Một chuyến sang Cali năm 2018

Năm nay sang Cali do vợ chồng Nguyễn Trắc Dĩ làm lễ Vu Quy cho con gái, nên chúng tôi được mời sang. Nhờ đó tôi có dịp gặp lại vợ chồng Nguyễn Đ́nh Đông, Nguyễn Tấn Thịnh và Thảo. Riêng Dĩ và Thảo là cựu học sinh Ban Thương Mại của Trường Nguyễn Trường Tộ mở ra trong niên khóa 1974-1975.

Chúng tôi, thầy tṛ gặp nhau chung bàn tiệc ở nhà hang, chung vui với vợ chồng Dĩ-Phượng.

Ngày hôm sau Chủ nhật 22-4-2018, Nguyễn Tấn Thịnh mời đến nhà dùng cơm, chỉ có vợ chồng Nguyễn Đ́nh Đông, Thảo và chúng tôi tham dự, c̣n Dĩ - Phượng, sau đám cưới con gái rất bận nên không tham dự được.


Nhà tôi, Thảo, vợ chồng Nguyễn Tấn Thịnh, vợ chồng Nguyễn Đ́nh Đông

Tôi nhớ ở San Jose có cô Nguyễn Thị Nga, thơ kư pḥng hànhn chánh của Trường, sau 1975, cô vẫn làm việc ở pḥng Tổ chức, lập gia đ́nh với anh Nguyễn Bá Đào cùng làm việc chung pḥng, về sau anh Bá Đào mất, cô kết hôn với một người Việt kiều ở San Jose, nên cô được chồng bảo lănh sang đây đă nhiều năm, mỗi lần sang tôi đều có gọi điện thoại thăm cô Nga, lần nầy tôi gọi và theo ư của chủ nhà hiếu khách, chúng tôi mời vợ chồng cô Nga tới chung vui cho biết nhau.


Từ trái kế vợ chồng Đông là Cô Nga, chông Cô Nga, anh Đinh Văn Lai và tôi

Được biết Huỳnh Ngọc Điệp bị tai biến mạch máu năo, nên tôi đi đến nhà Điệp thăm hỏi cho biết bệnh t́nh bạn của ḿnh. Mấy lần trước sang San Jose, Điệp thường chở tôi đi đó đi đây, nay bị bác sĩ cấm không cho lái xe trong 6 tháng.

Nói chuyện với Điệp và hỏi thêm vợ Điệp mới biết, trước tiên Điệp gặp người quen nhưng không nhớ tên, biết Điệp không b́nh thường, đưa vào bệnh viện bác sĩ trắc nghiệm mới biết Điệp bị nghẽn mạch máu năo, cho nên bị quên, không biết tên ngay cả đồ vật, h́nh ảnh. Bệnh viện chữa trị bắt Điệp đọc, nhớ tên thân nhân … Nay đă hơn tháng, Điệp về nhà  sinh hoạt lại b́nh thường, nhưng vẫn đang tập đọc chữ, phát âm cho đúng.

Đáng lẽ ra, ngày 23 chúng tôi rời San Jose bay xuống Santa Ana, nhưng do nhà tôi bị đau nhức cánh tay, nên chúng tôi ở lại vài hôm đi châm cứu. Tôi mua vé của hăng Southwest Airlines loại Wanna  Get Away, giá rẻ nhưng không đi th́ bỏ vé, mua vé khác.

Định nhờ anh Nguyễn Quang Vui đưa đi thăm Ḥa Thượng Thích Thanh Cát, nhưng cuối cùng không đi được, anh Vui và chị Ngân đưa chúng tôi đi ăn ở nhà hàng Green Lotus.


Từ trái sang phải: Diệu Kim, Diệu Lan, Phúc Trung, Tâm Trí

Mỗi ngày ở lại, Thịnh rồi Dĩ đưa nhà tôi đi châm cứu. Cho đến ngày Thứ Năm 26-4-2018, chúng tôi mới rời khỏi San Jose bay xuống Santa Ana.

Dĩ và Phượng đưa chúng tôi ra phi trường, đến San Jose tôi nhờ Trưởng Tuệ Linh rước dùm từ phi trường John Way của Orange County, đưa chúng tôi về nhà người em chú bác ở Anaheim.

Ngày 28-4-2018, Hải Đoàn với Susane từ San Diego lên, đến nhà chú em của tôi, đưa đến nhà hàng Brodard Chay, nằm trên đường Westminter Ave, năm ngoái chúng tôi sang đây, được người thân của nhà tôi mời đi ăn ở Brodard Châteaux, cả hai cùng một chủ, họ có món nem nướng danh tiếng ngon, làm hàng ngày bằng máy mua từ Nhật Bổn.

