Thương Nhớ  Hoàng Lan

 

Tôi sinh ra dưới mt mái chùa. Nghe k rng sư ph tôi khi y c̣n tr, mt hôm đi ngang bng đng tâm hi: Mô Pht, sao sau chùa li phơi tă lót? Nghe chuyn đi cha tôi, thy bo: Hăy nh ngày này. Nếu có cơ duyên, mười năm sau ta s tr li. Tr v thy b tăng vin, lên mt ngn núi ho lánh trong rú xa, dng my nếp nhà c. T y, thy n tu, hiếm khi xung núi.

  
L
n lên, tôi ging cha tôi như đúc và rt được m yêu chiu. Cha tôi mt sáng, mũi cao, tiếng nói trm m, tính t́nh hin hoà trung thc. Khi c̣n là mt chú tiu đu đ chm, người đă ni tiếng thông minh, mười lăm tui chép rành kinh ch Hán. Ri v́ hc gii, được c làm giáo sư trường Trung hc B Đ, mt trường ph thông tư thc ca Giáo hi. Lúc người sp được phong Đi Đc th́ gp cô bé n sinh tinh nghch, có đôi mt hút hn, đôi môi đy đam mê và cái tính thích ǵ th́ làm cho bng được. Ban đu, cô bé ch đnh quy phá chơi đ th bn lĩnh ca thy. Nhưng ri t́nh yêu là la, chính người mun đt li cháy. C chùa ngn ngơ khi người thanh niên đo hnh ṿng tay trước sư c tr tŕ: Yến bnh nng đă bn tháng ri, s rng cô y chết. Thy dy con tu hành đ cu chúng sinh. Nay con có th cu mt sinh linh, sao li khước t? Cha tôi ri chùa, cô Yến khi bnh ri hai người thành v thành chng. Ông bà tôi đ li mt ngôi nhà, cha tôi cho d đi, xây vào ch đó mt ngôi chùa tư. Đă không b đi theo đo được, th́ ông đem đo v gia đi. Sau khi đă có con, ông vn ăn chay, mc áo nâu và tng kinh sm chiu. Có ln m tôi đi ch mua mt xâu ếch, nhng con ếch theo phn x c chp hai chân trước vái lia la. Mt bà đi ngang bo m tôi: My con ếch ly khéo không thưa thy M.H. Ri bà cười ha h: Đi tu mà chng trót đi, làm thân con ếch cho người lt da. M tôi mau nước mt, c va đi va khóc thút thít cho đến lúc ti nhà. Ti đó bà kèo nhèo măi, năn n măi cha tôi ti ǵ không đ tóc, ng mn, làm người trn cho sướng cái thân. Tu kiu này, người ta nói không chu ni. Cha tôi ch cười, dường như chng đ tâm. C đi người không tranh giành vi ai mà như có phép thn thông, chm vào đâu th́ pht lên đến đó. Cơ s làm hương trm ca người càng phát trin, m tôi càng béo đp ra th́ li đàm tiếu ca thiên h càng rn rn. Cui cùng, chng hiu v́ sao, m bng đt ngt b đi mt tăm...

 
Cô ru
t tôi gin lm, bo: M mi là con yêu tinh, khi trước đă phá đi tu ca cha mi, ch li phá luôn đi tc ca ng. Ai cũng khuyên đăng báo t́m, nhưng cha tôi ch nói Đng. Ông không trách móc ǵ, nhưng có l ông bun, tiếng tng kinh đêm khuya nghe chng khc khoi. Chao ôi, vi nhng con thuyn khc khoi y, kiếp nào cha mi đến Tây Phương?

 
C
ơ s làm hương t đó phó mc cho cô tôi. Cô tôi cho cht cây, nh c, sa sang li khu vườn sáng sa. Thit là hư s, ai đi lp chùa mà li trng hoàng lan trong sân. Mùi hoàng lan là mùi ma, hèn chi ma chướng nó phá cho như thế ni.

  
Tôi dân d
n nước mt nh́n người ta cht cây hoàng lan, cành lá vt ba băi trên mt đt. Ngày xưa, gi đu xong m tôi thường hái hoa giu vào búi tóc cho thơm. Bây gi người đă đi, hoa cũng không c̣n...

 
Năm tôi m
ười tui, có v Đi Đc trên núi v thuyết pháp chùa Diu Đế. Tôi đi theo cô tôi đến nghe. Khi tr v tôi xin xut gia. Cha tôi bo: Kinh sách đây, chuông mơ đây, con c̣n đi đâu? Tôi ch lc đu...

