Thăm Cây Bồ Đề Năm Xưa

Tiệc  Mừng  Hội  Ngộ

 Quảng Diệu Ngọc Cao Minh Châu

Trời San Jose hôm nay giăng giăng mây xám, chúng tôi, những thành viên AHGDPTVNHN, đi thăm Tu Viện Kim Sơn trong những hạt mưa phùn mùa Đông.Đường lên núi đầy đặc sương mù, nhưng với quyết tâm về chùa lễ Phật, thăm thầy, viếng cảnh, và thăm lại cây Bồ Đề năm xưa, chúng tôi vượt qua những đọan đường núi cheo leo, mặc mưa phùn gió bấc, một cách hăm hở . Thật đúng là “Đường đi khó không khó vì ngăn sông cách núi….."

 Sau khi đậu xe ngòai bãi, chúng tôi mỗi người một cây dù,rồng rắn bước vào chánh điện. Lễ Phật xong,chúng tôi xuống nhà tổ. Sư Ông Viện Trưởng đã chờ chúng tôi tại đây. Trong bầu không khí trong sạch, trầm lắng của buổi sáng, tâm chúng tôi tĩnh lặng. Lần lượt từng người một ngồi xuống những chiếc bồ đòan. Ly trà nóng đánh tan hết những sương sa, gió buốt ngòai trời. Anh Khiết đã giới thiệu chúng tôi với  sư ông, và Sư Ông hoan hỷ khi chúng tôi đến thăm Tu Viện. Sư ông cũng nói với chúng tôi về tình người, về đạo Pháp và sư ông đã  nhắc lại một lần Hội Ngộ cũ, năm 1999, lúc ấy cánh chim Đại Bàng Ngô Mạnh Thu đã hướng dẫn đòan chúng tôi viếng cảnh chùa. Thầy cũng nhắc đến cây Bồ Đề AHGDPTVNHN đã tặng Tu Viện năm xưa vẫn đứng vững và phát triển mạnh trong sân chùa mặc gió nắng mùa Hè, mưa tuyết mùa Đông như anh chi em chúng tôi vẫn vững vàng tiến bước trong tình Lam, mặc bão táp cuộc đời.

 Rời nhà Tổ, chúng tôi xuống nhà Đại Bi, cơm nóng canh ngọt đang đợi chờ chúng tôi. Sau nghi thức của bữa cơm chánh niệm, chúng tôi thanh thản dùng cơm trưa và buổi sinh họat được diễn ra trong phòng ăn của nhà Đại Bi cùng với các Phật Tử lên chùa lễ phật. Những bài thiền ca được diễn tả qua giọng ca ngọt ngào, trầm ấm của thầy Quảng Kiên. Sau đó ban tam ca-Kim Mỹ, Minh Phương và Phạm Hùng- hát bài Giòng Sông Trăng tặng quý thầy, đại chúng và anh chị em chúng tôi., chị Đoan hát bài Đêm Nguyện Cầu….Các anh các chi  thay phiên nhau phát biểu cảm tưởng. Vì thời gian có hạn, chúng tôi đành tạm ngưng buổi sinh họat, và chi Tâm đại diện anh chị em chúng tôi dâng lễ cúng dường Chư Tăng Ni.

 Chúng tôi ra sân chụp hình lưu niệm, và viếng cảnh chùa. Mặc những sợi mưa bám trên đầu, trên áo, mặc những cơn gío lạnh quấn quýt trên người, chúng tôi vẫn chuyện trò vui vẻ, gọi nhau í ới và chen nhau chụp hình. Rời sân chùa, cả đòan kéo xuống cốc thầy Đức Niệm. Vượt qua những con dốc nhỏ trơn trượt, tay trong tay, chúng tôi dắt nhau đi thăm lại cây Bồ Đề năm xưa- Anh Thu ơi! Chúng em thăm cây Bồ Đề để tưởng  nhớ đến anh, nhớ đến cánh chim Đại Bàng hiền hòa của chúng em.Ngày xưa thân ái,anh đã ôm gốc Bồ Đề suốt đêm, vượt qua đọan đường hơn 300 miles, đem nó và chúng em lên Tu Viện Kim sơn. Ngày xưa ấy, đôi cánh chim to lớn, vững chãi phủ bóng mát và bảo vệ "Đàn bé thơ". Giờ đây, anh nỡ  đi, đi mãi để "Đàn bé thơ vắng anh từ đây…"-

