Tưởng Niệm Trưởng Tâm Huệ Cao Chánh Hựu
Phúc Trung

*

Lần đầu tiên tôi biết Trưởng Cao Chánh Hựu năm 1961 tại chùa Xá Lợi Sàig̣n, khi tham dự Đại Hội Huynh Trưởng Gia Đ́nh Phật Tử Kỳ IV. Đại Hội đó lần đầu tiên thống nhất Gia Đ́nh Phật Tử trong tổ chức Tổng Hội Phật Giáo Việt Nam.

Tôi c̣n nhớ một số vị đă được bầu cử vào Ban Hướng Dẫn Trung Ương :

Trưởng Ban : - Thượng Tọa Thích Thiện Hoa (đă viên tịch)
Phó Trưởng Ban Ngành Nam : - Trưởng Tống Hồ Cầm
Phó Trưởng Ban Ngành Nữ : - Trưởng Hoàng Thị Kim Cúc (đă mất)
Tổng Thư Kư : - Anh Trần Quang Thuận
Phó Tổng Thứ Kư : - Trưởng Cao Chánh Hựu
Thủ Quỹ : - Bác Nguyễn Đức Lợi (đă mất)
Ủy Viên Nữ Oanh Vũ : - Trưởng Tuệ Tâm Trần Thị  Kim Tâm (đă mất)

Rồi cho đến năm 1964, tôi được tham gia vào Ban Tổ Chức Đại Hội Huynh Trưởng Toàn Quốc kỳ V, tổ chức tại Trường Nữ Trung Học Gia Long Sàig̣n do Trưởng Cao Chánh Hựu làm Trưởng Ban Tổ Chức, từ đó tôi được biết Trưởng Cao Chánh Hựu nhiều hơn, v́ Bác Tâm Thông Nguyễn Đức Lợi là Đại Diện Ban Hướng Đẫn Trung Ương tại Miền Vĩnh Nghiêm, chị Tâm Huệ Đoàn Thị Kim Cúc là Thủ Quỹ c̣n tôi là Thư Kư, Bác Nguyễn Đức Lợi ít đi họp nên thường ủy quyền cho tôi tham dự các phiên họp của Ban Hướng Dẫn Trung Ương.

Năm 1966, ra trường tôi đi dạy  học trên Cao nguyên nên ít khi sinh hoạt Gia Đ́nh Phật Tử, tuy nhiên tôi vẫn giữ mối quan hệ tốt với các anh chị Trưởng.

Tôi đi học tập cải tạo về sớm hơn Trưởng Cao Chánh Hựu, đến khi được tin Trưởng Hựu được ra trại, ai đó đă cho tôi địa chỉ, tôi đă đến thăm Trưởng Hựu tại một căn phố gần chợ Trương Minh Giảng, tôi đước mời lên lầu thăm Trưởng, trong căn pḥng nhỏ tôi ngồi ghế c̣n Trưởng Hựu ngồi trên chiếc ghế bố nhà binh, đó là nơi mà Trưởng đă tạm trú trong đôi tháng đầu.

Tôi không nhớ, ngoài chuyện thăm hỏi nhau, Trưởng Hựu và tôi c̣n trao đổi vấn đề chi không, nhưng tôi vẫn nhớ Trưởng Hựu đă xin địa chỉ của tôi để có thể liên lạc khi cần.

Sau đó chừng nửa tháng, tôi trở lại đó thăm Trưởng Hựu một lần nữa, tôi cũng không nhớ là nhân tiện đi đâu qua đó ghé thăm, hoặc ghé báo cho Trưởng tin tức chi đó.

Cả hai lần tôi đều không hỏi thăm Trưởng về chuyện gia đ́nh, chuyện nhà cửa, mặc dù trước đó tôi có nghe chị Đoàn Thị Kim Cúc nói Trưởng có nhà nhà thuốc Tây – tôi không hỏi thăm chuyện cá nhân của Trưởng cũng v́ từ trước Trưởng và tôi không hề nói chuyện cá nhân - chỉ giao tiếp Phật sự mà thôi.

