Ráng Hồng

Phổ Ðồng

Ta đến từ giấc mộng
Mây buồn bay bơ vơ
Giọt sương cười nắng vỡ
Ra đi về chiêm bao.

Ráng mai hồng viễn tượng
Vỡ tràn bờ sương tan
Đầu sào trăm thước tiến
Bước đầu tiên cuối cùng.

Ta quên hắt tư duy
Đọng lại giọt sương mờ
Trăng nghiêng thềm nắng đổ
Chuyện hư thiệt một đời.

Rêu xanh mờ nắng đợi
Chim trời cắm hạt sương
Uống tràn hư không mộng
Xa mãi giòng sông xưa.

Mây trắng dạt phương nào
Giòng sông, sâu biển cả
Trôi thây về xứ lạ
Mưa tràn kiếp phù sinh.

Thắp lên ngọn nến hồng
Xua tan bờ ảo vọng
Bờ trăng chìm đáy mộng
Nắng xế, chiều mông lung.

Nhịp cầu sanh qua tử
Giòng sông nước cuốn trôi
Hai bờ quên nắng vội
Thỉ chung mất cội nguồn.

Nắng chiều vương nghiêng đổ
Bên thềm tóc hong sương
Gió lùa từng sợi nhỏ
Ráng chiều ánh rừng phong.

Trở về Mục Lục