Nhớ Bạn
Bùi Thị Lợi
Từ trái sang phải: Kim Phượng thứ 2, Kim Trâm thứ 5 ở Đại hội NLS kỳ 7Sáng nay trong giờ nghỉ giải lao ở Câu Lạc Bộ Vũ Cầu, như thường lệ tôi tranh thủ khoảng thời gian chưa đến lượt ḿnh ra sân chơi. Thay v́ ngồi uống nước tán gẫu với bạn bè, tôi mở điện thoại di động check mail. Tôi lướt nhanh qua những diễn đàn thơ văn vớ vẩn, t́m xem có mail nào đặc biệt, mong thấy những cái tên quen thuộc mà ḿnh vẫn nhớ và chờ đợi. Tôi dừng lại ở Tin Buồn của anh Trần Văn Hảo khóa 14 CĐ NN: “Hồ Thị Kim Phượng đă ra đi”. Tôi hết sức bàng hoàng thảng thốt nghĩ rằng. Trời ơi, mới tháng trước đây, lúc tôi c̣n đang lang thang bên nước Úc, Kim Phượng có mail cho tôi hỏi thăm: “Bùi Lợi khỏe không? Sao lâu quá không thấy viết bài trên nls.net?” Và tôi đă trả lời bạn vắn tắt rằng ḿnh đang đi du lịch, hẹn khi về lại Sài G̣n sẽ mail cho Kim Phượng. Vậy mà tôi đă về nhà được hơn tháng rồi nhưng vẫn loay hoay chưa thực hiện lời hứa.
Tôi hết sức hối hận về sự vô tâm của ḿnh. Biết làm ǵ bây giờ. Kim Phượng mất bên Canada, anh Vương Thế Đức chắc là đă hay tin nhưng tôi cứ tiện tay FW cái mail của anh Hảo cho anh Đức và những người bạn thân cùng khóa. Tôi c̣n đang bấm máy th́ điện thoại reo, tiếng của Hùng Charlot gọi từ Vũng Tàu hỏi xem tôi đă hay tin Kim Phượng mất chưa. Tôi hỏi lại Hùng nghe tin ở đâu mà nhanh vậy, Hùng nói đọc trên mạng nls.net. Tôi thẫn thờ hồi lâu. Nhóm bạn gọi vào sân chơi tiếp trận cầu dang dở. Tôi xin lỗi, c̣n tâm trí đâu mà chơi. Bạn tôi đă ra đi rồi.
Nhớ lại tháng 8 năm 2012, tôi gặp Kim Phượng trong buổi họp mặt Đại Hội 7. Lần đó Thái Tốt và tôi ở chung với Kim Trâm tại nhà chị Cao Xuân Liễu. Kim Phượng ở nhà người quen nên chúng tôi không có cơ hội tiếp xúc nhiều. Qua lời kể vắn tắt của Kim Trâm tôi cũng chỉ biết rơ hơn được một chút về gia cảnh hiện tại của Kim Phượng. Biết bạn đang ở Canada với con gái. Ngày xưa lúc c̣n ở chung trong Lưu Xá E tôi cũng không chơi thân với Kim Phượng lắm v́ học khác lớp, chỉ thỉnh thoảng chào hỏi Kim Trâm v́ Kim Trâm vui tính cởi mở hơn. Kim Phượng ít nói, có vẻ kiêu kỳ. Mà cũng đúng thôi, v́ hồi đó Kim Phượng nổi tiếng hát hay lại đàn giỏi. Tôi nhớ trong kỳ Hội Diễn Văn Nghệ năm lớp 10. Thầy Nghiêm Xuân Thịnh đă tặng thưởng cho Kim Phượng một chiếc kèn Harmonica xinh xắn. Hồi đó lớp Mục Súc chỉ có Nguyễn Thị Nga biết hát, c̣n bên lớp Canh Nông có Kim Trâm, Kim Phượng, Trần Lài. Đôi lúc tôi c̣n cảm thấy ganh tỵ v́ ḿnh chẳng có khiếu ǵ về âm nhạc.
Sau năm 75, tôi t́nh cờ quen biết chị Kim Quỳ là chị của Kim Trâm, Kim Phượng trong một lần sinh hoạt văn nghệ phong trào Thanh Niên Bộ Nông Nghiệp. Chị Kim Quỳ cũng hát rất hay. Nghe nói chị c̣n là họa sỹ. Tôi thật hết sức ngưỡng mộ tài hoa của chị em nhà họ Hồ Kim. Một thời gian rất lâu tôi không có dịp liên lạc với chị Kim Quỳ. Năm 2004 hay tin Phạm Kiều Loan đau nặng. Kim Trâm và Kim Phượng gởi tiền về nhờ chị Kim Quỳ chuyển tặng cho Kiều Loan. Chị Kim Quỳ gọi hẹn tôi đón và đưa chị đi thăm Kiều Loan. Hơn 20 năm mới gặp lại, chị vẫn duyên dáng, thân thiện như xưa. Kim Trâm giống chị hơn.
