Trại Huê Nghiêm - Thủ Đức
Từ lâu Gia Đình Giác Minh trong những cảnh hợp, tan bao nhiêu lần chung sống hòa ánh Đạo thiêng, để xây dựng một thế hệ đang hướng về con đường tìm chân lý.
Tuy đã thay đổi rất nhiều trong bốn năm qua, thay đổi tất cả màu áo Lam, những mái đầu xanh và thời gian cũng thay đổi, những tiếng vang về văn nghệ và xã hội vẫn còn để lại nhiều ảnh hưởng… Nhưng về hoạt động thanh niên thì Giác Minh chưa có gì đáng gọi là to tát, đối với dòng lịch sử Gia Đình Phật Tử ở Nam Việt.
Vì thế Đoàn Trưởng La Hầu La, “Anh Vui” muốn có một chút gì gọi là hoạt động thanh niên của Gia Đình, bằng cách đưa Đoàn đi cắm trại cùng nơi mà Gia Đình Chánh Đạo là Gia Đình Phật Tử Trung Ương Nam Việt cắm trại. Đó là chùa Huê Nghiêm - Thủ Đức -.
Lên đường lúc 18 giờ tại chùa Giác Minh.
Ra đến ngoại ô, đường bắt đầu ít dần xe, gió đồng ruộng nhẹ mát, hai bên lề đường bóng tối vẫn âm thầm theo đuổi chúng tôi, trăng lờ mờ ẩn mình sau những đám mây trắng nhẹ trôi.
Trước mắt tôi hiện ra vài ánh đèn điện, mọi người như cởi mở vì đã đến chợ Thủ Đức.
Nghỉ ở chợ hơn 10 phút cho trại sinh mua thức ăn. Tại đây có anh Liên Đoàn Trưởng Gia Đình Chánh Nghiêm Dương Thanh Cảnh tiếp đón chúng tôi.
Nhìn đồng hồ tay hơn 20 giờ 30 tối và có lẽ tất cả trại sinh đều thấy sắp có cuộc cách mạng bao tử. Đến đất trại, sau khi chia từng khu trại, mỗi người đều vui vẻ làm việc trại. Đạm và tôi dựng lều xong không quá 8 phút, Đạm và tôi cùng một trại, hai chúng tôi chia nhau đào hố làm bếp, sửa soạn một bữa ăn chay.
Khi thức ăn chín, trại Nhụ với Sước và trại của hai chúng tôi, cùng ăn chung ở trại chúng tôi dưới ánh nến lờ mờ, thức ăn gồm có mướp xào, dưa xào, canh bắp cải và muối vừng. Nồi cơm của Đạm nấu rất tài, trái lại nồi cơm của Sước thì hơi nhảo, ăn xong gần 10 giờ.
Để cho buổi trại có phần linh động và khi về ở tâm thức trại sinh sẽ mãi mãi ghi vào đây ánh lửa hồng, những lời quý giá, những cuộc vui nho nhỏ.
Ngọn lửa bắt đầu cháy sáng, trong lúc đó chúng tôi nắm tay nhau vui ca bên ánh lửa hồng cho đến lúc lửa cháy tốt, sau vài lời giới thiệu trại sinh với Ban Huynh Trưởng Gia Đình Chánh Nghiêm có anh Cẩn, Hữu, Bửu và anh Kỳ. Anh Cẩn thay mặt Ban Huynh Trưởng Gia Đình Chánh Nghiêm có vài lời chào mừng chúng tôi và anh mong rằng sẽ có lần được tiếp đón chúng tôi một cách đầy đủ hơn. Tiếp theo anh Vui thay mặt Đoàn La Hầu La có lời cám ơn Ban Huynh Trưởng Gia Đình Chánh Nghiêm đã hết lòng giúp đỡ chúng tôi, và nhất là các anh dành cho chúng tôi thời gian quí báu để dự buổi lửa trại.
Cũng như ngọn lửa thiêng đêm nào đã chứng kiến lời phát nguyện của anh Nguyễn Huy Nghiễn trong đoàn sinh của Đội Sen Vàng.
Để cho buổi la trại thêm phần vui vẻ, hai Đội đều có phần trình diễn văn nghệ hay cuộc vui, trước tiên Sen Vàng, anh Nghiễn bày ra trò chơi hơi vui vui, tiếp theo Sen Trắng toàn Đội hợp ca bản Đêm Khánh Đản tuy không có tập trước, nhưng chúng tôi cũng tạm hợp ca được thôi.
