Vô Đề

Sàigòn ơi ta mất em từ độ
Tăng 54 xích nghiến lên mặt đường
Liêu xiêu ngơ ngác thành phố thân thương
Máu đỏ loang đôi mắt em hờn tủi

Sàigòn ơi ta nhớ em điên dại
Người đi người ở ngậm ngùi chia xa
Mơ ngày hồi hương đất nước nở hoa
Lấy thương yêu xây đắp quên thù hận

Sàigòn ơi ước vọng còn trinh nguyên
Sàigòn ơi em trinh nguyên ước vọng

Người về cởi áo phiêu trần
Hồn hương xác khói phù vân vô thường
Khóc người lệ nhỏ tiếc thương
Một vòng tang trắng còn vương nắng hồng

Lối đi xưa tường đổ sân rêu thảo
Sống tha hương du tử trĩu gầy vai
Đời lữ thứ đường dài chân miệt mài
Suối rừng cao nhớ trùng dương biển cả

Hương cố nhân thơm mãi tình bạn cũ
Vùng ký ức miên man thuở đầu xanh
Chiều hoàng hôn nắng nhạt chim gọi đàn
Ngày hội gặp ấm khoang đời hoang lạnh

Tay cầm tay dắt dìu về dĩ vãng
Giọt rượu hồng thắm đỏ má môi phai
Nghe cơn say rung cảm cuối chân ngày
Trăng lưu vong ru hồn qua kẽ lá.

Nguyễn Nam Hải