Chuyện Tâm Tình Chị Cảnh
Chị hơn tuổi tôi nhưng không nhiều lắm vì vậy chúng tôi vẫn có thể là đôi bạn tâm tình. Nhưng những năm tháng đi sinh hoạt GÐPT Giác Minh thì chúng tôi lại ít có thời gian để kể lể những chuyện riêng tư. Mỗi tuần gặp nhau, chị việc chị, tôi việc tôi. Cũng có đôi lúc nói được vài câu tâm tình, nhưng quá ít Thỉnh thoảng ghé đến nhà chị ở đường Nguyễn Cư Trinh, chị em bắc hai ghế nhỏ ra hiên trước ngồi tâm sự, có khi từ chiều đến tối, có khi từ tối cho đến khuya. Hình như tôi nói nhiều hơn chị nói với tôi. Chị ít nói ra những tâm sự trong lòng, lâu lâu chị mới úp mở một vài câu, nên tôi cũng chỉ nhớ lờ mờ những gì chị nói .
Nhưng thời gian tôi đi xa Thành Phố thì chúng tôi đã viết nhiều thư qua lại. Chị kể cho tôi nghe nhiều chuyện xảy ra trong đời chị cũng như một vài việc gia đình. Tôi cũng kể cho chị nghe cuộc sống thay đổi của tôi. Cũng đã hơn ba chục năm rồi nên cũng không còn nhớ bao nhiêu, chỉ còn nhớ một vài tâm sự về cuộc tình khác tôn giáo của chị. Tôi thật hiểu và thông cảm vì chính em gái tôi cũng vì một cuộc tình khác tôn giáo như vậy mà sinh ly rồi tử biệt. Trong hoàn cảnh tế nhị đó không một người ngoại cuộc nào góp ý được.Vì ôm những tâm sự trong lòng nên nét mặt chị lúc nào cũng có vẻ buồn ( mà hôm trước em Phượng viết cho tôi là nhìn chị có vẻ lạnh lùng ). Nhưng chị đã tìm vui trong Ðạo với các bạn và các em . Chị đem hết khả năng và tinh thần của chị để đến với GÐPT Giác Minh . Ðể đến ngày hôm nay chị mất đi để lại cho hầu hết anh chị em GM sinh hoạt đồng thời với chị , thương tiếc chị .
Với cuộc đổi đời sau năm 75, chị cũng thay đổi cuộc sống với tuổi đã ngoài 40 của chị . Khi chưa sang định cư ở đây , thỉnh thoảng tôi đến thăm chị . Anh Diệm, chồng của chị là người ít nói , nên chỉ chào hỏi vài câu xã giao, lâu lâu hỏi câu nào thì anh trả lời câu đó. Cuộc sống của anh chị có vẻ trầm lặng . Những lúc ở nhà một mình , anh Diệm đi làm, chị thường trông nom săn sóc một đàn chó Nhật sinh đẹp. Có lần đến nhà chị một bầy năm sáu con sủa inh ỏi . Nhưng từ khi dọn nhà về đường Bàn Cờ thì chỉ nuôi một con thôi. Tôi cũng bận rộn nên những lần đến thăm chị thời gian không nhiều nên chúng tôi ít khi gợi lại chuyện tâm tình. Trong những lần gặp, chúng tôi thường nói chuyện về GÐPT, chị vẫn rất quan tâm. Tôi nghĩ cũng đúng như anh Diệm nói mà Em Hùng ghi lại là : "Chị vì anh mà về với Chúa chứ lòng chị luôn luôn hướng về Ðức Phật và nghĩ tới đàn em". Tôi thật là cảm thông với chị .
Diệu Thu -Nguyễn Thị Tâm
( * ) Trở về Mục Lục