Vì theo lời giới thiệu của anh Vui, anh Ngọc Kỳ đơn ca bảnTìm Chân Lý của chính tác giả đơn ca lúc 23 giờ 45.
Vì là Trại Trưởng anh Vui của chúng tôi cũng phải góp phần văn nghệ đêm lửa trại với bản Đi Xích Lô.
Như thế tạm như là buổi lửa trại chấm dứt, chúng tôi tiển chân BHT Gia Đình Chánh Nghiêm với bài hát vui.
Sương đêm rơi ướt áo chúng tôi, có lẽ tất cả trại sinh đều cảm thấy lạnh và nhất là mệt mỏi sau một cuộc hành trình.
Chấm dứt buổi lửa trại đúng 12 giờ 15 phút, trở về trại Đạm và tôi sửa soạn một giấc ngủ ở trại.
Nơi đây chúng tôi không phải đãi muỗi như độ nào ở chùa Giác Lâm, nhưng ngọn gió lạnh vô tình tung hoành trại chúng tôi, bộ kaki và chiếc chăn của tôi không giúp đỡ gì hơn …
Đạm và tôi không có gì phải tâm sự với nhau, vì quá mỏi mệt, chúng tôi để cho tâm hồn đi vào giấc ngủ bao giờ mà không biết, có lẽ khi ấy trên bầu trời trăng vẫn âm thầm soi sáng cảnh vật mơ màng.
*
Trước 5 giờ, sương vẫn còn quyện lấy chúng tôi, gió sáng lạnh buốt đè nặng giấc ngủ, nhưng tiếng còi tập họp, làm chúng tôi phải tung chăn sửa soạn tập thể dục, Đoàn Trưởng chạy, các bạn chạy, làm cho tôi cũng phải chạy, cử động để lấy lại sức nóng cho cơ thể …
Tập thể dục xong trở về trại làm vệ sinh, sửa lại bếp và trại mà đêm hôm chúng tôi đã bỏ dở.
Sửa soạn xong, chúng tôi điểm tâm gần 7 giờ, một đoàn xe đạp của các Đoàn viên Gia Đình Phật Tử Chánh Đạo đến, và sau đó một chiếc ô tô chở một Đoàn Thiếu Nữ chạy sau.
Gia Đình Chánh Đạo cũng cắm trại trong vùng chùa, nhưng cách nhau bởi những vườn cây, như thế là hai khu trại tuy gần mà cách biệt nhau, vì không thấy nhau.
Đúng 7 giờ sáng chúng tôi bắt đầu làm lễ, vào trong chùa Huê Nghiêm cũng giống như chùa Giác Lâm, chánh điện cũng nhiều tượng, hai bên cũng rất nhiều tượng La Hán… xem rất trang nghiêm. Đạm và tôi lo chuông mõ, Đoàn Trưởng chủ lễ. Tiếng nguyện của anh Vui như độ nào…, tiếng của Đoàn sinh đều đều đưa dần vào cõi Đạo thiêng, thanh thoát, nhiệm mầu.
Lễ Phật xong, chúng tôi trở về trại và sửa soạn một cuộc thăm viếng ngôi chùa Phước Tường gần Thủ Đức.
Đội Sen Trắng được đi trước nên Nhụ có nhiệm vụ dò theo bản đồ để đến tận chùa.
9 giờ 30 chúng tôi đến chùa, Thầy Trụ Trì ở đây vui vẻ đón chúng tôi, Thầy có vài lời với chúng tôi, đại ý là Thầy rất vui mừng được biết chúng tôi những mái đầu xanh sẽ phụng sự và truyền bá Đạo sau nầy.
Để có một kỷ niệm hòa đồng điệu sống cùng một lý tưởng, chúng tôi xin phép Thầy chụp một “pô” ảnh làm kỷ niệm.
Sau đó chúng tôi đi viếng cảnh chùa, rất nhiều cây thông trồng như ở giữa rừng hoang vu, các em bé nơi đây lúc nào cũng vui vẻ chạy giỡn với chúng tôi.
Để hiểu rõ sự hoạt động của các Đoàn sinh, anh Đoàn Trưởng kiểm soát lại những gút, tuy chưa được đầy đủ, song như thế cũng chứng tỏ là tạm đủ.
