Nhớ về Chị Cảnh

Diệu Thảo - Cao Bích Phượng

Chị Cảnh ngày xưa đẹp lắm dưới cặp mắt chưa bị đeo kính cận của tôi, và hình ảnh chị đã in sâu vào trí nhớ của tôi từ hồi nào không biết nữa. Tóc chị đen, dài, nhưng không đủ dầy và mượt mà, để các nhà thơ có thể gọi là tóc mây. Nước da chị trắng nõn (như trứng gà non); cái mũi dọc dừa và nụ cười có thể làm nghiêng thùng đổ nước, nhưng mà chị lại ít cười. Tôi đã thắc mắc mà hỏng dám hỏi ai. Hình như chị chỉ cười khi nói chuyện với các trưởng lớn hay sao á?!!! Ai biểu hồi đó mình nhí quá, nữ Oanh Vũ thôi nên đâu dám ?đèo bồng? đợi chị cười với mình một miếng. !! Tôi còn để ý cả đến cái ?cửa sổ tâm hồn? của chị nữa cơ. Ðôi mắt chị không chịu ?hợp tác hữu nghị? với nụ cười của chị, nó cứ buồn vời vợi thế nào ấy!! Làm mỗi lúc tôi nhìn thấy chị là tôi lại phải liên tưởng ngay đến vở tuồng cãi lương ?Mắt Em Là Bể Oan Cừu? !!!

Cuộc đời chị có buồn không sao mắt nhìn lại . . xa vắng đến thế? !!

Khi tôi sinh hoạt Nữ Oanh Vũ, chị Tâm sắp sửa lên xe bông thì phải?. . đối với tôi, chị Tâm và chị Cảnh là hai thái cực, giống như hai nhân vật Laurel & Hardy trong những cuốn phim đen trắng ngày xưa tôi đã được xem. Khác với chị Tâm, giọng chị Cảnh trầm, mỗi lần họp đoàn, muốn nghe được chị nói gì, tôi phải . .vận hết mười phần công lực mới nghe rõ lời chị. Hễ đứng gần chị là tôi . . teo, trái tim đập pình pình . .làm như sắp bị chị phạt quì hương không bằng. Chị giống như nữ hiệp ở tuốt tên miền băng sơn (mèn, máu kiếm hiệp trong tôi nổi lên rồi!!) Mỗi lần chuẩn bị ?Giây thân ái? là tôi phải lựa chỗ đứng xa xa chị vì ?hình như? có lần đứng cạnh nắm lấy bàn tay gầy gầy của chị mà tôi thấy muốn ..run !!! Chắc tại vậy, nên lúc nào tôi cũng ?quí? chị chứ không ?thương? và gần gủi chị, như tôi đã với các trưởng nữ khác (chị Mông Hương, chị Hằng, chị Tuyết. . )

Vậy đó mà đã gần 30 năm trôi qua. . Một đôi lần về lại SàiGòn, tôi cũng chẳng buồn để ý nhờ Mõ dẫn đến nhà thăm chị. Chị Cảnh ơi , cho em xin lỗi vì sự vô tình của em đói với chị. Em hy vọng sẽ nhìn thấy được nụ cười tươi tắn của chị trong giấc ngủ đêm nay. Mong chị yên giấc và thảnh thơi dạo bước trong một vùng trời chỉ có niềm vui và không còn những lo toan của đời thường.

( * ) Trở về Mục Lục