Kháng thư của Tỳ kheo Thích Viên Định Phó Viện trưởng Viện hóa đạo, GHPGVNTN
GIÁO HỘI PHẬT GIÁO VIỆT NAM THỐNG NHẤT
VIỆN HÓA ĐẠO
Phản đối về việc công an bắt giam và cấm đoán sự tự do đi lại bất hợp pháp.

Như mọi người đă biết, chuyến xe đưa Ḥa thượng Thích Huyền Quang, Tăng thống GHPGVNTN, vào Sài g̣n chữa bệnh, trong đó có tôi, Tỳ kheo Thích Viên Định Phó Viện trưởng Viện hóa đạo, đă bị chặn lại tại dốc Tu viện Nguyên Thiều, và chính quyền tỉnh B́nh định đă bắt phơi nắng một ngày rất tàn nhẫn. Đau thương nhất là nhị vị Đại lăo Ḥa thượng đă trên 80 tuổi, mệt lă, đă xỉu trong xe. Đến 3 giờ 30 chiều mới cho đi. Ngày hôm sau, xe đến Lương sơn thuộc tỉnh Khánh ḥa th́ bị công an chận bắt.

Sau khi bắt mọi người xuống xe, công an giải mỗi người vào mỗi pḥng riêng để khám xét người và đồ đạt. Sau đó tôi bị giải về trụ sở công an quận B́nh thạnh, nơi tôi đăng kư hộ khẩu và trụ tŕ chùa Giác hoa (15/7 Nơ trang long, P.7, Q. B́nh thạnh.)

Nghe người công an đọc lệnh với lư do: “Ngăn cản người thi hành công vụ." Tôi đă hỏi ngay: “Ai đă thi hành công vụ ǵ? Và tôi đă ngăn cản như thế nào?" Người công an đó trả lời: "Thầy muốn biết th́ kiện lên trên chứ tôi không biết?" Đây là cuộc chặn bắt giữa đường, không có trác ṭa, cũng không báo cho thân nhân người bị bắt. Việc bắt này như là một vụ bắt cóc.

Đến trụ sở công an B́nh thạnh lúc 6 giờ 30 chiều ngày 9/10/2003 và họ bắt tay vào làm việc hỏi cung gần suốt đêm đó và luôn 2 ngày hôm sau. Về việc:

- Tường tŕnh cuộc họp tiền đại hội ngày 1/10/2003.
- Việc ngăn chặn tại dốc Tu viện Nguyên Thiều.
- Tranh căi pháp lư GHPGVNTN.
- Cuối cùng và quan trọng nhất là ép buộc từ chức Phó viện trưởng VHĐ.

Khi công an thành phố hỏi, tôi có thể không trả lời, v́ việc bắt giam là bất hợp pháp như đă nêu trên, nhưng v́ họ hỏi về Đại hội bất thường tại quốc nội, một đại hội mang tính lịch sử, nói lên tiếng nói cũng như nguyện vọng, ư chí tâm hồn của Tăng tín đồ Phật giáo Việt nam, của một giáo hội chân chính, kế thừa xứng đáng chư vị tổ sư đă trải qua 2000 năm lịch sử truyền bá Phật giáo. Đại hội này đáng lẽ phải có truyền thanh, truyền h́nh, phóng viên báo chí cùng một lúc loan tin để khắp thế giới cùng nghe thấy, nhưng rất tiếc chỉ có một cái loa đặt trong pḥng họp; người nghe cũng chỉ có khoảng 50-60 người hiện diện và mấy người công an, mặt trận, ban tôn giáo đứng ngoài hè nghe thôi, đáng tiếc thật! V́ vậy nên tôi đă hoan hỷ kể sơ lại cuộc lễ giống như tập hồ sơ Đại hội mà tôi mang theo (đă bị lập biên bản tịch thu và kết tội "tàn trử tài liệu bất hợp pháp" (kết tội người giám làm Phó viện trưởng VHĐ lại thêm tội giữ hồ sơ đại hội, cũng giống như kết tội người dám cày ruộng lại thêm tôi vác cày), đáng tiếc là không có cuộn phim chiếu lại cho mấy chú công an này xem. Trên đường từ Tu viện Nguyên Thiều về chùa Linh Sơn Vạn giă, chúng tôi được xem lại cuộn phim cuộc lễ, mới thấy cảnh trang nghiêm, thanh thoát, tuy ít người nhưng bầu không khí, khung cảnh mới hùng tráng làm sao! Mấy chú nào được cuốn phim có phước hơn mấy chú này nhiều, ít nhất cũng gieo vào điền một niệm từ bi giải thoát. Chuyện đại hội th́ chỉ nói ít thôi v́ đă có tập hồ sơ rồi.

