Một đời làm Trưởng
Phúc Trung
8664200520
Chương một: Một bước khởi đầu
9. Trại Huê Nghiêm, Thủ Đức
Sau đó, Ban Huynh Trưởng cải tổ v́ chị Tố, anh Dũng nghỉ sinh hoạt, nên anh Thanh làm Đoàn Trưởng Đoàn Thiếu Niên, anh Nguyễn Quang Vui làm Đoàn Trưởng Đoàn La Hầu La.
Với anh Vui Đoàn La Hầu La bắt đầu La sinh hoạt linh động hơn, ngoại trừ khi lễ Phật và chào kỳ hiệu th́ Đoàn có tham dự, sau đó chúng tôi lên xe, lúc sinh hoạt tại Vườn Bà Lớn, tức là vườn của bà Tổng Đốc Đỗ Hữu Phương, trong đây có ngôi Từ đường, nên có sân, có vườn cây cao bóng mát, lúc sinh hoạt ở vườn hoa của khu Cư xá công chức gần khám Chí Ḥa. Mỗi buổi họp như vậy, anh thường giao cho Đội trưởng một tờ chương tŕnh rồi “Họp Đội tự trị” mà học hỏi trao đổi với nhau, nhờ vậy sinh hoạt Đội phong phú hơn, Đoàn vững mạnh hơn.
Một lần anh tổ chức cắm trại ở chùa Huê Nghiêm, Thủ Đức, hôm đó tôi đi học về đă 6 giờ chiều, nhận được thư đi trại, thế là tôi quảy ba-bô, nồi niêu, gậy gộc lên đường, tới điểm hẹn. Từ lâu Gia Đ́nh Giác Minh trong những cảnh hợp, tan bao nhiêu lần chung sống ḥa ánh Đại thiêng, để xây dựng một thế hệ đang hướng về con đường t́m chân lư.
Tuy đă thay đổi rất nhiều trong những năm qua, thay đổi tất cả màu áo Lam, những mái đầu xanh và dĩ nhiên thời gian cũng thay đổi, những tiếng vang về văn nghệ và xă hội vẫn c̣n để lại nhiều ảnh hưởng… Nhưng về hoạt động thanh niên th́ Giác Minh chưa có ǵ đáng gọi là to tát, đối với ḍng lịch sử Gia Đ́nh Phật Tử ở Miền Nam
V́ thế Đoàn Trưởng La Hầu La, Anh Vui muốn có một chút ǵ gọi là hoạt động thanh niên của Gia Đ́nh, bằng cách đưa Đoàn đi cắm trại cùng nơi mà Gia Đ́nh Chánh Đạo là Gia Đ́nh Phật Tử Trung Ương Nam Việt cắm trại. Đó là chùa Huê Nghiêm, Thủ Đức.
Lên đường lúc 18 giờ tại chùa Giác Minh, cả Đoàn cưỡi ngựa sắt xuôi theo đường Phan Thanh Giản đến Lăng Ông, rồi theo quốc lộ 1 đi lên Thủ Đức, qua khỏi ngă năm B́nh Ḥa trời đă tối và hết đèn đường, chúng tôi chạy xe có đèn, tuy nặng đạp hơn nhưng thấy đường chạy qua cầu Băng Ky, cầu B́nh Lợi. Trên đường giờ đó rất hiếm xe hơi, cũng có vài người dân lao động cưỡi xe đạp về Thủ Đức sau một ngày lao động ở Sàig̣n.
Qua khỏi Cầu Dưa, có một cái cua, nơi đây có một ngôi nhà tường xây lợp ngói, xây cất tân thời hơn những ngôi nhà xưa, nơi đây có trồng mấy cây dương, ngôi nhà hinh như có lúc mở quán ăn, bán buổi tối. Mỗi lần đi ngang qua đây, tôi nhớ tới nhà văn B́nh Nguyên Lộc có viết một truyện ngắn, có tựa là Quán âm bên chốn cây dương.
Đến chợ Thủ Đức sát bên vệ đường, chúng tôi dừng lại vào nhà lồng chợ để mua thức ăn, v́ tất cả đều không có chuẩn bị trước, chợ chiều đă tan, nhưng cũng có vài xạp bán cho người nghèo đi chợ muộn, chúng tôi mua bắp cải, tàu hủ, tương, chao, đậu xanh và đường để nấu bữa cơm tối và nồi chè dành cho sinh hoạt khuya.