 
N
ơi thy tôi n tu là Bích Vân am - am Mây Biếc. Mười năm khai sơn, thy đă cùng đ đ trng hơn hai chc mu bch đàn và ba ngàn gị phong lan đ loi. Các sư huynh dy tôi chăm hoa, tưới cây mi sáng. Bui chiu đi hc trường Nam Giao. Năm mười lăm tui tôi bt đu chướng tính. Sư huynh hch tôi: Bch thy, Đăng Ninh trn hc, la cà quán cà phê Tím. Người quanh đó ai cũng chê cười, h nói cô rut Ninh làm hương giàu có, cúng dường nhiu tin nên thy th cho Ninh tha h t tung t tác. Tôi c, lm ĺ không nói, thy cũng không qu. Tính thy rt nghiêm, không my khi la ry mà đ đ ai ny tuân li răm rp. Ch riêng vi tôi, không hiu sao thy đc bit khoan th. S thy pht, đi lúc sp tng kinh, tôi bin bch: Bch thy, ngày xưa cha con thường bo: tu trên núi, tu gia ch mi là khó. Không gia đi, làm sao hiu đi đc mà tránh? Thy hi: Ai bo con là đi đc? Đi không đc, không trong. Tôi ht hng, không hiu ư thy đnh nói ǵ.

  
Tu trên non bây gi
tht ra cũng không phi d. Thy tôi tránh đi vào núi sâu nhưng ri vườn lan Mây Biếc ni tiếng quá nên người trn li kéo lên thưởng ngon. Th by, ch nht, hc tṛ đp xe lác đác trng trên con đường ṃn ti tho am. My cô n sinh nh tui mê hoa ngn ngơ ngm bông súng tím trong h, chy vào ti tn hiên, ch thy ngi viết sách. Thy không qu, cũng không ngng lên nh́n. Mt cô bé chy đến gn tôi, nh́n nhng làn sương li ti mà tôi đang xt lên nhng chi đang đơm n. Cô hi tôi tên hoa, tôi ging: Đây là ging Tiu H đip, nghĩa là bươm bướm nh. Em thy không, trông xa chp chi như đàn bướm ci màu vàng. Cô ch́a tay vi nhng ngón búp măng, hng sương. Tôi cau mày: Này, đng nghch. Cô bé c đùa vi nhng bi nước, chng đ ư li tôi. Anh c tưới đi, em cũng là Lan. Tôi cáu, xt cho nước rơi ướt c tóc, c áo cô bé. My cô bn cười rúc rích, khi v có cô c̣n nói vng li: Con Lan hên quá, gp chú tiu va đp trai va quy. Tôi tm tm cười. Sư huynh tôi cáu knh: My con Th Màu đi nay quá qut lm. Bay không biết quyến rũ sư tăng là ti đo đa ngc h? Tôi c: Người ta ch đùa thế, có ǵ mà gi là quyến rũ.

 
T
đó, vài hôm mt ln, Lan li đến giúp tôi tưới hoa. Tôi dy cho cô biết v phong lan, đây là c mt thế gii c̣n đa dng hơn thế gii người. Phượng Vĩ đ rc, Tuyết Đim th́ trng, Vũ N th́ như đang múa trước gió. Lan phng phu: Hoa nào cũng có tên riêng, ch em không có. Tôi nh́n khuôn mt cô, đôi mt trong tro vi cái ming hn nhiên như tr thơ Vy tôi đt cho cô mt cái tên. Tên cô là Tinh Khôi.

  
Th
y biết t́nh thân gia tôi và Lan. Sư huynh không vui ḷng, thy ch bo: Không can ǵ. Bch thy, người này có bn th́ người kia có bn, ri con gái kéo đến đy tho am, c̣n cái th thng ǵ na? Thy gt đu. Chiu li, tôi mài mc hu thy, thy đem cho tôi xem b tranh mười bc v mc đng chăn trâu. Đây là thp mc ngưu đ, cũng là quá tŕnh tu hc ca mt con người. Trâu không là trâu, mà chính là cái tâm ta đó. Tôi đng ḷng, hi: Bch thy, con xem bc v cui cùng, không c̣n trâu, chng c̣n người, ch c̣n trăng soi. Vy c ǵ phi sng trong dây trói. Ngày xưa Tu Trung Thượng Sĩ là bc ng đo mà không kiêng rượu tht, v́ chay mn ch là h́nh tướng bên ngoài, không can h đến s giác ng bên trong. Thy cười: Đúng, con , vi bc đc đo là thế. Nhưng khi ta c̣n là mt người phàm, th́ cũng như con trâu kia, phi có si dây buc, có người chăn dt. Đến khi cái tâm vng ri, sáng ri mi có th như trâu đen thành trâu trng, không ràng không buc, chng nhng nhn nhơ trên c xanh mà c̣n bay lên chín tng mây. Tôi vái thy mà thưa: Con hiu ri, nhưng nhà chùa chng th xua đui ai. T mai con xin thôi không gi vườn lan na.

