Tu học

Phúc Trung

*

Nhiều người nghĩ rằng muốn tu học theo đạo Phật, cần phải học hỏi giáo lý để được hiểu rõ từng bước tu tập, nhưng càng học hỏi thì càng có nhiều thắc mắc, bởi vì thuở Ðức Phật còn tại tiền, một hôm trong cánh rừng, Ðức Phật bốc một nắm lá trong lòng bàn tay rồi đưa ra trước mặt đại chúng mà dạy rằng :

" - Này các Tỳ khưu ! Những điều Như lai dạy các con có thể sánh với nắm lá nầy, còn những điều Như lai không dạy cũng như tất cả lá trong rừng ".

Như trong Kinh Trung A Hàm (Majjhima Nikàya), Ðức Phật dạy :

" - Như Lai chỉ dạy có một điều là khổ não và sự chấm dứt mọi đau khổ ".

Cũng trong kinh nầy, một đoạn khác Ðức Phật dạy :

" - Giáo pháp mà Ðức Thế Tôn khéo giảng dạy và được truyền bá đầy đủ là để tự chứng ngộ, là giáo pháp có hiệu năng tức khắc, khuyến khích suy gẫm tìm tòi, dẫn đến nơi chốn (Niết Bàn), để bậc thiện trí thức, mỗi người am hiểu riêng cho mình ".

Hiểu giáo lý để củng cố đức tin được vững mạnh, đó là điều đáng quý, nhưng mà việc tu tập thì có một trường hợp điển hình :

Hồi Ðức Phật còn tại tiền, có Châu Lợi Bàn Ðặc với người anh ruột cùng xuất gia theo Phật, người anh ra sức công phu hành Thiền, tu tập đắc quả A La Hán, còn Châu Lợi Bàn Ðặc một câu kệ học mãi cũng không thuộc, nhiều người thấy ông ta trí nhớ kém cỏi, muốn trục xuất ra khỏi Giáo Hội.

Khi Châu Lợi Bàn Ðặc biết hoàn cảnh của mình, đang đứng khóc than thì Ðức Phật đến gặp ông ta, Ngài an ủi rồi trao cho Châu Lợi Bàn Ðặc một chiếc khăn, dạy dùng chiếc khăn ấy để lau chùi vật dụng hằng ngày, và hãy quán sát từng giờ mọi sự thay đổi của chiếc khăn ấy. Nhờ Ðức Phật chỉ dạy, Châu Lợi Bàn Ðặc chuyên tâm quán chiếc khăn, từ ngày nó còn mới, đến khi nó cũ rồi rách đi, có lẽ ông đã ngộ được chư hành vô thường, chư pháp vô ngã, nhứt thiết giai khổ do đó ông đã đắc quả A La Hán, được Ðức Thế Tôn chứng đắc.

Bài học ấy dạy cho chúng ta rằng : Bậc thiện trí thức cũng như người ít học, đều có thể tu và chứng đắc như nhau. Phương pháp tu ấy không cao siêu diệu lý, chỉ cần nhứt tâm quán niệm một cái gì đơn giản nhất, từng giờ từng phút bên ta.

Trở về Mục Lục