Đến cuối năm ấy, tôi được thơ của Trưởng mời tôi dự lễ Vía Đức Phật A Di Đà vào ngày 17 tháng 11 âm lịch tại chùa Quảng Hương, Già Lam, khi đến tôi mới biết Gia Đ́nh Phật Tử Chánh Đạo cũng tổ chức chu niên tại đó, và hôm đó là lần đầu tiên Gia Đ́nh Phật Tử tại Sàig̣n có một buổi họp mặt rất đông, có cả Trưởng Vơ Đ́nh Cường, Tống Hồ Cầm có anh Lê Đ́nh Duyên con trai Bác sĩ Lê Đ́nh Thám cũng đến dự, đặc biệt hôm đó anh Duyên mặc nguyên một bộ bà ba trắng!

Sau lần đó, Trưởng Hựu tổ chức họp mặt tân niên tại chùa Vạn Phước ở gần trường đua Phú Thọ, lần ấy anh chị em được hân hạnh gặp đức Đệ Tam Tăng Thống Ḥa Thượng Đôn Hậu vào Sàig̣n chữa bệnh.

Nhưng năm sau, Trưởng Hựu không gửi thư mời nữa, thay anh đó là Trưởng Hồng Liên Phan Cảnh Tuân mời, h́nh như từ đó những lần hội họp thiếu vắng Trưởng Hựu.

Khi tôi sắp rời Việt Nam, Trưởng Ngô Mạnh Thu đưa tôi đi thăm chào từ giả Trưởng Lê Cao Phan ở cư xá Lê Đại Hành, khi về trên đường Trương Minh Giảng, ghé nhà Trưởng Hựu lúc đó là một quán giải khát, chị Hương tiếp chúng tôi và cho biết Trưởng Hựu không chịu tiếp xúc với ai cả, chúng tôi đành ngồi uống nước cho đỡ quê!

Nhưng bỗng nhiênTrưởng Hựu xuất hiện chào hỏi chúng tôi, hôm ấy Trưởng ăn mặc rất giản dị với quần đùi màu cứt ngựa, áo thung trắng. Chúng tôi vui vẻ, tự nhiên và rất cởi mở. Sau khi biết tôi tới thăm để chào từ giả, Trưởng hỏi tôi đi định cư ở đâu, tôi cho anh biết ở Kentucky, Trưởng nói:

- Anh có biết Kentucky, nơi đó nổi tiếng v́ có trường đua ngựa.

Trưởng cũng kể lại hồi đi sang Mỹ tu nghiệp, và kể lại khi sang Mỹ tham quan, Trưởng cho biết người Mỹ làm việc rất chi ly, như Trưởng muốn đi thăm người quen, họ đă ghi vào chương tŕnh trước đó cả tháng. Trưởng cũng tâm sự :

- Khi anh du học, anh có bà mẹ nuôi người Mỹ, bà ta khuyên anh ở lại, nếu anh ở lại chắc là anh đă lập gia đ́nh với con gái bà ta rồi.

Nay đọc tiểu sử Trưởng Cao Chánh Hựu, thấy Trưởng du học ở Indiana, đó là tiểu bang cạnh Kentucky, nơi tôi định cư cho nên Trưởng biết rành nơi đây có trường đua ngựa nổi tiếng khắp thế giới.

Năm tôi sang Cali ở nhà Trưởng Lạc Loan, Trưởng Hựu đến thăm, t́nh cảm anh em dành cho nhau thật là đậm đà đáng quư.

Được tin Trưởng mất, tôi xúc cảm bùi ngùi nhớ Trưởng, nhớ tới những anh chị Trưởng khác, mỗi người để lại trong tôi một góc tâm tư riêng biệt, nhưng luôn luôn đáng trân trọng, tưởng nhớ.

Louisville 25-3-2009