Qua chuyện chận xe lúc 5 giờ sáng ngày 8/10/2003 cũng lại là việc đáng kể nữa. V́ đây là bằng chứng những hành động phi pháp dối trá lừa gạt xảo quyệt tàn ác của chính quyền Cộng sản đối với GHPGVNTN. Họ đă bắt phái đoàn chúng tôi, hầu hết là thành viên lănh đạo cao cấp trong Hội đồng lưỡng viện GHPGVNTN phơi nắng một ngày từ sáng đến 3 giờ 30 chiều (muốn biết chi tiết xin xem “Sự biến Lương sơn” bài tường thuật của thầy Tuệ Sỹ). Ngày hôm nay là ngày của ư chí và sức mạnh tuổi trẻ, là ngày của ḷng dũng cảm của đồng bào Phật tử Việt nam, là ngày mà các vị lănh đạo cao cấp GHPGVNTN thể hiện đầy đủ từ bi, trí tuệ và hùng lực, là ngày của chính nghĩa thắng gian tà! Cuối cùng, với sự thể hiện ḷng quyết bảo vệ Chánh pháp của hơn 200 tăng ni trẻ và hơn 1000 đồng bào Phật tử, chính quyền tỉnh B́nh định buộc phải cho phái đoàn ra đi…

Việc thứ 3 và 4 là cuộc tranh luận pháp lư của giáo hội và ép phải từ chức Phó viện trưởng VHĐ, 2 việc này song song liên tục suốt 2 ngày 2 đêm, người làmviệc cũng nhiều, đủ ban đủ ngành, công an thành phố, công an quận, mặt trận tổ quốc, ban tôn giáo, ủy ban nhân dân đủ cả, hết người này đến người khác, nói nặng cũng có, nói nhẹ cũng có, lư lẽ cũng có, t́nh cảm cũng có, ai cũng nói xoay quanh vấn đề này. Nhất là việc từ chức Phó viện trưởng VHĐ. Lâu nay tôi không giữ chức vụ ǵ trong giáo hội, mặc dầu từ trước tới giờ tôi vẫn là thành viên của GHPGVNTN, trụ tŕ chùa Giác Hoa ở Sài g̣n và Tổ đ́nh Thập Tháp ở B́nh định. 2 chùa này cách xa nhau trên 700 km. V́ chùa chứ không phải là công ty, hảng, xưởng ǵ nên không thể ngồi một chỗ điều hành được, tôi phải ra vào thường xuyên nên th́ giờ rất bận. V́ cảm đức và t́nh của nhị vị Đại lăo Ḥa thượng cũng như hoàn cảnh khó khăn của Giáo hội hiện giờ, nên khi Ḥa thượng Viện trưởng (được thả sau 2 năm quản chế) ra thăm đức Tăng thống tại Tu viện Nguyên Thiều, ngay sáng hôm sau, Ngài lên Thập Tháp bảo tôi tham gia Giáo hội, tôi chắp tay niệm Phật xin vâng lời. Và sau đó ngày 1/10/2003 đại hội đă đề nghị tôi giữ chức vụ Đệ nhị Phó viện trưởng VHĐ, tôi đă y giáo phụng hành.

V́ việc trụ tŕ bận rộn nên nay mới có dịp nói chuyện với chánh quyền được nhiều, suốt 3 ngày đêm c̣n ǵ nữa, bây giờ kể lại không hết được. Tôi chỉ kể lại vài vấn đề chính nghe cho vui thôi.