Nghỉ ở chợ hơn 10 phút cho trại sinh mua thức ăn. Tại đây có anh Liên Đoàn Trưởng Gia Đ́nh Chánh Nghiêm Dương Thanh Cảnh tiếp đón chúng tôi.
Nh́n đồng hồ tay hơn 20 giờ 30 tối và có lẽ tất cả trại sinh đều thấy sắp có cuộc cách mạng bao tử. Đến đất trại, sau khi chia từng khu trại, mỗi người đều vui vẻ làm việc trại. Đạm và tôi dựng lều xong không quá 8 phút, Đạm và tôi cùng một trại, hai chúng tôi chia nhau đào hố làm bếp, sửa soạn một bữa ăn chay.
Khi thức ăn chín, trại Nhụ với Sước và trại của hai chúng tôi, cùng ăn chung ở trại chúng tôi dưới ánh nến lờ mờ, thức ăn gồm có mướp xào, dưa xào, canh bắp cải và muối vừng. Nồi cơm của Đạm nấu rất tài, trái lại nồi cơm của Sước th́ hơi nhảo, ăn xong gần 10 giờ.
Để cho buổi trại có phần linh động và khi về ở tâm thức trại sinh sẽ măi măi ghi vào đây ánh lửa hồng, những lời quư giá, những cuộc vui nho nhỏ.
Ngọn lửa bắt đầu cháy sáng, trong lúc đó chúng tôi nắm tay nhau vui ca bên ánh lửa hồng cho đến lúc lửa cháy tốt, sau vài lời giới thiệu trại sinh với Ban Huynh Trưởng Gia Đ́nh Chánh Nghiêm có anh Cẩn, Hữu, Bửu và anh Kỳ. Anh Cẩn thay mặt Ban Huynh Trưởng Gia Đ́nh Chánh Nghiêm có vài lời chào mừng chúng tôi và anh mong rằng sẽ có lần được tiếp đón chúng tôi một cách đầy đủ hơn. Tiếp theo anh Vui thay mặt Đoàn La Hầu La có lời cám ơn Ban Huynh Trưởng Gia Đ́nh Chánh Nghiêm đă hết ḷng giúp đỡ chúng tôi, và nhất là các anh dành cho chúng tôi thời gian quí báu để dự buổi lửa trại.
Cũng như ngọn lửa thiêng đêm nào đă chứng kiến lời phát nguyện của anh Nguyễn Huy Nghiễn trong đoàn sinh của Đội Sen Vàng.
Để cho buổi lửa trại thêm phần vui vẻ, hai Đội đều có phần tŕnh diễn văn nghệ hay cuộc vui, trước tiên Sen Vàng, anh Nghiễn bày ra tṛ chơi hơi vui vui, tiếp theo Sen Trắng toàn Đội hợp ca bản Đêm Khánh Đản tuy không có tập trước, nhưng chúng tôi cũng tạm hợp ca được thôi.
V́ theo lời giới thiệu của anh Vui, anh Ngọc Kỳ đơn ca bảnT́m Chân Lư của chính tác giả đơn ca lúc 23 giờ 45.
V́ là Trại Trưởng anh Vui của chúng tôi cũng phải góp phần văn nghệ đêm lửa trại với bản Đi Xích Lô.
Như thế tạm như là buổi lửa trại chấm dứt, chúng tôi tiển chân BHT Gia Đ́nh Chánh Nghiêm với bài hát vui.
Sương đêm rơi ướt áo chúng tôi, có lẽ tất cả trại sinh đều cảm thấy lạnh và nhất là mệt mỏi sau một cuộc hành tŕnh.
Chấm dứt buổi lửa trại đúng 12 giờ 15 phút, trở về trại Đạm và tôi sửa soạn một giấc ngủ ở trại.
Đêm đă quá khuya, thế rồi chúng tôi đi ngủ, tuy ít người nhưng cũng không quên phân công trực gác, thỉnh thoảng nghe gần đó có điếm canh điểm phiên gác, gơ “cốc, cốc, cốc”, ở trại anh em cũng bắt chước lấy que củi, gơ vào cái nồi cơm nghe “cộp, cộp, cộp”. Anh Vui nhớ ra bên kia đường là Trung Tâm Cải Huấn Thủ Đức, anh bảo:
- Thôi đi mấy cha ! Bên kia lính họ gác, họ gơ mơ, mấy cha gơ theo, họ tưởng là hiệu lệnh của phiến quân, họ bắn chết bây giờ!