  
M
y hôm sau, Lan thy sư huynh ra tưới vườn, c̣n tôi th́ ch ci. Anh không thích phong lan na sao?. Không. Muôn hng ngh́n tía, chng qua cũng ch đ nh́n trong chc lát. Mt đi tôi ch riêng nh hoàng lan. Tôi ging cho cô bé biết hoa hoàng lan cánh mnh mai, vàng như màu chim hoàng yến. Thu trước, c rm, mng mt, các bà hàng hoa li đến mua, h gói hoa trong lá chui, tng gói nh xinh xinh to thơm ngây ngt. Lan bo: Thích ghê, em chưa thy bao gi. , loài cây y có l gi đây đă tit ging ri hay sao, nhiu ln theo sư huynh đi ch mua bông chui, tôi đ ư t́m mà không thy na. Tôi ln lên, ḷng bâng khuâng như thiếu vng mt th ǵ, c mơ h nh nh, thương thương...

 
Cu
i năm, anh em tôi k kéo người đy, ch phong lan xung ph đi go. Ông ch tch hi hoa cnh hài ḷng lm khi thy nhng gị mũm mĩm vi chi xanh đy n. Ba bao go ln được bưng ra. Cha ơi, con có làm mt ít bánh trái cây đ cúng dường.Tôi nghe tiếng, quay li, sng người v́ thy Lan. Ông ch tch âu yếm bo: Cúng dường th́ phi cung kính. Con phi t lên chùa ly Pht mà dâng. Tôi hăi hn, vi nói: Thôi thôi, khi phin n thí ch. Nhn ngay đây. Lan bt cười, li cái cười tinh khôi. Ri Lan nh́n tôi bun thiu: Sao lâu nay anh không ra vườn? Em lên chùa, biết anh trong bếp mà my chú không cho vào. Riết ri em bun không mun đến na.

  
M
y bui sau, tôi theo các bn cùng lp vào quán. Lan ngi đó, sau chiếc bàn con bên ca s. Các bn tôi ai cũng nh́n v phía Lan, c̣n cô bé th́ chng nh́n ai, c lng l mt ḿnh. Ngi mt bàn xa mà tôi như thy c bu tri hoàng hôn tím, tím ngát ngoài kia đang in trong đôi mt Lan. Măi đến khi chúng tôi ra v, Lan mi ngoái nh́n, ánh mt thơ ngây mà năo nùng. Bng dưng đ mt, ri tôi thy hong s v́ ḿnh đă đ mt...  


M
t người con gái chiu nào cũng ngi quán Tím, chng bao lâu đă thành đ tài đ bn con trai bàn tán Con Lan sa tươi trông xinh vy ch nó mc bnh s đàn ông. Đếch thng nào đến gn được, nó tránh như tránh tà. Không phi đâu, nó gi giá đ ch ly Vit kiu, thng Hùng Cali v ngày nào cũng trc nhà nó. Gi giá cái ǵ, nó ưa thng Qun chy bàn cà phê Tím. Tao thy nó ngi mt bàn vi thng Qun, khóc rưng rc. Tôi im lng, mt lát sau mi bo: Khó tin. đi chuyn ǵ mà chng có th xy ra - bn tôi nói, v ông c non - Chiu qua chính mt tao thy nó chy ra sau quy đưa bc thư cho thng Qun.

