Tôi đi Lễ Bách Tự
Trong khi đi “Học Tập Cải Tạo” ở Trăng Lớn, Kà-Tum tôi có nguyện khi được về với gia đ́nh, tôi sẽ đi lễ tạ 100 cảnh chùa tại Sàig̣n. Ngày 2 tháng 9 năm 1977 tôi được tạm tha về đi “Hồi hương lập nghiệp” ở xă Phú Ḥa huyện Châu thành tỉnh Long Xuyên, nay là xă Phú Ḥa huyện Thoại Sơn tỉnh An Giang.
Tôi được tạm tha về sớm, nhờ anh Vũ Hữu Thuận, là con của một ông cựu Sư Trưởng Sư Đoàn 500, là sư đoàn đang phụ trách trông nom bọn chúng tôi ở Kà-Tum. Hệ thống giấy tờ cho đến khi tôi được cầm “Lệnh tạm tha” là ngày 16 tháng 9 năm 1997, khi tôi về tới Sàig̣n ngày hôm ấy th́ anh Thuận đă vượt biên rồi. Về sau tôi được biết anh Thuận định cư ở Houston, nhưng anh cũng đă mất vài năm sau đó, nên khi tôi sang Mỹ năm 1991 đă quá trễ, nên không thể liên lạc nói lời cám ơn anh đă giúp tôi.
Đất Sàig̣n có rất nhiều chùa, nhưng sau khi “giải phóng miền Nam”, tôn giáo không được phát triễn, lại gặp lúc thời buổi khó khăn, cơm gạo không có đủ ăn, nhiều chùa phải đóng cửa đi làm nông để tự túc, Thượng Tọa Thích Thanh Kiểm trụ tŕ chùa Vĩnh Nghiêm phải đóng cửa chùa, đạp xe lên Nghĩa Trang Vĩnh Nghiêm, để canh tác ruộng nương trên đó (nay khu đất nầy nằm sát bên cạnh Nghĩa trang Vĩnh Nghiêm, đă xây dựng thành Phật học viện Vĩnh Nghiêm tọa lạc tại số 9 đường Chung Thị Minh, Phường Tân Thới Hiệp (P. Hiệp Thành) do Thượng Tọa Thích Giác Dũng trụ tŕ.
Tu viện Vĩnh Nghiêm số 9 đường Chung Thị Minh P. Hiệp Thành Q. 12 Tp. HCMT́nh h́nh đất nước mới giải phóng, tôn giáo chưa được phát triễn, chùa chiền đóng cửa, chư vị Tăng, Ni phải đi lao động để có gạo mà ăn, tránh phải ăn cao lương thay cho gạo.
Cho nên tôi đi lễ 100 cảnh chùa tại Tp. HCM thời đó thật vất vả, phải đạp xe đến chùa nọ, chùa kia cả tháng mới xong v́ đa số chùa phải đóng cửa, nếu không kẻ trộm vào đánh cấp chuông bán đồng nát để mua gạo ăn.
Tôi thật t́nh muốn ghi lại t́nh h́nh chùa chiền, của Phật Giáo là thế đó, nhưng chắc nhà thờ, Thánh đường, Thánh thất cũng không tránh khỏi cảnh quạnh hiu của thời buổi “củi quế, gạo châu” tại đất Sàig̣n, được mệnh danh là Ḥn ngọc Viễn Đông trước ngày 30 tháng tư năm 1975.
Tôi nhớ khoảng năm 1984, tôi làm Trưởng Pḥng Kinh Tế Kế Hoạch cũa Công Ty Trang Bị Kỹ Thuật thuộc Sở Công nghiệp Tp. HCM, có một anh cán bộ ngoài Bắc vào Tp. HCM, giao dịch để mua nhà máy chế biến Đường công suất vài tấn ngày, anh cán bộ ấy mang từ Bắc vào biếu cho tôi 1 chục chén sành mà anh ta rất trang trọng kín đáo mang vào pḥng làm việc biếu cho tôi ! Chắc anh ta nghĩ rằng trong Nam cũng thiếu chén bát đủa, chớ không biết rằng trong Nam như gia đ́nh tôi dùng chén bát kiểu, chớ không dùng chén, bát sành từ lâu. Nói lên điều nầy để nhắc lại nhà cầm quyền miền Bắc đă tuyên truyền Miền Nam nghèo khó, nên sau 1975 mặc dù đất nước đă thống nhất nhưng không cho người Bắc vào Nam và cũng không cho người Nam ra Bắc tự do, để một thời gian cho người miền Bắc xóa bớt nghèo khó. Xóa bớt chánh sách dối trá người dân ở cả 2 miền Nam Bắc.
Thời đó, tôi đi giao dịch các tỉnh phía Nam như G̣ Công, Bến Tre, Tây Ninh, Trà Vinh, Rạch Giá, An Giang … Nam Vang, nhưng chưa ra Bắc lần nào, cũng thiệt tḥi cho tôi ngày ấy, nhưng sau nầy từ Mỹ về tôi đă đi Tour nhiều nơi ở Trung cũng như Bắc, tôi đă tham quan Chùa Bái Đính ở Ninh B́nh.
Chùa Bái ĐínhTôi đă đi Sapa, Hạ Long, c̣n một nơi muốn mà chưa đi là chùa Đồng Yên Tử ở Quảng Ninh.
Chùa Đồng, Yên Tử, Quảng NinhHy vọng và mong có ngày được như ư, nhưng tuổi già và thời gian cứ lặng lẽ trôi.
866411092025