hàn huyên tâm sự.
Thân ái
Phóng viên tập sự (quư anh chi đă được thưởng lăm ảnh do anh Khanh, chị Tuyết gửi. Xin hẹn sẽ gặp quư anh chị trong những bài tới của loạt bài Tưởng Niệm Thầy)
DN Cao Minh Châu