Tùy Thuận chúng sanh
Bác Liệu !
Hai tiếng ấy với chúng tôi nó thật chân t́nh với người gọi và cũng thật thân thương với người được gọi – chúng tôi, không có cảm giác xa cách hay sờ sờ như gọi các Bác khác – Nó như thế nào ấy …
Bác Liệu ! Con người luôn sống trong hoài niệm, bởi những câu chuyện khi gần gũi tṛ chuyện chỉ duy là ... Bác Lợi ngày xưa với những phụng sự, phục vụ Áo Lam và rồi cuộc chia tay cuối đời thật buồn …
Rồi Anh Khiết nữa; tôi chưa hề gặp mặt nhưng qua Bác Liệu tôi thấy thật gần gũi và thật bối rối như Anh trong ngày 30/4 năm ấy, rồi và rồi nhiều anh chị lắm của những mùa Áo Lam yêu thương thắm thiết của chập chùng Kỷ Niệm – Kỷ Niệm của T́nh Lam một thời gắn bó, nó cho tôi “Kẻ đến muộn” mà cũng ấm ḷng v́ được đứng chung trong câu chuyện và Hạnh phúc v́ tưởng rằng những điều đó không bao giờ phân rẽ với Quê Hương, với con người và với cái gọi là Phật Giáo.
Càng ngày Bác càng thưa dần câu chuyện ….. chỉ c̣n lại tiếng thở dài.
Tiếng thở dài th́ ngắn nhưng thời gian và sự kiện để có tiếng thở dài th́ thật chập chùng duyên khởi, trong tôi cũng là lạ v́ chưa gặp đủ các Anh các Chị các Bạn nữa th́ đă chuẩn bị nhạt nḥa “Kỷ Niệm”, dường như “dĩ văng giờ đă xa rồi” v́ Bác không c̣n kể nữa.
Hôm Tết Bác thật yếu, anh Phúc Thiện van vái cho Bác qua được ngày Tết th́ vui mừng, và Bác vượt qua ½ năm rồi đấy. Điều đến cứ đến, thuận duyên mà thôi !
Tôi không buồn lắm v́ nhận được cái tánh “Tùy Thuận” từ Bác lúc nào không biết, dẫu Ngài Phổ Hiền luôn nhắc nhở trong Đại nguyện của Ngài, nhưng tại sao tôi lại nói nhận được từ Bác? V́ Bác có quá nhiều câu chuyện của một thời đất nước qua phân, của một thời con người Học và làm điều NHÂN BẢN – “MỘT THỜI XA VẮNG” mà làm “NỨC NỞ HỒN NHAU” – Bác vui Bác buồn, Bác sôi nổi hay thỏ thẻ theo câu chuyện tùy vào câu chuyện, kín đáo hay phơi bày cho vận nước.Bác đă vượt thoát và sống an toàn, không bằng dối người, hại bạn; hay bợ đỡ xu nịnh – mà bởi Tùy Thuận chúng sanh – Có lần Bác nói “Sống với kẻ bất nghĩa gian manh, ác độc th́ bên ngoài thật là mềm mỏng và trí óc phải thật tỉnh táo mới mong thoát nạn !” cái giọng Huế của Bác nghe mà xót xa và buồn thế nào ấy.
Hôm nay, những ṿng hoa thật đẹp chung quanh Bác, thật nồng nàn t́nh con người dành cho Bác – Những ṿng hoa ấy là H́nh Tướng của Tố chất tấm ḷng của Bác, là chất keo kết dính ACE Vĩnh Nghiêm một thời thân ái, nó đang dần khô héo để ră rời một thân xác và buông lơi tất cả những Huynh đệ cách chia. Tôi đảnh lễ Đức Phật và Bác cầu mong chư vị Ban Ân Phúc cho Vĩnh Nghiêm dù xa hoặc gần vẫn luôn có nhau trong tinh thần Tùy Thuận và vô úy – Bác Liệu cũng đă có nhắc lời Đức Phật dạy “- Tập họp trong ư Niệm Đoàn Kết
- Làm việc trong ư Niệm Đoàn Kết
và
- Chia tay trong ư Niệm Đoàn Kết.Bác đă hoàn duyên và trở về chốn Bác đă rời, Bác không lập thuyết, tạo ngôn nhưng Bác luôn nhắc nhở lời Phật dạy – và quan trọng nhất vẫn là “Tùy Thuận chúng sanh”.
Chúng ta, kết dây thân ái cùng Bác lần cuối cùng và kính tiễn Bác về đến chốn Tịnh An cùng không quên nhớ đến hành tŕnh Bác đă sống, tấm ḷng Bác đă trao và những việc làm Bác để lại thật đáng trân trọng.
Kính tiễn Bác.
Nghiệp đă Hoàn Duyên
Hạc về Trời
Tử Sinh như thoảng
Cuộc Rong Chơi
Sen Hồng một đóa
Vừa Khai Mở
Tịnh Lạc Tây Phương
Quả Đắc thời.
MINH THỊNH CAO BÁ HƯNG
H́nh ảnh bác Liệu trong trong tôi
Với anh Dương Nghiễm Mậu
với anh Tông
với chị Ngọ &anh chị Du Mỹ
với anh Hoài anh Thi
với chị Minh , anh Định
...luôn có tôi bên cạnh.
tdh