 
Đ
p xe v đă đến quá lăng T Đc, t nhiên tôi bt rt không chu được. Tôi quay xe, đp v nhà Lan. Mưa phùn lướt thướt trên con đường v Bao Vinh xa tp. M Lan hi: Nhà chùa có vic ǵ mà nhc cháu lên? Thy Qun v nhn, tôi cho cháu đi ngay ri. Tôi tái mt, không kp chào, đp xe đi như tên bn. Tim tôi di th́nh thch v́ âm vang nhng li nói ca sư huynh khi Lan mi lên tho am ln đu: Cô gái này đp đ thanh tú nhưng đuôi mt quá dài, môi mng, c cao, tai nh. Đy là tướng hng nhan mnh yu.... Tri chp chong ti, ti Nam Giao. Nh́n dáo dác hai bên đường, t́nh c thy Qun và Lan cùng ngi trong quán c. Qun gi rượu, đang ép Lan ung, Lan lc đu, Qun c nài. Tôi đi vào, đm mnh vào mũi Qun: Đ la đo. T nay cha cái thói d gái đi. Quay sang Lan, tôi nt: Đi v! Không biết Lan có b mt th thuc mê ǵ không, mt ngây ngây như b b bùa. Tôi ch Lan đi. Qun biết tôi có vơ Thiếu lâm nên đành chu phép, hm hc chùi máu mũi nh́n theo, cái nh́n ca mt con thú mt mi...  
Trên đ
ường v, Lan tnh li, gc mt vào lưng tôi, khóc: Em nh Qun chuyn đến anh nhiu thư, anh có nhn được không? Tôi cau mt: Em kh lm, sao li đi vi thng Qun? Qun bo em ung vài chén cho m ri lên đàn Nam Giao ch Ninh đến. Em đng quên, tên em là Tinh Khôi. Đng di dt đ bn lưu manh làm nhơ bn. Nước mt Lan chy thm qua chiếc áo lam ca tôi, thm vào đến da tht. Dng xe, tôi ngi xung v c ven đường. Lan ngi bên tôi. Đêm nào nm mơ cũng thy anh dt em đi thăm vườn phong lan. Ḿnh v trng lan trong sân nhà em đi, có thích hơn không? Tôi không tr li, ngt nhng cng c, ṿ nát trong đôi tay run run. Trên kia, trăng sáng quá, tṛn và rc r như chiếc mâm vàng gia tri. Bng nhiên ḷng tôi miên man nh nhng câu chuyn cha tôi vn k ngày xưa... Em có thích nghe chuyn c tích không? Thích. Tôi k cho Lan nghe chuyn người t tù đi chiếc mâm vàng đy nước đi t cng hoàng cung vào trước ngai vua mà không sánh ra ngoài mt git, Lan nghi ng: Sao có người làm được như thế? Tôi gt đu: Ngày y, nhà vua cũng đă hi như vy. V thin sư tr li: B h ha nếu y làm được th́ s tha ti chết. V́ l sng chết ca y, nên dù vic khó vô cùng mà y vn chăm chăm làm bng được. Nay nếu b h cu gii thoát cũng như người này cu sng th́ vic tu hành dù khó my cũng có th vượt qua. Lan ngước nh́n tôi, ln đu tiên tôi nhn ra trong hai cái giếng êm như nhung ca mt cô bé nhng tia sáng ương ngnh l lùng. Em hiu ri. Anh xem tu hành là chuyn sinh t ca anh. Vy nếu em li xem anh là chuyn sinh t ca em th́ sao? Anh và em, ai đi trn đường, ai b cuc? Tôi bo: Em nói ǵ thế? Chuyn sng chết mà nghe c như là tṛ chơi sp nga ca tr con. Lan cười... Bàn tay nh nm ly tay tôi, ngón thon vuôn vut như cánh hoa ngm sa. V đp này có phi phù du? V đp này là sc hay không? Ch thy ngp v́ trăng. Trăng sáng quá. Thôi, v đi em. Tôi đp xe, trước mt tôi chp chn lp loá nhng con đường. Nhng mê l gia đo và đi, gia ma và Pht...

  
Vi
c ln xn quán c chng my ngày đă đn đến chùa. Cô tôi biết, tc lên ngay. Tôi bo: Cô đng lo. Chng có chuyn ǵ đâu. Không có la làm sao có khói. Ăn c, đánh ln, dành gái. Thế c̣n ǵ là tu hành? Tau mà gp con ma n đó, tau tước t dưới tước lên. Tôi ngn người mt lúc ri hiu ra, không nín được cười. Cô bc tc: Cháu tưởng chuyn ǵ cũng cười là xong sao? Qu là chuyn không th cười mà xong. My hôm sau, gia đ́nh Lan mi tôi v.

  
Con ma n
đă ung hai mươi viên Sedusen, may sao nhà biết được, ch đi cp cu. M Lan chp tay ly tôi như ly B Tát: Bác biết tính con Lan lm, t nh nó đă nói là làm, đă làm là làm ti cùng. S e cu thoát ln này, nó li t sát ln na. Con cu nó cho bác đi con. Tôi cung quưt: Bác bo con làm sao được? Con c gi v đi, bây gi nó mi ln, tính c̣n ngông cung, vài ba năm na chng chc ri t nhiên nó hiu ra. Ông ch tch hi hoa cnh mt đ au, nh́n tôi ch đi mt lúc ri bo v: Nói như bà cũng khó. Chú Ninh đây tướng mo khôi ngô, trước sau ri s có phước được che lng vàng. L nào v́ con ḿnh mà đ người ta mang tai mang tiếng. Tôi th dài: Cháu đi tu không phi là mong lng vàng che đu. Ch v́ nguyn gi thân trong sch đ tng cho m cháu mt ngh́n ln kinh Thu Sám. Nh ti m, tôi bt giác đau đn trong ḷng, đng dy đi...