Gần 11 giơ, chúng tôi quay về trại, không về ngay trại mà chúng tôi về chợ Thủ Đức để mua thêm thức ăn.
Về đến chùa, hôm nay lại có thêm Hùng, Độ, Quốc và Khiết, Thiếu Niên mới đến, vì hôm qua họ lạc đường (do đến chùa Giác Minh trễ).
Kể ra Thiếu Niên cũng có rất nhiều tinh thần, từ những sự đoàn kết cho đến sức chịu đựng.
Chúng tôi sửa soạn bữa cơm trưa, thức ăn sửa soạn có vẻ tươm tất hơn.
Thức ăn của Sước có khoai tây rán, đậu xào và Đạm có rau muống luộc.
Cũng như đêm hồi hôm, nồi cơm của Sước vẫn nhảo, cơm của chúng tôi rất ngon miệng.
Một bác ở Thủ Đức - Hội viên Phật học – mua cho chúng tôi kẹo bánh, có lẽ từ trước đến nay, đi trại chưa có một lần nào chúng tôi lại có cái hân hạnh đó.
Ăn xong, trại sinh Sen Vàng đãi chúng tôi một nồi “chè đậu”, chỉ không được ngọt, nhưng đặc biệt là nồi chè ăn trưa, chớ không như độ nào ở chùa Giác Lâm ăn khuya.
12 giờ 30, chúng tôi nhổ trại. Để có một chút gì gọi là gặp gở, anh Đoàn Trưởng La Hầu La nhờ Ban Huynh Trưởng Gia Đình Chánh Nghiêm chuyển lời đến Ban Huynh Trưởng Gia Đình Chánh Đạo một cuộc gặp gở vài phút, đồng thời anh Vui (Trại Trưởng) cũng tìm gặp anh Trưởng ban Hướng Dẫn Trung Ương của Gia Đình Phật Tử Nam Việt (Tống Anh Nghị).
Đúng 13 giờ 30 chúng tôi được anh Trưởng Ban Hướng Dẫn GĐPT Nam Việt có vài lời với chúng tôi. Đại ý anh nói:
“…. Các em, đã từ lâu anh nghe và biết Gia Đình Giác Minh rất nhiều, hôm nay anh rất sung sướng là được gặp ở đây.
Mặc chiếc áo Lam, anh tin tưởng ở các em rất nhiều … và chúc các em gặp nhiều đạo duyên trên bước đường các em đang bước tới ..”
Một tràng pháo tay, sau đó anh Trưởng Ban Hướng Dẫn giới thiệu anh Phú, Huynh Trưởng Gia Đình Chánh Minh và Đội Sen Nâu Chánh Đạo.
Đôi bên qua một lần chào nhau, anh Vui có một vài lời với anh Trưởng Ban Hướng Dẫn và Ban Huynh Trưởng Chánh Nghiêm lời cám ơn và anh mong rằng sẽ có một cuộc gặp gở sau nầy, để trao đổi những kinh nghiệm xây dựng cho Gia Đình Phật Tử.
Để kỷ niệm ngày gặp gở tất cả những chiếc áo Lam hôm đó cùng giữ một kỷ niệm với vài “pô” ảnh, sau đó chúng tôi xin chữ ký để kỷ niệm, anh Phú có viết cảm tưởng của anh:
“… Màu áo Lam của chúng ta, gặp gở nhau là sự thường tình. Tuy vậy một đôi phút hàn huyên thì cũng chả đủ vào đâu. Một dịp khác chúng ta hy vọng sẽ có nhiều thú vị hơn.”
Sau đó chúng tôi khoát ba lô lên vai, phóng mình trở lại Thủ Đô, vì còn các em mong đợi chúng tôi.
Về đến Giác Minh 15 giờ kém 15.
Buổi trại đòi hỏi nhiều ở những trại sinh bao nhiêu chịu đựng, nhưng chúng tôi đã được anh ủi, khuyến khích, với bao nhiêu lời khen tặng…, đó cũng là những tiếng chuông nho nhỏ điểm lên cho chúng tôi ý thức sau nầy …
Ngày 4-12-1958
Trích trong đặc san NHỊP CẦU ấn hành vào Thành Đạo năm Mậu Tuất (6-1-1969)