Tôi nhớ khoảng năm 90, t́nh cờ khi dạo phố Lê Lợi, tôi bất chợt nh́n thấy một khuôn mặt quen quen trong cửa hàng Mỹ Phẩm, tôi suưt không nhận ra Kim Trâm nếu như bạn không gọi tên tôi. Sau đó nhiều năm liền tôi gởi thư mời Kim Trâm, Kim Phượng đi họp mặt ngày 1 tháng 1. Và hai bạn cũng chỉ đi họp được 1 lần duy nhất. Sau đó nghe tin Kim Phượng đi định cư nước ngoài, rồi Kim Trâm cũng đi định cư. T́nh cờ tôi biết Kim Phượng là chị dâu của vợ một người bạn làm cùng sở tôi nên thỉnh thoảng tôi cũng có nghe tin về bạn. Khi Mẹ của bạn mất tôi cũng có hay tin và gởi lời chia buồn.
Mấy năm trước trên nls.net đăng tin “Tiếng hát c̣n măi …” với h́nh ảnh Kim Phượng gặp gỡ nhóm bạn NLS tại Cali. Tiếc là cái máy vi tinh của tôi cổ lỗ sĩ nên âm thanh nghe không rơ lắm giọng ca hiện tại của bạn. Cho đến khi tận mắt nh́n thấy bạn đứng trên sân khấu trong đêm Đại Hội 7, sau lưng là bức màn phông in h́nh Đại Thính Đường. Tiếng hát của bạn thật sự đă cho tôi nhớ lại nhiều kỷ niệm. Tôi ước ǵ Kim Phượng vừa đàn vừa hát như ngày xưa. Thật là cầu được ước thấy. Ngày hôm sau trong buổi tiệc Hậu Đại Hội tại nhà hai bạn Định Hà, Kim Phượng đă ôm đàn guitar hát bài Thuyền và Biển. Tất cả những người hiện diện đều chăm chú say sưa lắng nghe, không biết có ai nh́n thấy như tôi và Thái Tốt đă nh́n thấy những giọt lệ long lanh chực trào ra khóe mắt người ca sĩ. Thái Tốt và tôi th́ thầm với nhau, chúng tôi hết sức ngạc nhiên, không hiểu bạn có tâm sự ǵ muốn gởi vào lời ca tiếng nhạc. Chỉ thấy một Kim Phượng khác hẳn, tuy vẫn c̣n đâu đó nét kiêu sa thời con gái, nhưng trông bạn tôi giờ thật thương và thật gần gũi. Tôi không kịp nói với bạn cảm nghĩ của ḿnh v́ hát xong Kim Phượng vội từ giă để đi kịp chuyến bay đến San Jose thăm bạn bè.
Kim Phượng ở Đại hội NLS kỳ 7 (2013)Măi cho đến ngày 1 tháng 1 năm 2013. Tôi nghe Kim Phượng báo tin sẽ về Saigon và sẽ tham dự buổi họp mặt NLS. Tôi rất muốn đi đón bạn nhưng Kim Phượng hỏi địa điểm và tự đi taxi đến. Buổi họp mặt hôm đó tiếng hát của Kim Phượng một lần nữa được cất lên để đáp lại ḷng ái mộ của Thầy Cô và Bạn Bè, tôi bận rộn trong ban tổ chức nhưng cũng cố thu xếp đến chụp chung với Kim Phượng và các bạn cùng khóa mấy bức ảnh kỷ niệm. Không ngờ đó là lần gặp mặt cuối cùng. Khi Kim Phượng trở về lại Canada th́ phát hiện ḿnh bị bệnh nan y. Lúc đầu bạn dấu kín nỗi buồn lo riêng. Chỉ một vài người thân được biết. Về sau bạn bè thương mến lo lắng cho bạn nên lén chuyền tin cho nhau. Rồi th́ bạn cũng nhận ra đó không c̣n là niềm đau riêng nữa. Bạn dần cởi mở hơn, tâm sự với bạn bè nhiều hơn và đón nhận niềm cảm thông chân thành từ khắp nơi dành cho bạn. Thời gian gần đây nghe tin sức khỏe của bạn ổn định bạn bè cũng an tâm. Không ngờ đó chỉ là hiện tượng ánh sáng của ngọn đèn dầu lóe lên trước khi vụt tắt. Và hôm nay th́ bạn đă từ giă cơi đời nầy. Từ bây giờ, mỗi đêm khi thắp hương cầu kinh siêu độ cho những người thân yêu đă mất, tôi sẽ đọc thêm tên của bạn Hồ Thị Kim Phượng. Cầu nguyện cho bạn tôi siêu thăng tịnh độ.
Tháng 7 năm 2014