 Dù mưa gíó, gíá rét, cây Bồ Đề năm xưa vẫn đầy lá xanh,  mơn mởn sức sống tuy hơi sơ xác hơn mùa hè ( khác hẳn với những mùa đông trước ). Chắc có lẽ cây Bồ Đề biết năm nay chúng tôi sẽ thăm nó. Nó không muốn chúng tôi nhìn thấy nó rụng lá, trơ cành. Chúng tôi xúm lại chụp hình lưu niệm dưới gốc Bồ đề mà tưởng rằng anh Thu, anh Ngô Mạnh Thu của chúng tôi đang đứng giữa với nụ cười hiền hòa bao dung muôn thuở.. Cháu Thuấn chụp hình một mình với cây Bồ đề, tôi tưởng như anh đang đứng bên cháu, nhắc nhủ chúng tôi đôi điều.Đã đến lúc phải chia tay với cây Bồ Đề thương quý, chúng tôi lưu luyến từ giã cây Bồ Đề, xếp những kỷ niệm xưa vào ký ức, gạt những hạt nước đọng trên mi-nước mưa hay nước mắt?-leo ngược lên bãi đậu xe, về thành phố để chuẩn bị cho buổi tiệc chiều nay:

"Thôi giã từ, giã từ anh nhé
Đàn bé thơ vắng anh từ đây…."

 Và buổi chiều,

Hai mẹ con tôi tới nhà hàng lúc 6 giờ chiều, những chiếc bàn tròn đã gần kín người . Tôi lớ ngớ tìm lối vào (dân nhà quê ra tỉnh-Quê tôi ở tận Chắc Cà Đao Simmi Valley) thì được anh Trần Minh Phương đón, mừng biết mấy. Tôi vội vàng theo chân anh điền khuyết những chỗ trống. May mắn thay tôi được ngồi giữa các anh chi thân thương: chị Hồng Loan, chị Thanh Minh, chị Mai (Úc Châu), chi Tâm, chị Hồng Khương, anh chị Trà và anh chị Thống.

 Sau những nghi thức thường lệ, buổi  tiệc mừng Hội Ngộ 2005 được bắt đầu với người điều khiển chương trình kiêm MC :anh Lê Hùng..Anh Khiết đã giới thiệu với các thành viên và thân hữu Ban chấp hành hòan chỉnh của AHGDPTVNHN nhiệm kỳ 2006-2008 gồm 15 thành viên ở rải rác khắp nơi trên nước Mỹ; Đặc biệt lần này trong ban chấp hành có sự hiện diện của 3 thành viên trẻ, rất trẻ, đứng giữa những mái tóc đã bạc màu :Quỳnh Giao (con chị Tâm)., Thuấn (con anh Thu) và Chính (con Minh Châu). Nhìn anh Khiết hôm nay thấy đỡ hơn hôm qua ở hội trường, anh co vẻ hơi tươi tỉnh và tinh thần “vị quốc vong thân”đã được chuẩn bị.(Tối qua, tôi về coi lại tấm hình chụp anh, chi Tâm, anh Khuê lúc phát nguyện.Nhìn anh sao quá thảm não.Tôi có cảm tưởng tấm hình này được chụp khỏang hơn 30 năm trước, lúc anh bắt buộc phải rời bỏ quê hương yêu dấu).Chúng tôi rất trân trọng sự hy sinh của anh tân Trưởng ban.Tiếp theo, chị Hồng Loan đã lên sân khấu, phát biểu cảm tưởng của chị và đồng thời chúc mừng Ban Chấp hành mới. Sau đó chị hài tên những người góp sức hòan tất kỷ yếu Vĩnh Nghiêm 2005. Chi đã tặng chúng tôi những món quà lưu niệm đầy ý nghĩa kèm theo những đóa hoa rực rỡ cài trên áo. Vừa nhận qùa, vừa cảm động tình cảm chị dành cho AHGDPTVNHN .Tình LAM trong chúng tôi tràn hương thơm và bền vững muôn thuở

