NÓI LÁO CÓ SÁCH

Có một anh chàng hay nói những chuyện không có thật nhưng người khác dễ tin , trong làng ai cũng phục anh là một người có tài nói láo . Tiếng đồn thấu tai nhà vua, vua muốn thử tài nên cho gọi anh vào chầu rồi truyền lịnh:

-Trẩm nghe anh có tài nói láo. Vậy trẩm truyền cho anh phải nói láo cho trẩm nghe một chuyện , nếu anh nói mà trẩm tin được th́ trẩm sẽ trọng thưởng, bằng không anh sẽ bị mất đầu.

Chàng nói láo liền khép nép tâu:

-Tâu thánh thượng, kẻ hạ thần từ trước tới nay đâu có nói láo,chẳng qua ông cố của hạ thần khi chết có để lại cho gia đ́nh của hạ thần một quyển sách. Đến nay đă ba đ?i, v́ không ai biết chữ nên chưa đọc qua, may thay cho hạ thần có chút ít chữ nghĩa, hạ thần đọc theo đó và nói lại cho mọi người chung quanh nghe. Thần đâu dám tự ư đặt chuyện nói láo, cúi xin thánh thượng rộng ḷng thương tha cho mạng sống, hạ thần xin về nhà mang đến dâng lên cho thánh thượng quyển sách kia, v́ hiện nay hạ thần đang để trên bàn thờ .

Vua tin theo lời truyền lịnh :

-Nếu vậy quyển sách của nhà ngươi quư lắm, trẩm cho phép về nhà mang quyển sách ấy đến đây cho trẩm xem thử.

Anh chàng nói láo liền tâu ngay:

-Tâu thánh thượng! Hạ thần vừa nói láo về quyển sách kia chứ thật ra gia đ́nh hạ thần làm chi có quyển sách nói láo đó.

Nghe qua nhà vua cũng phục tài anh chàng nói láo, chẳng những tha cho về mà c̣n ban thưởng vàng bạc theo lời nhà vua đă hứa.

Trở về mục lục cổ tích