Nguyên nhân thành lập

Ái Hữu GÐPT Vĩnh Nghiêm Hải Ngoại.

Diệu Quỳnh Tuyến Trần

Ngày tôi qua Mỹ năm 1975, đi trong vội vàng do hãng của anh Lạc đưa đi, bỏ lại đằng sau tất cả cha mẹ anh em và những tình lam thân thương. Lúc nào cũng canh cánh trong lòng không biết bao giờ mới gặp lại Anh Em, chưa bao giờ chị dám nghĩ có ngày hội ngộ như sau này.

Những năm đầu cuộc sống còn vất vả, các cháu còn nhỏ, lo ổn định cuộc sống gia đình trước. Tới thập niên 80, công việc tạm ổn, các cháu đã lớn hơn, tôi bắt đầu tìm cách liên lạc với chị Oanh và Bác Liệu ở Việt Nam. Thư qua thư về, chị Cúc thường viết thư cho tôi biết những khó khăn của ACE, phần vì thời thế, phần vì cuộc sống trong buổi giao thời rất chật vật, ACE Vĩnh Nghiêm ở VN chỉ gặp nhau mổi tháng 2 lần. Việc đóng nguyệt liễm cũng là một điều khó khăn, thậm chí ngày giỗ Bác Nguyễn Ðức Lợi cũng phải tùy thuộc vào tiền lời của quỹ để trong nhà băng có được bao nhiêu làm bấy nhiêu. Tôi cảm thông hoàn cảnh và rất đau lòng vì ACE bên nhà tuy có tinh thần mà bị sống trong điều kiện thiếu thốn phương tiện, nên tôi đã viết thư về xin với Bác Liệu và chị Oanh để ACE đi sinh hoạt mà không phãi đóng nguyệt liễm, tôi hứa sẽ lo phần làm giỗ bác Lợi hàng năm. Thế là từ đó mỗi năm tôi cố gắng dành dụm $100 đô gởi về. Lúc bấy giờ ở VN $100 đô còn giá trị lắm, và cũng là cả một cố gắng của gia đình chúng tôi bên này. Cứ như thế, tôi đều đặn gởi cho đến ngày chị Cúc qua bên Mỹ, sau đó thì Tông sang. Tôi mới nghĩ là nên thành lập một nhóm gọi là Ái Hữu Vĩnh Nghiêm để cùng chia xẻ với chúng tôi và quỹ sẽ có thêm để giúp đỡ ACE mới sang Mỹ, gọi là tương thân tương trợ lúc ban đầu.

Thế là tôi gọi điện thoại cho chị Cúc và Tông, Tông nói ý kiến của chị rất hay, rồi Chị Emcùng nhau thực hiện. Trước tiên lập Ban Chấp Hành tạm thời, mời chị Cúc làm trưởng ban, tôi làm phó kiêm thủ quỹ, Tông làm thư ký. Nguyệt liễm khi đó là $5/tháng, một năm là $60. Lúc mới thành lập ít người, chị mời thêm anh Lạc, con gái chị là Trần Hồng Ngọc, chị Sương tức Thảo Ngô em gái chị, chị Nhung, chị Tuyết Mai. Phía chị Cúc thì có con trai chị là Phú Hồ.

Sau đó ACE bên nhà lần lượt qua Mỹ, rồi Tông ra Bản Tin nên những ACE xa gần biết tới xin hội nhập, con số càng ngày càng đông và cũng từ dó sự yểm trợ bên nhà của chúng tôi cũng được nhẹ nhàng. Cho tới ngày thành lập GÐPT Vĩnh Nghiêm tại Tổ đình Vĩnh Nghiêm, chị Oanh cho biết đoàn sinh có nhiều, nhưng không có tiền may đồng phục. Tôi viết thư cho chị Oanh biết là sẽ bảo trợ may hết đồng phục cho các em. Thế là ngày lễ ra mắt các em đã đầy đủ đồng phục.

Ðó là nguyên nhân thành lập Ái Hữu GÐPT Miền Vĩnh Nghiêm. Cho đến bây giờ thì Vĩnh Nghiêm hải ngoại đã có sinh hoạt rất mạnh và đoàn kết trong tình lam. Tôi hy vọng Vĩnh Nghiêm hải ngoại mãi mãi trường tồn ở những thế hệ kế tiếp. Nhân dịp này chúng tôi cũng xin tán thán và tri ân các ACE đã tham gia giúp đỡ về tài chánh, đóng nguyệt liễm, cũng như khuyến khích về tinh thần trong những ngày đầu mới thành lập. Cũng không quên tri ăn tất cả những ACE thành viên hiện đang có mặt và đóng góp để nuôi dưỡng Ái Hữu GÐPT Miền Vĩnh Nghiêm đứng vững ở Hải Ngoại. Nhất là anh Huỳnh Ái Tông trong bước đầu mới sang cuộc sống gia đình anh chị còn khó khăn mà anh đã cố gắng hy sinh thời giờ để hàng tháng có Bản Tin truyền đến tay tất cả ACE, bây giờ thì nối tiếp là Tâm Diệu, đã thực hiện Bản Tin. Những khó khăn và hy sinh của người nhận lãnh làm Bản Tin không phải là chuyện dễ. Vì phải làm hang tháng và lâu dài. Ðó cũng là một đóng góp của mỗi người để làm cho sinh hoạt Ái Hữu GÐPT Vĩnh Nghiêm ngày càng phong phú và bền vững hơn.

( * ) Trở về Mục Lục