- Vấn đề pháp lư. Ở Việt nam hiện nay có 2 giáo hội Phật giáo: GHPGVNTN độc lập từ trước đến giờ và Giáo hội Phật giáo Việt nam, thành viên của Mặt trận tổ quốc do chính quyên dựng lên tại Hà nội năm 1981 – Tương đương với Thiên chúa giáo cũng có 2: Giáo hội Thiên chúa giáo trực thuộc La mă và Giáo hội Thiên chúa yêu nước, thành viên của Mặt trận tổ quốc (Tên thứ 2 không biết đúng hay sai). Tự nhiên lại có sự trùng hợp, tôn giáo nào cũng chỉ có 1 mẹ 1 con – vậy th́ dễ hư lắm, v́ con hư tại mẹ mà! – Tôi thấy như vậy cũng hay hay, mẹ đứng ngoài con nằm trong nôi (MTTQ) v́ đứng không vững sợ té ngă! Thế cũng được. (Cả 2 giáo hội con đều được thành lập sau năm 1975, đương nhiên 2 giáo hội mẹ đều trước năm 1975.) Nhưng không hiểu sao chính quyền lại nói GHPGVNTN đă bị khai tử? Tôi hỏi: “giấy khai tử đâu?” th́ được trả lời: “Chính quyền Việt nam chỉ có giấy công nhận (khai sanh) chứ không có giấy không công nhận (khai tử). Khi có Giáo hội Phật giáo Việt nam ra đời th́ GHPGVNTN coi như bị khai tử. Tôi nghĩ việc này cũng giống như việc, 1 loại xe đang hoạt động khi cho loại xe mới hoạt động th́ loại xe cũ coi như bị khai tử, sao có lư như vậy được? Nếu muốn cấm loại xe cũ th́ phải có giấy tờ để cho người ta biết và ngày giờ cấm để người ta c̣n chuẩn bị chứ sao lại ngang nhiên bắt bớ giam cầm mà không có giấy tờ ǵ cả. Đó là luật rừng, chèn ép và không công bằng! Họ c̣n bắt lỗi tại sao việc trong nhà mà quư thầy thông báo ra bên ngoài cho thế giới biết. Tôi nói: "GHPGVNTN có chi nhánh ở Hải ngoại nên chúng tôi thông báo, cũng như Thiên chúa giáo liên hệ với La mă có sao đâu? Họ trả lời: "Thiên chúa giáo có tầm vóc quốc tế, có thế lực quốc tế nên vừa rồi ḿnh phải uyển chuyển thừa nhận Hồng y, họ đă tấn phong mà họ không cần hỏi chính phủ ḿnh". Thật là xấu hổ buồn thương cho ḿnh. Tôi không ganh tị mà tôi thán phục Thiên chúa giáo vô cùng, tín đồ Thiên chúa giáo chưa tới 10% dân số mà họ vẫn giữ được sự độc lập tự do hiên ngang. Ngược lai, Phật giáo với 80% tại sao phải cúi đầu cho một thiểu số người dẫn dắt, c̣n ǵ tam quy, c̣n ǵ ngũ giới – Họ nói: "Bây giờ pháp luật chưa công nhận Giáo hội Thống nhất, thầy nghĩ sao?" Tôi cũng vui vẻ giải thích và dẫn chứng cho họ rằng: "Nếu như vậy th́ pháp luật sai, mà sai th́ phải sửa (sửa sai mà!) như thời gian từ năm 1975-1985 chính phủ không cho làm ruộng riêng tư nữa mà bắt phải làm chung – cha chung th́ không ai khóc – làm một thời gian dân không đủ lúa ăn. Cũng vậy, người buôn bán th́ bị cho là tư sản, tư thương, nhà nước ra tay đánh phá, dân buôn bán nghèo rớt mồng tơi. May mà đến năm 1986 Liên xô thay đổi, Việt nam cũng bắt chước đổi theo, sửa lại pháp luật, sửa dần mới khá giả như ngày hôm nay. Sai th́ phải sửa, nếu không sửa th́ tôi bị tù, cũng như người buôn bán bị hốt ngày trước vậy. Lịch sử 2000 năm của Phật giáo, từ xưa đến giờ chỉ có công với dân tộc chứ chưa bao giờ có tôi. Cộng sản hăy coi chừng, lịch sử sẽ phán xét! Hăy nên v́ tổ quốc Việt nam độc lập văn minh giàu mạnh, v́ nhân dân được tự do dân chủ nhân quyền, không nên v́ bè đảng tiền tài danh vọng cá nhân mà quên đi dân tộc, quên đi truyền thống văn hóa đẹp đẽ của tổ tiên." Có những lúc rảnh rổi ngồi nói chuyện chơi, tôi nói giả sử Phật giáo dựa vào Đảng cộng sản, biết đâu một ngày nào đó đẹp trời các anh nổi hứng dẹp bỏ Cộng sản như Liên xô, Mông cổ, Đông âu chẳng hạn lúc đó không biết Phật giáo sẽ đi về đâu. Phật giáo đă mấy ngh́n năm đứng vững và truyền bá khắp nơi, việc ǵ phải dựa vào ai? Giáo lư của đức Phật mà phải dựa vào thuyết duy vật của Mác-Lê nin! Nghe buồn cười thật.