  
Tôi v
chùa, t y không đi đâu. Thy bo: Sao con b hc? Tôi nói: Sui xa, con mun ra trin núi đào giếng. Tôi t đày ḿnh trong nhng nhát cuc trên si đá, đêm v tng kinh, vn đôi khi cht nghe tiếng ḿnh khc khoi. Có lúc na đêm cht tnh, thy thy ngi bên giường, lâm râm nim chú. Tôi ht hong vùng dy: Bch thy. Thy tôi bo: Con git ḿnh, nói mê luôn, ht tung c chăn. Tôi nói: Con tnh ri. Rước thy đi ngh, con xin ra b Pht nim Cu An. Thy lng l mt lúc ri bo tôi: Tâm không an, có cu cũng vô ích. Tôi gt đu thú nhn. Bao nhiêu đêm, c chp mt là thy Lan hin ra, mnh d, thanh thoát, đu đi chiếc mâm vàng sóng sánh nước đi thng đến b vc. Tôi nghe tiếng thét ca nàng vang đng c gic mơ, nàng nhào xung rơi thng vào không gian mênh mông như chiếc lá ĺa cành trước gió. Thy ơi, nếu vào Niết bàn mà phi đp lên mt chiếc lá, Pht có làm không? Xin thy cho con hay, tri đt nng hơn hay chiếc lá nng hơn? Thy nh́n vào mt tôi: Ch có con t tr li được thôi. Ngày mai con hăy v, c nh́n thng vào nghip duyên mà t quyết đnh ḷng ḿnh. Tôi lc đu: Thy quên sao? Con đă th khi nào đào xong giếng mi xung núi.

  
Ra xuân, đ
ường lên núi khô ráo. Hai tay tôi ướt bùn đ, nhng git nước đu tiên đă a ra t ḷng đt sâu. Tôi chy v chùa, đnh vào tŕnh thy nhưng người đang làm l. Có người thí ch dâng hương trong b Pht, mùi trm mi thơm thơm trong không gian.

  
Đang d
i nước ra tay, tôi nghe có người bước đến: Chú Ninh!  
Tôi ng
ng lên. M ca Lan. Bác lên chùa cu cho em đi b́nh an... Bà đưa cho tôi mt cái túi nh, ri va quay đi va đưa khăn lau mt.

 
Nh
ng ḍng ch trong thư, mnh mai và run run như nhng cánh lan:  
B
n trăm ngày ch anh quán Tím, cui cùng em cũng hiu ra là ḿnh thua cuc. Đă đi mà chng ti, l ra th́ phi chết. Nhưng em chết th́ anh làm sao yên ḷng đi trn con đường tu. V́ vy, em đă quyết đnh ly chng xa x. Trong cái túi này là cây hoàng lan con, em nguyn t́m cho anh bng được ri mi ra đi. Em vn nh li anh nói, mt đi anh ch thích hoàng lan...

  
Ng
ười ta c bo em khôn, ly ông Vit kiu đi Tây đi M cho sướng ch theo chi chú tiu trc đu. Nhưng đi Tây đi M không phi là chí nguyn ca em. Ly mt người ḿnh không thương, đến mt nơi xa l vi em c̣n kh hơn là chết. Xin anh hăy tng cho em mt ln kinh cu siêu thoát, mt ln thôi...

  
B
t giác, tôi oà khóc. Nước mt theo nhau lăn trên má tôi như ép cho hết nhng ḍng tc lu cui cùng. C khóc đi con - Thy v v khi thy tôi lung cung che mt - Thy chưa nghe nói g đá thành Pht bao gi. Tôi nc n: Bch thy, thy có cho con trng cây Hoàng Lan không?  
Th
y bo: C cây vô ti, sao ḿnh không th bao dung? Ri mt tay dt tôi, mt tay cm túi cây đến bên góc vườn, thy t ḿnh trng xung.

 
Tôi t
ưới cây bng nước giếng chùa. Hoàng lan ln lên, năm này qua năm khác, n hoa vàng mong manh. Mong manh như tt c nhng ǵ đp trên thế gian.

  
Tôi c
m ḷng thôi thương, thôi nh


Trn Thùy Mai