Lâm Tuấn Đạm là người trực gác trả lời:
- Vậy chớ tui hổng gác hả ? Mà canh gác th́ phải gơ, để mọi người biết ḿnh đang thức, làm nhiệm vụ.
- Gác th́ gác mà đừng có gơ !
- Anh sợ chết hả ? Sợ chết th́ thôi !
- Ừ ! Ta sợ chết cho mi khỏi chết đó ! Được chưa ?
Bọn tôi cả mấy lều chỉ c̣n nước ôm bụng mà cười, rồi nói chuyện nho nhỏ, ngủ đi tự lúc nào.
*
Trước 5 giờ, sương vẫn c̣n quyện lấy chúng tôi, gió sáng lạnh buốt đè nặng giấc ngủ, nhưng tiếng c̣i tập họp, làm chúng tôi phải tung chăn sửa soạn tập thể dục, Đoàn Trưởng chạy, các bạn chạy, làm cho tôi cũng phải chạy, cử động để lấy lại sức nóng cho cơ thể …
Tập thể dục xong trở về trại làm vệ sinh, sửa lại bếp và trại mà đêm hôm chúng tôi đă bỏ dở.
Sửa soạn xong, chúng tôi điểm tâm gần 7 giờ, một đoàn xe đạp của các Đoàn viên Gia Đ́nh Phật Tử Chánh Đạo đến, và sau đó một chiếc ô tô chở một Đoàn Thiếu Nữ chạy sau.
Gia Đ́nh Chánh Đạo cũng cắm trại trong vùng chùa, nhưng cách nhau bởi những vườn cây, như thế là hai khu trại tuy gần mà cách biệt nhau, v́ không thấy nhau.
Đúng 7 giờ sáng chúng tôi bắt đầu làm lễ, vào trong chùa Huê Nghiêm cũng giống như chùa Giác Lâm, chánh điện cũng nhiều tượng, hai bên cũng rất nhiều tượng La Hán… xem rất trang nghiêm. Đạm và tôi lo chuông mơ, Đoàn Trưởng chủ lễ. Tiếng nguyện của anh Vui như độ nào…, tiếng của Đoàn sinh đều đều đưa dần vào cơi Đạo thiêng, thanh thoát, nhiệm mầu.
Lễ Phật xong, chúng tôi trở về trại và sửa soạn một cuộc thăm viếng ngôi chùa Phước Tường gần Thủ Đức.
Chùa Phước TườngĐội Sen Trắng được đi trước nên Nhụ có nhiệm vụ ḍ theo bản đồ để đến tận chùa.
9 giờ 30 chúng tôi đến chùa, Thầy Trụ Tŕ ở đây vui vẻ đón chúng tôi, Thầy có vài lời với chúng tôi, đại ư là Thầy rất vui mừng được biết chúng tôi những mái đầu xanh sẽ phụng sự và truyền bá Đạo sau nầy.
Để có một kỷ niệm ḥa đồng điệu sống cùng một lư tưởng, chúng tôi xin phép Thầy chụp một “pô” ảnh làm kỷ niệm.
Sau đó chúng tôi đi viếng cảnh chùa, rất nhiều cây thông trồng như ở giữa rừng hoang vu, các em bé nơi đây lúc nào cũng vui vẻ chạy giỡn với chúng tôi.
Để hiểu rơ sự hoạt động của các Đoàn sinh, anh Đoàn Trưởng kiểm soát lại những gút, tuy chưa được đầy đủ, song như thế cũng chứng tỏ là tạm đủ.
Gần 11 giơ, chúng tôi quay về trại, không về ngay trại mà chúng tôi về chợ Thủ Đức để mua thêm thức ăn.
Về đến chùa, hôm nay lại có thêm Hùng, Độ, Quốc và Đào Duy Khiết, Thiếu Niên mới đến, v́ hôm qua họ lạc đường, do đến chùa Giác Minh trễ.
Kể ra Thiếu Niên cũng có rất nhiều tinh thần, từ những sự đoàn kết cho đến sức chịu đựng.
Chúng tôi sửa soạn bữa cơm trưa, thức ăn sửa soạn có vẻ tươm tất hơn.