Anh Khiết đã đại diện AHGDPTVNHN nhận một món qùa  kỷ niệm từ GDPT Anoma. Anh chi Thống và ban tổ chức, ai cũng rạng rỡ và vui như tết vì Hội Ngộ 2005 đã thành công rực rỡ

Những món ăn được dọn ra, thơm phưng phức và nóng hôi hổi nhắc những con kiến trong bụng chúng tôi bò ra. Vừa ăn, vừa thưởng thức văn nghệ, ban nhạc thật hay, ca sĩ tuyệt vời (Ca sĩ cây nhà lá vườn cũng không kém ca sĩ chuyên nghiệp). Chúng tôi mải ăn, mải nói, mải cười, mải xem văn nghệ quên hết những rét buốt, mưa dầm ngòai trời .Ngồi đây hưởng hương vị đậm đà đầy yêu thương của anh chị em-Trao cho nhau niềm hân hoan-. Nhìn ban hợp ca AHGDPTVNHN, những mái đầu muối tiêu (muối nhiều hơn tiêu),nhưng tâm hồn vẫn trẻ, vẫn tích cực trong mọi sinh họat áo lam : Chị Đoan, Chị Kim Mỹ, anh Vui, anh Phương, anh Định, anh Phạm Hùng…. Các anh chị đã trình bày các tiết mục đặc sắc, vui vẻ đem lại không khí tưng bừng ấm áp cho mọi người .Tôi không thể quên bé Andy, con anh chi Sơn-Tuyết, cháu mới 5 tuổi nhưng rất vững vàng và tự tin khi đứng trên bục gỗ, múa một bài quyền, đi một bài cước với sự nhắc tuồng của người chị thân thương (bé Sheila 6 tuổi) đứng dưới sàn.Những tràng pháo tay dành cho bé khiến cậu võ sĩ tí hon hớn hở ôm cổ bố trở về bàn tiệc.

Càng về khuya, buổi tiệc càng sôi động, chừng như không ai muốn chia tay, nhưng thời gian có hạn, nhà hàng cần dọn dẹp nên mọi người bất đắc dĩ kết giây thân ái.Vòng giây thân ái lần này thật rộng, vòng hết mặt bằng của nhà hàng.Phải mở cửa ra vào để nới rộng thêm những bàn tay. Lời ca trầm ấm cất cao, kéo dài nhiều lần mà không nỡ dứt:

Tay sắp xa nhưng tim không xa…..
Gang thép ta chia tay đừng buồn

Tuy ra khỏi nhà hàng, nhưng mọi người vẫn níu giữ những giờ phút đẹp trong cuộc đời. Chúng tôi vẫn đứng ngòai hành lang để chuyện trò, để kéo dài giờ chia tay. Hơn một tiếng đồng hồ nữa trôi mau, mọi người vẫn bịn rịn. Chị trà còn cố kéo dài thêm ít phút bằng cách tặng thêm qùa cho chúng tôi. Chị Thu, Hằng, Mỹ và tôi mỗi người nhận một món qùa thân thương, đầy ắp những trìu mến của người chị kính yêu :

Gặp nhau đây, rồi chia tay,
Ngày dài như đã vụt qua trong phút giây
Niềm hăng say còn chưa phai,
Đường dài sông núi , hẹn nhau ta sum vầy
.

                                                                                    Q.Diệu Ngọc Cao Minh Châu

Trở về Mục Lục