6 giờ chiều ngày thứ 3 (ngày 11/10/2003) tôi đă mệt, nên trước đông đủ đại diện các ban ngành đoàn thể tôi không nói nữa mà viết vài ḍng để họ tŕnh lên cấp trên xem xét thế nào cũng được, đại ư như sau:

Tôi có bổn phận duy tŕ và phát triển GHPGVNTN v́ những lư do sau đây:

1. GHPGVNTN hoạt động thuần túy tôn giáo, không tham gia, liên kết vào bất kỳ đoàn thể đảng phái chính trị nào.
2. GHPGVNTN không đưa tăng ni ra ứng cử tranh giành những chức vị chính quyền thế gian.
3. GHPGVNTN tấn phong các chức vụ lănh đạo giáo hội hoàn toàn tự do độc lập, không lệ thuộc vào bất cứ áp lực nào bên ngoài.
4. GHPGVNTN là giáo hội chánh thống kế thừa 2000 năm lịch sử và sẽ tiếp tục truyền thừa lâu dài, không những truyền bá ở Việt nam mà c̣n truyền bá trên khắp thế giới, nên không thể dựa vào bất kỳ đoàn thể đảng phái chính trị nhất thời nào, mà phải dựa vào chính giáo lư của đức Phật.

V́ vậy khi được thả ra tôi vẫn tiếp tục tham gia và giữ chức vụ Phó viện trưởng VHĐ – GHPGVNTN.
Đến đây tôi bắt đầu chóng mặt v́ bị chứng rối loạn tiền đ́nh tái phát nên tôi nằm xuống, khoảng 1 giờ sau th́ họ đến bảo tôi kư giấy để ra về, lúc này chóng mặt quá nên tôi chỉ biết loáng thoáng những việc tôi phải chấp hành: Đi đâu cũng phải làm giấy xin phép, công an gọi lúc nào lên lúc ấy. Lúc bấy giờ mệt quá nên tôi kư đại để ra về (giấy này họ giữ lại, tôi không có). Bây giờ ngồi nghĩ lại, không biết họ tước quyền tự do đi lại của ḿnh trong thời gian bao lâu? Không lẽ họ quản lư tôi suốt đời hay sao? Và v́ tội ǵ không biết, chỉ thấy trong giấy tạm giam ghi tội "không chấp hành yêu cầu người thi hành công vụ". Công vụ ǵ hỏi cũng không ai biết. Trong khi đó suốt mấy ngày giam giữ họ chỉ hỏi pháp lư Giáo hội Thống nhất và ép từ chức nhưng không được. Việc tham gia Giáo hội Thống nhất và giữ chức vụ Phó viện trưởng VHĐ th́ không thấy ghi có tội ǵ cả. Như vậy, việc GHPGVNTN hoạt động là hợp pháp? Việc tôi tiếp tục giữ chức Phó viện trưởng VHĐ là đúng đắn? Vậy th́ tội ǵ mà quản lư tôi không cho tự do đi lại, mỗi lần đi phải xin phép rất bất tiện (v́ tôi trụ tŕ 2 chùa, công việc nhiều thường đi về luôn và rất bất thường.) Tôi phản đối việc quản lư sự tự do đi lại này, nhờ văn pḥng Viện hóa đạo can thiệp dùm.


Giác Hoa, ngày 30/10/2003

Phó viện trưởng VHĐ

(đă kư)

Tỳ kheo Thích Viên Định