Thức ăn của Sước có khoai tây rán, đậu xào và Đạm có rau muống luộc.
Cũng như đêm hồi hôm, nồi cơm của Sước vẫn nhảo, cơm của chúng tôi rất ngon miệng.
Một bác ở Thủ Đức - Hội viên Phật học – mua cho chúng tôi kẹo bánh, có lẽ từ trước đến nay, đi trại chưa có một lần nào chúng tôi lại có cái hân hạnh đó.
Ăn xong, trại sinh Sen Vàng đăi chúng tôi một nồi “chè đậu”, chỉ không được ngọt, nhưng đặc biệt là nồi chè ăn trưa, chớ không như độ nào ở chùa Giác Lâm ăn khuya.
Từ trái: Nhụ, Sước, Đạm, Tông, San, A.Vui, Tân, Nghiễn, Liên, Nam, Thái
Hai em Thiếu Niên: Độ và Đào Đức Khiết12 giờ 30, chúng tôi nhổ trại. Để có một chút ǵ gọi là gặp gở, anh Đoàn Trưởng La Hầu La nhờ Ban Huynh Trưởng Gia Đ́nh Chánh Nghiêm chuyển lời đến Ban Huynh Trưởng Gia Đ́nh Chánh Đạo một cuộc gặp gở vài phút, đồng thời anh Vui cũng t́m gặp anh Trưởng ban Hướng Dẫn Trung Ương của Gia Đ́nh Phật Tử Nam Việt Tống Hồ Cầm.
Đúng 13 giờ 30 chúng tôi được anh Trưởng Ban Hướng Dẫn GĐPT Nam Việt có vài lời với chúng tôi. Đại ư anh nói:
“…. Các em, đă từ lâu anh nghe và biết Gia Đ́nh Giác Minh rất nhiều, hôm nay anh rất sung sướng là được gặp ở đây.
Mặc chiếc áo Lam, anh tin tưởng ở các em rất nhiều … và chúc các em gặp nhiều đạo duyên trên bước đường các em đang bước tới ..”
Một tràng pháo tay, sau đó anh Trưởng Ban Hướng Dẫn giới thiệu anh Phú, Huynh Trưởng và Đội Sen Nâu Chánh Đạo.
Đôi bên qua một lần chào nhau, anh Vui có một vài lời với anh Trưởng Ban Hướng Dẫn và Ban Huynh Trưởng Chánh Nghiêm lời cám ơn và anh mong rằng sẽ có một cuộc gặp gở sau nầy, để trao đổi những kinh nghiệm xây dựng cho Gia Đ́nh Phật Tử.
Để kỷ niệm ngày gặp gở tất cả những chiếc áo Lam hôm đó cùng giữ một kỷ niệm với vài “pô” ảnh, sau đó chúng tôi xin chữ kư để kỷ niệm, anh Phú có viết cảm tưởng của anh:
“… Màu áo Lam của chúng ta, gặp gở nhau là sự thường t́nh. Tuy vậy một đôi phút hàn huyên th́ cũng chả đủ vào đâu. Một dịp khác chúng ta hy vọng sẽ có nhiều thú vị hơn.”
Sau đó chúng tôi khoát ba lô lên vai, phóng ḿnh trở lại Thủ Đô, v́ c̣n các em mong đợi chúng tôi.
Về đến Giác Minh 15 giờ kém 15.
Sau nầy tôi mới hiểu việc chúng tôi cắm trại hôm ấy là để được gặp Gia Đ́nh Phật Tử Chánh Đạo, một sự gặp gở t́nh cờ giữa những người cùng mặc áo LAM, thật ra có một cái chi đó mà từ trước đến lúc đó, Gia Đ́nh Chánh Đạo và Giác Minh chưa có những buổi họp mặt, sinh hoạt chung với nhau, tuy rằng cả hai đơn vị ở rất gần nhau và cùng hoạt động trong phạm vi thủ đô Sàig̣n. Lúc ấy chỉ mới có các Gia Đ́nh Phật Tử Chánh Đạo, Giác Minh, Minh Tâm và Chánh Minh mà thôi. Cho nên anh Nguyễn Quang Vui sắp xếp cho cuộc hội ngộ đó có vẻ như t́nh cờ, với sự tiếp tay của ban Huynh Trưởng Gia Đ́nh Phánh Tử Chánh Nghiêm, sinh hoạt tại chùa Huê Nghiêm nầy.