Chờ đợi khá lâu mới có Thu Hiền, Ngọc Ngô, vợ chồng Nguyễn Đ́nh Lâm đến, rồi vợ chồng Hương Lắm từ San Diego lên, Nguyễn Văn Hải, Paula Nguyễn đến, Hà Hán Quyền từ San Diego lên, lại phải đi lấy ổ bánh Hội Ngộ Thầy Cô & Các Bạn.

Sau đó, Quyền rước thầy Nguyễn Anh Dơng, c̣n thầy cô Trần Mạnh Du do cô Du lái xe đến.

Hải làm một Banner: It’s Spring nice A Time for Friends NTT-PĐP Happy Friendship day April 28, 2018 với huy hiệu của 2 trường, trông đẹp và ấm cúng, rất tiếc không có chỗ treo trong nhà hàng.

Rất tiếc lần nầy thiếu cô Nga, phu nhân của cố giáo sư Điện: Bùi Danh Dinh. Một buổi họp mặt thật ấm áp, tuy c̣n thiếu vắng nhiều người. Nếu có thêm Bs Ḥa, Vũ Ngọc Anh Thọ… sẽ đông vui hơn.

Lâm ngồi cạnh tôi có nhắc đến thầy Hà Mộng Giao, Lâm có gặp thầy 2 năm trước, nay gọi điện thoại cho thầy, có người gửi text: who are you ?

Tôi nhớ ở Santa Ana c̣n có bà Chi, y tá của trường, do phu nhân của bà ta là sĩ quan Hải Quân, nên bà ta rời Việt Nam trước ngày 30-4-1975. Chừng chục năm trước, tôi có đến nhà bà Chi 1 lần, nhà bà ta ở gần bờ biển Longbeach, nay tôi không nhớ và cũng không có địa chỉ, để có dịp đi thăm bà ta.

Mấy hôm ở nhà anh Bá em của Dĩ, có chú ruột của Dĩ, ông Hương từ San Diego lên dự đám cưới của con gái Dĩ. Buổi tối, ông Hương với Dĩ Phượng và tôi ngồi uống rượu chát đỏ, chúng tôi có nhắc đến rượu mạnh, ông Hương cho biết nhà có nhiều rượu mạnh, nay bệnh nên không uống, tôi nghĩ tới tiệc vui của Hải Đoàn nên ngơ ư, được ông Hương hứa sẽ đưa đến nhà Hải, gửi biếu tôi 1 chai. Nên sau khi về nhà, ông Hương mang chai rượu tới nhà Hải gửi cho tôi, tiếc rằng tôi anh chàng nhà quê, nên Hải đưa chai rượu cho tôi c̣n nhắc: “Nhà hàng bán rượu, nên họ không bằng ḷng cho ḿnh đem rượu vào”. Tôi đành phải mang chai rượu về nhà làm kỷ niệm quà của ông Hương, chú ruột của Dĩ và đă gọi điện thoại cám ơn, nhưng chỉ nhắn qua máy.

Tiệc vui nào rồi cũng chia tay, Quyền đưa thầy Dơng, Hải và tôi về nhà, trên xe cùng đi c̣n có Hải Đoàn và anh Lắm. C̣n các chị đưa nhau đi shopping.

Buổi chiều Trưởng Tuệ Linh đưa tôi đi thăm Phạm Minh Tâm, Tâm cho chúng tôi ăn mít, cheese, hạt điều, mời Trưởng Tuệ Linh uống bia. Nhà Tâm đặc biệt có cây quất, cây c̣n nhỏ, trái khá nhiều, chín vàng đầy cây, Tâm hái mời chúng tôi ăn vài trái, nó đặc biệt v́ rất ngọt.

Tôi có hỏi thăm Tâm về con trai của anh chị, ngày nào tôi tới nhà Tâm ở thành phố Nashville, Tennessee. Con trai Tâm mới 1 tuổi, nay đă vào đại học, sắp sửa ra trường. Trẻ con mau lớn, c̣n người già, theo ngạn ngữ của Pháp: “mỗi ngày bước gần tới mộ phần của ḿnh thêm một bước nữa”.

Sáng 30-4-2018, Trưởng Tuệ Linh đưa chúng tôi ra phi trường để trở về nhà. Lên phi cơ rồi, tôi mới nhớ là rất tiếc đă không chụp ảnh kỷ niệm với anh chị Phạm Minh Tâm và nhất là với Trưởng Tuệ Linh, chúng tôi gặp nhau ít nhất 4 lần, vậy mà không nhớ ghi lại 1 tấm ảnh kỷ niệm.

 

866401052018